Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Chân Quê - Sáng Tác: Song Ngọc

Bài hát là lời nhắn nhủ với những cô gái làng quê chân lấm tay bùn, đừng chạy theo những cô gái thành thị mà bỏ đi cái chân chất mộc mạc của mình, vì nơi đó là nơi ông bà mình đều là những người chân đất vốn sinh ra nơi thôn làng, hãy giữ lấy nét đẹp hồn nhiên mộc mạc dân dã ấy cũng là đề giữ lấy cái truyền thống dân tộc bao đời mà nhiều thế hệ đã cùng nhau vung đắp


Sáng tác: Song Ngọc
Tiếng Hát; Quang Lê
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Sò Xào Xả Ớt


Nguyên Liệu:

- 1 hộp mussels New Zealand đông lạnh (khoảng 1.50lb = 685gr)
- 3 muồng café xã bầm
- ½ củ hành tây trắng
- ½ củ hành tây tím
- 1 cọng hành lá
- Ớt bầu màu (xanh, đỏ, cam, vàng) mỗi màu khoảng ¼ trái
- Rau răm
- Đậu phọng rang giã hơi to
- Muối, đường, dấm, dầu ăn
- Tỏi, ớt hiểm tươi, chanh, nước mắm.

Cách Làm:
Mussels:
• Mussels giải đông, rửa sạch, để ráo
• Khử tỏi, ớt, xã bầm trong chảo dầu cho thơm. Cho mussels vào, nêm muối, tiêu cho vừa ăn, đậy nắp chảo lại và nấu khoảng 10 - 15 phút hãy tắt lửa.

Mussels nên xào khi gần ăn để giữ độ nóng sẽ ngon hơn.

Rau tươi:
• Hành tây trắng và tím xắt lát mỏng, ngâm trong chén nước có pha dấm đường
• Ớt bầu màu xắt sợi, rau răm xắt khúc nhỏ, hành lá cắt khúc và tỉa sợi

Pha nước mắm:
• Đường,chanh, tỏi, ớt pha với nước mắm và nêm cho vừa khẩu vị.

Cách Trình Bày:

Sau khi Mussels chín, sắp ra dĩa lớn. Cho hành tây, ớt bầu màu, hành lá, rau răm, ngò, đậu phọng và vài lát ớt hiểm lên trên mặt.

Khi ăn, bạn có thể gắp nguyên con sò ra dĩa nhỏ (luôn vỏ), dùng dao khứa rời phần đinh trắng của sò để tách rời thit. Mỗi con sò, ban gấp rau trộn nói trên, đậu phọng và cho thêm nước mắm tỏi ớt vào. Ăn cách nầy cũng rất thú vị nhất là khi làm món nhậu.

Khúc Giang

Còn Vương Nỗi Nhớ


Xướng: Còn Vương Nỗi Nhớ

Nhớ xưa hai đứa “Trốn-Tìm”
Dư âm ngày cũ, trong tim còn đầy.
“Oánh-Tù-Tì”, em thua dài,
Nên em cứ mãi tìm hoài “người ta”.
Trốn em, anh lại trốn xa,

Để em đêm tối sợ ma, thua hoài,
Để em nước mắt ngắn dài,
Anh lau giọt lệ, một đời khó quên!
Lớn lên chinh chiến triền miên,

Anh đi biền biệt, bỏ quên quê nhà,
Mặn nồng cơm hến* miền xa,
Nhạt tình xóm nhỏ, mắm và với rau,**
Ngó sen bông súng năm nào
Còn vương nỗi nhớ, dạt dào tình thơ.
Tre vàng kẽo kẹt trăng mơ,
Lệ nhòa tóc rũ thẫn thờ bên song.
Ngày ngày gói nhớ chôn mong,
Đêm đêm hồn mộng vượt sông trèo đèo.

Tình đi dưới ánh trăng treo,
Tình về với dĩa dầu hao bấc tàn.
Bao năm ôm giấc mộng vàng
Tỉnh ra lại thấy mộng hoàn mộng thôi.
Nỗi lòng khôn tỏ, người ơi!!!

Hải Vân
***
Họa: Nỗi Lòng Biết Tỏ Cùng Ai

(CA. March 10-2012)

Tuổi xanh cút bắt trốn tìm,
Như in ký ức con tim mình đầy.
Tù tì em cá thua dài,
Buộc lòng mình phải kiếm hoài người ta.
Khôn lanh anh trốn thật xa,

Khiến em phải sợ tối ma thua hoài.
Thương thay rớt giọt vắn dài,
Anh chặm nước mắt, diễn hài khó quên.
Trưởng thành chiến cuộc liên miên,
Tòng chinh đánh giặc giữ yên quê nhà.

Hành quân "Cơm Hến" nơi xa,
Quên người bạn nhỏ mắm cà chấm rau.
Còn đâu bông súng năm nào,
Ngó sen ăn dặm hồng hào tuổi thơ.
Võng đưa kẽo kẹt mộng mơ
Nhớ ai tóc rũ đợi chờ bên song.
Ngày qua tơ tưởng ước mong,
Đêm về gối mộng núi sông dốc đèo.

Theo anh hồn lạc trăng treo
,Giật mình tỉnh giấc dầu hao đêm tàn.
Tương tư một quả tim vàng,
Lều tranh chút nghĩa cũ càng thế thôi
.Nỗi riêng chôn kín...tình ơi !

Mai Xuân Thanh

Thơ Tranh: Tháng Ba


Thơ & Thơ Tranh: Tú Yên

Chuyện Tình Buồn


(Thương tặng cô láng giềng GiaLong)

Ngày đó mình thương thầm không dám nói
Để bây giờ hai đứa cách xa vời
Mấy mươi năm tưởng tình chôn kỷ niệm
Nay gặp lại nhau không nói nên lời

Do chiến cuộc, bao năm tình hai lối
Giờ nhìn nhau nghẹn ngào quá em ơi
Vì chiến tranh đưa anh sang thuyền khác
Để em buồn, nhung nhớ cả một đời

Tình của anh như sóng đưa ra biển
Nhưng lòng vẫn nhớ lối quay về
Không bao giờ quên xóm cũ, đường xưa
Phương trời đó có người luôn nhớ đến

Tóc đã bạc theo thời gian xa cách
Còn mong gì, hẹn ước đã không thành
Chuyện tình buồn ta giữ kín trong tim
Hãy chúc cho nhau muôn vạn điều lành

Nguyễn Minh Châu 
TD93 Soibien


Võng Đưa Tóc Xõa Ru Người


Em ngồi xõa tóc nghiêng vai
Dáng trong khung cửa, hình ngoài chân mây
Võng đưa tình ý vơi đầy
Câu thơ dòng nhạc ngà say cung đàn
Lượt hờ chải tóc gió đan
Dung nhan khuê các, dịu dàng bước chân
Bướm bay hoa lá ngại ngần
Nước gương soi bóng , tình tràn sông mơ
Hởi nàng hong tóc liễu tơ
Vừa thay áo mới dạo bờ hồ xanh
Tóc nhung tơ liễu buông mành
Thả hai vạt áo thiên thanh màu trời
Lụa là tóc mượt mây trôi
Bay theo hướng gió xa tôi thuở nào
Tà huy lơ lửng mây treo
Khói lam thôn xóm cảnh đeo nỗi sầu
Chiều nào tóc ướt mưa ngâu
Dù che dạo ấy mái đầu kề đôi
Nợ nhau giây phút bồi hồi
Một lần chạm nhẹ bờ môi hồng đào
Tóc dài mỗi sợi mỗi thơ
Võng quen vần điệu treo hờ tình anh
Hồn em đáy mắt long lanh
Anh hôn mái tóc chợt thành giấc mơ

Phạm Tương Như
Mar.  07  2014 

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Một Thời Em Như Thế - Sáng Tác Tín Đức - Tiếng Hát Cẩm Hà



Sáng Tác:Tín Đức  
Tiếng Hát: Cẩm Hà

Thôi Đừng...


Thôi đừng mộng mơ
Như thơ lai láng
Cố mang thêm sầu
Tình đau chất ngất
Gió bấc thổi về
Xuân quê cũng sắp
Chứa chấp cùng nhau
Thay màu cuộc sống

Thái Nguyễn

Xướng Họa: Đường Trần



Xướng: Đường Trần

Chen chúc lợi danh đã chán rồi 
Đường trần ngoảnh lại khá xa xôi 
Đắn đo vinh nhục làm chi nữa 
Lo lắng bại thành cũng thế thôi 
Đã biết phù sinh là giấc mộng 
Thì xem phú qúi tựa trò chơi 
Với ta tất cả đều vô nghiã 
Ngoài nghiã yêu thương, người với người 

Quang Tuấn
***
Các Bài Hoạ:

Cuộc Đời
Sự nghiệp bon chen chán ngán rồi 
Đường về cát bụi chẳng xa xôi 
Công danh phú qúi phù du hỡi 
Chức tước uy quyền huyễn ảo thôi 
Ngày tháng bóng câu như chớp mắt 
Cuộc đời tuồng hát tựa trò chơi 
Nam Kha một giấc bàng hoàng tỉnh 
Nhắm mắt xuôi tay một kiếp người!!

Mailoc
***
Lẽ Sống

Công danh nguội lạnh đã lâu rồi
Chịu đấm làm gì chỉ miếng xôi
Nợ nước tình nhà đong đủ cả
Oan khiên nghiệp báo trả mà thôi
Ta về làm thợ theo đường Đạo
Họ ở theo thời bám cuộc chơi
Trong khó ló khôn càng sáng ý
Hèn sang cũng một kiếp con người.

Cao Linh Tử
3/2/2015

Nẽo Đường Trần


Đường trần lặn lội chán chê rồi!
Chịu đấm bao lần để có xôi
Ngẫm lại :công hầu đều nếm đủ
Suy ra cơm áo cả mà thôi
Đã qua cái thuở còn bay nhảy
Biết lẽ vô thường tạo hoá chơi
Thôi thế ! sự đời nào nghĩa lý
Mộng mơ là bản chất con người

Song Quang
***
Sự Nghiệp

Xem ra sắp điểm cuộc tàn rồi
Lại vẫn xuề xòa mấy miếng xôi
Thân thế nhẹ tênh như bọt biển
Công danh thoáng phớt tựa trò chơi
Đường dài lầm lủi chân đi mỏi
Nắng lóa chập chờn huyễn giác thôi
Rốt ráo cũng hoàn tay trắng bóc
Buồn cho thất bại kiếp con người!

Nguyễn Đắc Thắng
20150207

Thơ Tranh: Tình Xuân Đành Thôi - Tình Xuân Đã Lỡ




Thơ: Kim Phượng & Quên Đi
Thơ Tranh: Kim Oanh

Có Cả Mùa Trăng Mới Biết Rằm *


Em về chốn ấy có gì vui
Cứ ngỡ từ đây lạc mất rồi
Lạc những dòng thơ buồn rất nhẹ
Như làn hơi thở buốt xa xôi...

Em về bên bóng người xa lạ
Hay viếng mẹ hiền tuổi nắng mưa?
Đất nước từ khi mình cách biệt
Đời vui chưa trọn dẫu vui thừa...

Lúc biết em về xa cách quá
Thơ buồn ngâm rượu uống không phai
Uống môi em ngọt mùi lan quế
Nhòa nhạt hương đời bạc cả vai...

Em vắng ít ngày hay thế kỷ
Sao như tiền kiếp rất xa xăm
Nhớ trong đôi mắt buồn quên chớp
Có cả mùa trăng mới biết rằm

Nhược Thu

* Từ tập thơ Đếm Những Hư Hao của Nhược Thu & Thi Hạnh

Sơ Lược Về Hồi Giáo


Thế giới hiện nay có khoảng 2.700 tôn giáo lớn nhỏ. Trong đó, Hồi giáo là tôn giáo lớn thứ hai, sau Cơ Đốc giáo, với khoảng 1,8 tỉ người.

Danh từ “Hồi giáo” có xuất xứ từ dân tộc Hồi Hột, một nước láng giềng phương Bắc của Trung Quốc, kéo dài từ năm 616 đến 840 sau Công nguyên. Sử Trung Quốc gọi nước này là Tây Hạ hay Liêu Quốc. Lúc rộng lớn nhất, lãnh thổ của dân tộc này kéo dài từ Trung Á đến tận Mãn Châu. Dân tộc này đã từng giúp vua Đường Huyền Tông của nhà Đường dẹp loạn An Lộc Sơn. 

Hồi giáo có tên quốc tế là Islam (hay Ixlam) có ý nghĩa là “quy phục, vâng mệnh Thượng Đế”. Đây là tôn giáo thờ độc thần, có nghĩa là chỉ thờ duy nhất một Thượng Đế (hay Đức Chúa Trời) và được xếp thuộc nhóm Abraham (có nghĩa là nhóm có cùng nguồn gốc với Do Thái giáo và Cơ Đốc giáo (gồm Chính Thống giáo, Thiên Chúa giáo và Tin Lành giáo). Theo đó, Thượng Đế hay Chúa Trời của tất cả các tôn giáo này đều là một. Riêng Hồi giáo gọi danh xưng Thượng Đế (hay Chúa Trời) là Ol-Loh (hay Allah).
Theo quan niệm của người Hồi giáo, đạo Hồi khởi sinh từ Adam, người do Thượng Đế tạo ra, chính là tín đồ Hồi giáo đầu tiên.

Trên phương diện khoa học nhân văn, Hồi giáo là tôn giáo ra đời vào thế kỷ thứ VII sau CN, dựa trên những nền tảng có sẵn của Do Thái giáo (Judaism) và Cơ Đốc giáo (Christianity). Muhammah (hay Mohammed) được xem là người được Thiên sứ Grabiel “khải thị” lời của Allah đến cho mọi người. 

Sự ra đời của đạo Hồi xuất phát bởi một loạt nguyên nhân về kinh tế, chính trị, xã hội và tư tưởng. Nó gắn liền với những chuyển biến xã hội, từ chế độ công xã nguyên thủy sang chế độ xã hội có giai cấp.
Đặc điểm của giáo lý Hồi giáo là rất đơn giản, nhưng luật lệ và lễ nghi rất phức tạp và nghiêm khắc, thậm chí đến mức khắt khe. Nhiều khi nó còn vượt qua khỏi phạm vi tôn giáo để trở thành chuẫn mực pháp lý của xã hội.

Giáo lý cơ bản của Hồi giáo là kinh Qur an (tức Coran), có nghĩa là “tụng đọc”. Bộ kinh này có tổng cộng 30 quyển, nội dung bao gồm những tín ngưỡng cơ bản và chế độ tôn giáo của đạo Hồi, những chính sách về chủ trương xã hội, quy phạm luân lý đạo đức… Giáo lý gồm các điểm chính: Allah là đấng tối cao sinh ra trời đất, sinh ra muôn loài trong đó có con người. Con người bình đẳng trước Allah, nhưng số phận và tài năng đã tạo nên sự khác nhau giữa những con người. Số phận con người có tính định mệnh và do Allah thực hiện. Trong quan niệm Hồi giáo, không hề có sự phân biệt giữa tôn giáo và chính trị, không có gì khác biệt giữa thể xác và linh hồn. tất cả hòa hợp làm một nhất thể, và nhất thể ấy hoàn toàn quy phục dưới một Đấng Tối Cao Toàn Năng (tức Thượng Đế). Người Hồi giáo sống trong đời tức là sống trong đạo, ngay cái ăn, cái uống, cái nhấc tay nhấc chân, nhất cử nhất động không có gì là ra khỏi thiên đạo, bởi vì ngoài thiên đạo chỉ có tội lỗi và hư không. Nói cách khác, giáo lý Hồi giáo đồng thời cũng đóng vai trò của pháp luật và toàn bộ luật ấy được áp dụng cho tất cả giáo dân.

Người theo đạo Hồi, tiếng Ả Rập gọi là Muslim. Luật pháp của đạo Hồi (tức luật pháp của Thượng Đế) có tên là Sharia. Sharia quy định rất rõ 5 điều về bổn phận và trách nhiệm của mỗi giáo dân, được gọi là Ngũ Trụ Hồi (Five Fillars Of Islam). Ngũ Trụ Hồi gồm:
- Xưng tụng đức tin: một người được xem là giáo dân khi người ấy chịu xưng tụng câu: “Không có Chúa nào khác ngoài Allah và Mohammed là kẻ truyền tin của Người”.
- Cầu nguyện: 5 lần một ngày. Giáo dân có thể cầu nguyện ở bất cứ nơi đâu, nhưng buổi trưa ngày thứ sáu thì phải đến giáo đường, vì đó là lễ quan trọng.
- Bố thí: năng làm việc phúc đức.
- Nhịn ăn trong tháng Ramadan là tháng thứ 9 theo lịch Hồi giáo. Không ăn uống từ bình minh đến hoàng hôn mỗi ngày. Mục đích là để trai giới cho tâm hồn thanh tịnh mà tưởng niệm Thương Đế, và cũng để hiểu thấu nỗi khổ đau của kẻ nghèo.
- Hành hương về Mecca, quê hương của Thiên sứ Mohammed, ít nhất một lần trong đời.

Ngoài ra, người ta còn nhắc đến Jihad như là trụ cột thứ 6 của Hồi giáo. Jihad không phải là “thánh chiến” như người ta vẫn hiểu một cách sai lệch, mà có nghĩa là “đấu tranh vì lẻ phải”. Cuộc đấu tranh ấy có thể diễn ra bên ngoài xã hội hay trong chính nội tâm của một cá nhân. Jihad bao hàm nghĩa thánh chiến, vì một khi đã đấu tranh thì có thể dẫn tới chiến tranh, nhưng thánh chiến không đồng nghĩa với Jihad!

Xuất phát từ nguyên nhân do cái chết của Mohammed không để lại di thư, nên Hồi giáo đã phân rẽ thành hai hệ phái: Sunnites và Shiites. Và khi lan truyền khắp nơi, đạo Hồi đã không còn giữ được sự chính thống, thay vào đó có những dị biệt để trở thành đạo Bahai, đạo Shiksm và đạo Huyền Hồi (Sufism).

Hà Nguyên

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

Đêm Quê - Thơ Khúc Giang - Hương Nam Diễn Ngâm


Xin nhấp vào Link: Đêm Quê

Thơ Khúc Giang
Diễn Ngâm: Hương Nam

Cây Tử Đằng

 (Cám ơn anh Tư, Từ Cây Tử Đằng - Bonsai của anh cho chúng em cảm xúc nha)

Xướng: Cây Tử Đằng

Tử Đằng chẳng chịu ra bông
Hay là em lại phải lòng người dưng?
Hỏi em, em cứ ngập ngừng
Chín thương, mười đợi, dửng dưng sao đành?

Lê Kim Thành
***
Họa: Cây Tử Đằng


Tử Đằng nào chẳng đơm bông
Tình lang ôi bạc vôi lòng dửng dưng
Dần xoay trái đất dẫu ngừng
Làm sao quên được người dưng cho đành

Lê Thị Kim Phượng

***
Cảm Tác : Cây Tử Đằng


Cây Tử Đằng dùng dằng chẳng chịu
Hay em còn nũng nịu chi đây
Nói anh nghe đôi má hây hây
Trổ vài cánh mỏng ngất ngây người chờ!

Lê Kim Hiệp
***
Cảm Tác: Cây Tử Đằng

Cây Tử Đằng muốn thử lòng chờ
Nên giã vờ chẳng chịu trỗ bông
Để chín thương mười đợi nóng lòng
Mong ấp nồng trong tay quân tử

Lê Thị Kim Oanh


Ví Dụ Tôi Không Có Em


Ví dụ tôi không có em
Tôi biết ngôi nhà trống vắng
Những khuya thơ thẩn bên đèn
Thèm nghe những lời trách mắng

Ví dụ tôi không có em
Tôi biết chiều nay nhức nhối
Nhớ môi em cong hờn dỗi
Đôi tay ném bát đập bàn

Ví dụ tôi không có em
Tôi biết mình hay lãng đãng
Thịt da lẫn mùi son phấn
Giết tôi bằng những cơn điên

Ví dụ tôi không có em
Tôi biết muôn đời vẫn thế
Đàn bà trời sinh ra để
Làm vui gây khổ đàn ông

Lâm Hảo Dũng

Ước Gì



Ước gì thành đám mây trời
Đưa em khắp nẽo rong chơi bạt ngàn
Có chim, hoa lá dịu dàng
Cho anh ươm mộng bên đàng em đi.

Ước gì anh hóa trường thi
Cho em đạt hết tức thì các môn
Ra trường đại học thành công
Để anh chia sẻ uốn cong tình nồng .

Ước gì anh biến thành rồng
Dìu em vào tắm bên dòng sông trăng
Em xinh như thể chị Hằng
Đêm đêm ngó xuống trần gian mỉm cười.

Ước gì sửa dáng em ngồi
Nghiêng tà áo mỏng bên trời hoàng hôn
Dịu dàng bóng nhỏ cô đơn
Cho anh hóa bướm chập chờn bên em.

Ước thành cơn gió lụa mềm
Giữa cơn nắng Hạ êm đềm mơn man
Làn da bông bưởi dịu dàng
Cho anh từng phút ngỡ ngàng chiều lên.

Ước gì anh đứng bên hiên
Thay em gồng gánh ưu phiền đêm Thu
Tim anh bất chợt dường như
Đã yêu nhiều lắm… chần chừ bủa vây.

Ước gì anh rộng vòng tay
Đưa em về cõi tháng ngày thênh thang
Ước gì ta …cưới được nàng
Để em đẹp mãi Rạch Bàng sông quê.

Dương Hồng Thủy

Lễ Chùa Rằm Tháng Giêng Ất Mùi 2015 (Phần Đầu)

Vào ngày Rằm tháng Giêng Ất Mùi, nhằm ngày 05-3-2015, chúng tôi Đức, Liên, Xuân, Duyên,Anh Minh, Điệp Lê, và Sanh (đến trước làm công quả cho chùa từ hai ngày nay) hẹn nhau đến chùa Ni Sư Thanh Châu Tự toạ lạc tại Phường 5 TP Vĩnh Long.Chùa đang xây dựng chưa xong.





 Từ Trái Sang Phải: Liên, Anh Minh, Duyên,Xuân, Điệp Lê.




Hết Phần Đầu
Hình Ảnh Huỳnh Hữu Đức

Lễ Chùa Rằm Tháng Giêng Ất Mùi 2015 (Phần Cuối)



 Liên, y phục đen đang chắp tay nơi bìa phải của ảnh.

 Sanh, y phục bông đang trộn gỏi nơi nhà bếp của Chùa.
 Điệp Lê, áo xanh lá cây đậm, đang chắp tay, bìa trái của ảnh.
 Cơm chay đã sẵn.
 Xuân xôm tụ. Nào cùng ăn.

Hết 
Hình Ảnh: Huỳnh Hữu Đức

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

Xin Mãi Là Xuân - Thơ: Yên Dạ Thảo - Nhạc & Trình Bày: Đào Nguyên Sơn


Xin nhấp vào Link: Xin Mãi Là Xuân

 Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc & Trình bày:  Đào Nguyên Sơn

Trừ Dạ Túc Thạch Đầu Dịch - Đới Thúc Lân


除夜宿石橋館          Trừ Dạ Túc Thạch Đầu Dịch
旅館誰相問               Lữ quán thuỳ tương vấn
寒燈獨可親               Hàn đăng độc khả thân
一年將盡夜               Nhất niên tương tận dạ
萬里未歸人               Vạn lý vị quy nhân
寥落悲前事               Liêu lạc bi tiền sự
支離笑此身               Chi ly tiếu thử thân
愁顏與衰鬢               Sầu nhan dữ suy mấn
明日又逢春。            Minh nhật hựu phùng xuân.

戴叔倫                       Đới Thúc Luân

Dịch Xuôi : Ngủ Qua Đêm Cuối Năm ở Quán Dịch Thạch Đầu

Ở quán trọ bên đường không có ai quen thăm hỏi
Chỉ có ngọn đèn khuya lạnh có thể làm thân
Đêm cuối năm đã gần hết
Người về vẫn còn muôn dặm xa nhà
Buồn thưong cho nỗi luân lạc ngày qua
Lại tự cười mình đã phải vướng bận vào những chuyện nhỏ nhặt
Mặt buồn cùng mái tóc mai cằn cỗi
Sáng mai sẽ gặp lại xuân 

Dịch Thơ: 

Cuối năm nơi quán trọ

Chỉ ngọn đèn là thân 
Trắng một đêm trừ tịch 
Buồn muôn dặm tử phần 
Nghĩ thương đời lạc lõng 
Cười trách mình lần khân 
Tóc bạc rồi,chi nữa 
Sáng mai lại gặp xuân 

Phạm Khắc Trí
02/12/2015
***
Quán Trọ Đêm Cuối Năm


Ngụ đêm quán trọ chẳng người quen
Thui thủi năm canh với ngọn đèn
Trừ tịch đêm tàn, lòng khắc khoải
Quê xa dặm mỏi, dạ sầu miên
Buồn thương số kiếp hoài luân lạc
Cay đắng cuộc đòi mãi lấn chen
Cằn cỗi tóc mai, nhàu nét mặt
Sáng ra xuân đến ngại ngùng thêm.

Phương Hà phỏng dịch
***
Đêm Cuối Năm Ngủ Ở Trạm Thạch Đầu
(1)
Lữ quán ai thăm hỏi?
Đèn lạnh, khách não-nề
Một năm, còn đêm cuối
Muôn dặm người chưa về
Quạnh hiu, đau chuyện cũ
Ly sầu, cười tái tê
Dàu dàu, tóc rụng mãi
Sáng mai, bóng xuân về 


Mailoc
(2) 

Quán trọ, ai thăm viếng?
Đèn lạnh, một bóng ai
Năm tàn, còn đêm cuối
Người đi muôn dặm dài
Cô đơn, buồn chuyện cũ
Gượng cười , sầu không phai
Nét buồn, tóc rụng mãi
Bóng xuân, lúc sáng mai 


MaiLoc
(3)

Quán trọ lạnh lùng ai vãng lai?
Bạn cùng đèn lạnh não nề thay!
Năm tàn, còn lại một đêm cuối
Biền biệt, người đi muôn dặm dài
Hiu quạnh, não lòng bao chuyện cũ
Gượng cười , man mác sầu không phai
Dàu dàu nét mặt, tóc rơi mãi
Bóng dáng xuân về lúc sáng mai


MaiLoc
***
Đêm Trừ Tịch Ngụ Ở Trạm Thạch Đầu

Chỉ mình nơi quán trọ
Bạn với ngọn đèn vàng
Đêm cuối năm gần hết
Quê xa cách dậm ngàn
Chuyện xưa buồn cất bước
Việc nhỏ tức cười khan
Tóc rối thêm mày ủ
Sáng nầy xuân lại sang.

Quên Đi

Thương Hoài Tuổi Thơ


Tuổi thơ yêu dấu một thời qua
Thương quá người ơi thuở ngọc ngà
Đánh đáo bắn thung cười rộn rã
Tạt lon đá dế nói ba hoa
Sân trường áo trắng, nhiều mơ mộng
Bến hẹn tình hồng, lắm thiết tha
Chừ những Xuân về bao nhắc nhở
Hoài vương vần chữ nhớ quê xa

Hoàng Dũng

Thơ Tranh: Chiều Đông


Thơ: Hương Ngọc
Thơ Tranh: An Nguyen

Muộn Màng


Tình đã dần xa năm tháng qua
Nơi đây đất khách vấn vương xa
EM nơi quê cũ còn lưu luyến ?
Anh ở xứ người mãi thiết tha
Áo trắng thân thương lòng ý đẹp
Môi hồng nhung nhớ phận duyên hoa
Sáng nay gom chữ hoà trang giấy
Kể chuyện muộn màng của chúng ta

Hoàng Dũng

Mừnh Sinh Nhật Anh Phú Thạnh 16/3/2015 - Vĩnh Long

  Sinh nhật của anh Phú Thạnh 47tuổi ( Hình như các bạn hôm nay đi quên mang kính, nên gắn đèn cầy ngược? hihihi) được tổ chức lúc 10 giờ sáng tại nhà hàng Hương Sen phường 4 Vĩnh Long.









Trương Văn Phú & Nguyễn Trung

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Mượn Em - Mượn Bao Giờ Trả



Bài Xướng:Mượn Em

Mượn em một suối tóc dài
Ta giăng cánh võng ngủ ngoài hiên trăng
Mượn em tay ngọc trắng ngần
Ta làm gối tựa đêm xuân hẹn hò
Mượn em đôi mắt nai tơ
Nhìn đời qua những vần thơ trữ tình
Mượn em đôi cánh môi xinh
Nụ hôn thơm ngát mang hình trái tim
Mượn em vai nhỏ thon mềm
Cho ta giụi mặt ưu phiền vỡ tan
Mượn em vóc dáng mèo hoang
Tung tăng nhảy múa trên ngàn cỏ non
Mượn em một chuỗi cười giòn
Đem ngàn nốt nhạc vào hồn dại ngây
Mượn em uyển chuyển hình hài
Lâng lâng sương khói nhẹ bay vào đời.

Phương Hà
***
Bài Họa 1:Cần Em


Tuổi xanh óng mượt tóc dài,
Xin mượn đan võng mắc ngòai ngắm trăng.
Búp măng mềm mại trắng ngần,
Cho anh tưa chút gối xuân nghe hò.
Mi dài cho mắt nai tơ,
Mỉm cười say đắm bài thơ trữ tình.
Ngọt ngào qua cánh môi xinh,
Mơ thơm một tí in hình trái tim.
Dịu dàng vai ngọc thon mềm,
Ta muốn ôm chặt muộn phiền tiêu tan.
Em cười vóc liễu mèo hoang
Đưa nhau dắt lượn muôn vàn cỏ non.
Vui tai nhã hứng cười giòn
Giống như khúc nhạc nghe còn ngất ngây.
Nghe chân bước dạo gót hài,
Tâm hồn sảng khóai nắm tay yêu đời!

Mai Xuân Thanh
Ngày 13 tháng 12 năm 2014
***
Bài Họa 2: Mượn Bao Giờ Trả

Trả em suối tóc huyền dài,
Anh mượn làm võng ngủ ngòai với trăng.
Trả em cánh tay trắng ngần,
Anh mượn làm gối phù vân hát hò.
Trả em nếp sống nai tơ,
Mượn hồn mơ mộng bài thơ tả tình.
Trả em má lúm môi xinh,
Anh nợ ấp ủ in hình trái tim.
Trả em vóc liễu thon mềm,
Mượn hòai sở hửu, muộn phiền đã tan.
Trả em tính cách mèo hoang,
Nắm tay dẫn dắt muôn vàn cỏ non.
Trả em khoan khóai cười giòn,
Anh đem dệt mộng tâm hồn ngất ngây!
Trả em thơ thới gót hài,
Anh nợ nhiều thứ tương lai cả đời!

Mai Xuân Thanh 
Ngày 15 thang 12 năm 2014








Sông Thương - Thơ Phong Tâm - Phổ Nhạc Kiều Minh


Xin nhấp vào Link: Sông Thương 

Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Kiều Minh

Tiếng hát: Thanh Hiền

Vầng Trăng Và Chiếc Lá



Cuộc tình nắng hạ xót xa
Nửa vầng trăng,nửa cánh hoa.. phận người
Bờ vai nhỏ, khóc chưa nguôi
Như làn nước ngược dập vùi sóng xô
Dòng sông đỗ bến hư vô
Tháng năm mòn mỏi bụi mờ thế gian
Về bến hoặc? _ chốn địa đàng?
Pháp âm vi diệu.. trăng ngàn vợi cao..

Trời xanh lồng bóng quyện vào
Biển tình dào dạt nhuốm màu phai phôi!
Vòng trầm luân khởi nghiệp rồi
Bờ xưa thôi đã.. xa xôi nghìn trùng..
Chân như là biển cuối cùng
Tâm kinh là cõi diệu hình mênh mông
Cành hoa duyên kiếp tím dần
Từ ly giây phút bỗng thành xa xăm..

Cung đàn lỡ nhịp đêm rằm
Đi về là chuỗi.. âm thầm tả tơi
Vầng trăng , chiếc lá khô rơi…

VA, ngày 12- 7- 2012 ( Nhâm Thìn )
Bùi Thanh Tiên

Trước Sau



Tự dưng thương quá nụ cười
Vì đâu héo hắt trên môi dại khờ
Như hoa rụng, lạc vào thơ
Hôn mê đồng thiếp dật dờ tỉnh say.
Khói hương bay lạnh chỗ này
Vầng trăng dấu mặt đêm dầy tối tăm.
Nụ cười cổ quái trăm năm
Vẫn còn trăn trở chỗ nằm vô duyên.

Nhớ xưa thương đôi mắt huyền
Nhìn ra thế giới ngạc nhiên ít nhiều
Sợ trời nắng sáng mưa chiều
Sợ hoa cau rụng tiêu điều trầu không.
Sợ mai kia về kết tơ hồng
Trầu cau thiếu sót vôi nồng nhạt phai.
Sợ luôn hoa lý hoa lài
Hương đưa níu lại gót hài vu qui.
Tuổi tròn trăng mộng xuân thì
Làm sao biết được đường đi xa gần.
Vẫn cứ sợ vẫn phân vân
Vẫn đêm sợ bóng ngại ngần bước chân.

Ngày nay mắt đã lạc thần
Giữa đời dâu bể mấy lần đò ngang.
Đất trời xứ lạ mênh mang
Có còn giữ lại vầng trăng quê nhà.
Em ơi thôi cứ thật thà
Như xưa còn bé, mộng là khói sương.
Nụ cười héo, vỡ mặt gương
Vẫn còn lưu lại dư hương cho người.

Nụ cười Bao Tự vừa rơi
Sợ gì còn có nửa đời anh đây.

Túy Hà 

Thơ Tranh: Quê Mẹ


Thơ: Biện Công Danh
Ảnh chụp; Biện Ngọc Lan
Thơ Tranh: Kim Oanh

Lúc Xuân Vừa Về*


Mưa phùng khắc-khoải buâng-khuâng
Giọt chia-ly rớt lúc xuân vừa về
Người đi cởi bỏ muội mê
Vào miền thanh-tịnh tràn trề khói hương.

Bỏ sau lưng vùng trời thương
Những đôi mắt lệ đẫm vương nỗi sầu
Từng cơn đau thắt đậm sâu
Con đường sinh tử cơ cầu lòng rưng.

Lâm râm lời nguyện xin đừng
Rời xa! Người hởi! Hãy ngừng dời chân!

Anh Tú
March 13, 2015
*Do cảm xúc từ một sự kiện và mượn vần bài lục bác của một bạn thơ