tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016
Trường Tín Cung 長信宫 - Mạnh Trì
長信宫 Trường Tín Cung
君恩已盡欲何歸 ? Quân ân dĩ tận dục hà qui?
猶有殘香在舞衣。 Do hữu tàn hương tại vũ y.
卻恨身輕不如燕, Khước hận thân khinh bất như yến,
春来還繞御簾飛。 Xuân lai hoàn nhiễu ngự liêm phi.
孟遲 Mạnh Trì
CHÚ THÍCH:
Tàn Hương: là Hương Tàn, là Hương Thừa còn sót lại.
Khước Hận: là Lại hận rằng, là Chỉ hận.
Thân Khinh Bất Như Yến: Cái thân mình nhẹ không bằng chim én, Ý muốn nói là Mình không giống được như chim én.
Nhiễu: là Vòng quanh, là Lượn quanh.
Ngự Liêm: là Rèm Vua, là Tấm rèm nơi vua ở.
NGHĨA BÀI THƠ:
Ơn vua đã cạn hết rồi, bây giờ biết phải về đâu đây ? Chỉ còn lại chút hương thừa trong vũ y mà thôi. Chỉ tự hận rằng thân mình không được nhẹ như chim én để sang xuân lại bay vòng vào rèm của vua đang ngự.
Trong Trường Tín Oán của Vương Xương Linh thì nàng cung nữ than là " Ngọc nhan bất cập hàn nha sắc " ( Vẻ ngọc không bằng con qụa lạnh !). Còn trong bài nầy thì nàng cung nữ của Mạnh Trì than là " Khước hận thân khinh bất như yến " ( Hận thân mình chẳng nhẹ như chim én !). Chỉ có một chút nắng ở điện Chiêu Dương thôi mà cũng ước ao có được. Một con én không làm nên mùa xuân, mà cũng ước ao được như én, để khi xuân đến bay vào rèm vua để... thấy mặt vua mà thôi, chứ vua có yêu ..." chim én " bao giờ đâu ?! Vua chỉ biết yêu người đẹp mà thôi !
Rõ ngớ ngẩn và tội nghiệp cho các nàng cung nữ trong cung bị thất sủng vô cùng !!!
Một mình đứng tủi ngồi sầu,
Đã than với nguyệt lại rầu với hoa.
và...
Khi trướng ngọc, lúc rèm ngà,
Mảnh xuân y hãy sờ sờ dấu phong.
Cung Oán Ngâm Khúc
DIỄN NÔM:
Cung Trường Tín
Ơn vua thôi hết biết về đâu?
Còn chút hương thừa áo vũ sầu.
Chỉ hận thân mình không giống én,
Đến xuân rèm ngự lại bay chầu!
Lục bát:
Ơn vua đã hết về đâu?
Tàn hương còn lại thêm sầu áo xiêm.
Hận thân chẳng nhẹ như chim,
Xuân về bay trở lại rèm chầu vua!
Đỗ Chiêu Đức
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét