Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

Tản Mạn Cùng Đông


Từ lần tiết lạnh len qua
Cây rừng xanh biếc mang tà vàng phơi
Tháng ngày theo lá cùng rơi
Sóng đời sủi bọt trùng khơi nổi chìm.

Rồi theo dòng chảy thiên nhiên
Trắng màu tuyết phủ khắp miền Tây Đông
Đôi khi ngày chết giữa dòng
Có người sẩy bước tìm không lối về.

Rằng đông tiết lạnh sắt se
Sưởi ấm củi lửa phẩy phe xa gần
Mùi nồng khói thoảng lâng lâng
Tình ái vào cuộc hiến dâng chập chùng.

Một khi lạc bước mê cung
Đẹp thay tuyết trắng hòa cùng trời xanh
Nắm tay ‘mình’ bước với mình
Truyền nhau mật ngọt nguyên trinh bao ngày.

Qua đông xuân đến nay mai
Ấm nồng bù đắp xây đài mộng xưa
Chặt lòng bền chí không thừa
Vượt thoát mùa dữ nhận vừa hương xuân.

Anh Tú
23/11/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét