Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

Nước Mắt Của Một Hiệu Trưởng


Xin được thắp nén hương lòng kính viếng.Lại nhớ một tối Đọc Thơ "Reaching To The Stars" ở Arlington Career Center gồm các sắc dân đa văn hoá vào cuối thập niên 1970, Giáo Sư Nguyễn Ngọc Bích góp phần, thay mặt cho Hội Phụ Huynh Học Sinh Việt Nam vùng Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn, đã đọc và phiên dịch ra tiếng Anh, một bài thơ của Lê Tất Điều, vừa khóc vừa dịch trong nước mắt:

"Mai mốt anh về có thằng túm hỏi
Mầy qua bên Mỹ học được củ gì 
Muốn biết tài nhau đưa ông cây chổi 
Nói mầy hay ông thượng đẳng cu li ..." ̣ 

Tôi đã không cầm được nước mắt và từ đó thương qúy nhau lắm.

Nhân nhắc đến chuyện thấy anh Nguyễn Ngọc Bích vừa đọc thơ vừa khóc trong buổi hội thơ Reaching To The Stars ở Arlingon Virginia cuối thập niên 1970, tôi lại muốn nhắc đến ở đây với qúy anh chị em PTGĐTĐ một câu chuyện trong nhà ̣Sau 6 năm trả nợ nghĩa vụ công dân, tôi được phép giải ngũ trở về đời nhà giáo.

Ngày đầu tiên, trường đang trong thời gian đóng cửa, tôi chỉ gặp được anh Nguyễn Trung Quân Hiệu Trưởng, quần áo cravate chỉnh tề, đang ngồi một mình ở văn phòng ̣ Rồi mấy ngày sau, mới gặp thêm được anh Phan Đăng Trực Giám Học, anh Võ Văn Trí Pháp Văn, anh Lại Thanh Tòng, anh Lê Văn Quới Việt Văn ... Tôi đã được đón tiếp niềm nở và thân tình như một người bạn đồng nghiệp trở về dạy học trở lại. ̣ 
Một sáng đến trường, anh Quân nghẹn ngào thông báo với anh em chúng tôi là trường vẫn phải tạm đớng cửa thêm một hai tuần nữa để sửa chữa, dọn dẹp, xây dựng lại những đổ vỡ vì biến cố Tết Mậu Thân. Hình ảnh anh Quân vừa nói vừa khóc vì trường đã khiến tôi thật sự xúc động.
 ̣ 
Cho đến bây giờ, mấy chục năm gần đây, người cựu hiệu trưởng, cựu giám học Nguyễn Trung Quân này, gần như không một lần vắng mặt trong các đaị hội thường niên của nhóm PTGĐTĐ hải ngoại.
Thương qúy nhau lắm!

Phạm Khắc Trí
CGS PTG 1968-75

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét