Quý tiện tuy dị đẳng,
Xuất môn giai hữu dinh.
Độc vô ngoại vật khiên,
Toại thử u cư tình.
Vi vũ dạ lai quá,
Bất tri xuân thảo sinh.
Thanh sơn hốt dĩ thự,
Điểu tước nhiễu xá minh.
Thời dữ đạo nhân ngẫu,
Hoặc tùy tiều giả hành.
Tự đương an kiển liệt,
Thùy vị bạc thế vinh.
Vi Ứng Vật
Chú thích: Năm 779 tác giả Vi Ứng Vật đang làm huyện lệnh huyện Hộ, bị đổi đi làm huyện lệnh huyện Lịch Dương. Ông cáo bệnh không đi và từ quan luôn, ở ẩn. Ông làm bài này trong giai đoạn đó.
Dịch nghĩa:
Ở Ẩn
Quý phái và bần tiện tuy hai đẳng cấp khác nhau,
nhưng đã ra khỏi cửa đều phải mưu cầu dinh dưỡng.
Chỉ mình ta không bị ngoại vật trói buộc,
nên thỏa tình sống nơi vắng vẻ an nhàn.
Đêm qua vừa có trận mưa phùn,
chẳng cần biết cỏ xuân tươi tốt.
Nắng bỗng bừng trên núi xanh,
chim chóc bay quanh nhà đua hót.
Đôi khi bạn cùng đạo sĩ,
hoặc đi theo tiều phu [vào rừng].
Tự yên lòng làm thân thấp kém;
[vì coi ] đạm bạc, vinh hoa trên đời có là cái gì đâu.
Bản dịch của Mai Lộc
Ở Ần
Tuy khác biệt nghèo hèn – sang trọng
Ra khỏi nhà cái sống lo toan
Riêng ta ngoại vật chẳng màng
Sống nơi thanh vắng an nhàn lòng ưa
Đêm vừa qua cơn mưa lất phất
Đâu cần hay cỏ ngát xuân tươi
Núi xanh bỗng rực sáng ngời
Chim muông lảnh lót đến chơi quanh nhà
Có khi đến lân la đạo sĩ
Khi cùng tiều thủ thỉ rừng sâu
Yên lòng thấp kém bản thân
Giàu sang-đạm bạc để tâm làm gì?
Mailoc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét