Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

La Petite Marchande De Fleurs - Cô Bé Bán Hoa


Le soleil froid donnait un ton rose au grésil
Et le ciel de novembre avait les airs d’avril
Nous voulions profiter de la belle gelée .
Moi, chaudement vêtu, toi bien émmitouflée
Sous le manteau, sous la voilette et sous les gants
Nous franchissons, parmi les couples élégants
La porte de la blanche et joyeuese avenue
Quand soudain jusqu’ à nous une enfant presque nue
Et livide, tenant des fleurs en main
Accourt, se frayant à la hâte un chemin
Entre les beaux habits et riches toilettes
Nous offrir un bouquet de violettes
Elle avait deviné que nous étions heureux
Sans doute, et s’était dit : « Ils sont généreux «
Elle nous proposa ses fleurs d’une voix douce
En souriant avec un sourire qui tousse
Et c’était monstrueux, cette enfant de sept ans
Qui mourait de l’hiver en offrant le printemps
Ses pauvres petits doigts étaient plein d’engelures
Moi, je sens le fin parfum de tes fourrures
Je voyais ton cou rose et blanc sous la fanchon
Et je touchais ta main chaude dans ton manchon
Nous fi^mes notre offrande, amie, et nous passâmes
Mais la gai^eté s’était envolée,
Et nos âmes
Guardèrent jusqu’au soir un souvenir amer
Migonne, nous ferons l’aumône cet hiver
Francoise Copée ( 1842 – 1908 ) ***
Bài thơ nầy thương tặng các con cháu tôi, kỷ niệm thời chú bé Minh Châu, sinh trưởng ở Vĩnh Long, mồ côi Mẹ năm 4 tuổi và đã từng đi bán kẹo.

Cô Bé Bán Hoa

Hôm nay sương lạnh dưới ánh nắng hồng
Không khí trong lành như xuân tươi thắm
Tôi cùng bạn gái mặc đồ sưỡi ấm
Dạo ngắm cảnh đẹp của tiết đông sang

Chúng tôi rão bước đại lộ huy hoàng
Gặp những cặp tình nhân cũng đi ngang
Họ có dáng vẻ quý phái thật sang
Trong khi một bé gái không đồ ấm

Nét mặt em nhìn ngơ ngác, lạnh câm
Tay ôm bó hoa vội vã qua đường
Mời khách những cành hoa tím dễ thương
Bé nghĩ họ là những tấm lòng tốt

Em hé nụ cười khan vì cảm sốt
Dưng mời chúng tôi mua những đoá hoa
Đôi tay nứt nẻ bởi trời đông giá
Mà bé tặng mùa xuân ấm cho ta

Chúng tôi thương tình nhận lấy bó hoa
Hân hoan làm việc từ tâm giúp bé
Nhưng, niềm vui trong buổi chiều thoáng qua
Chỉ còn lại trong tôi nỗi lòng cay đắng .

Phỏng dịch. Nguyễn Minh Châu
TĐ3 Soibien

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét