Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

Mất Lá Thư Tình


Cánh thư tình thì thầm đâu mất
Đã trao lời mật ngọt yêu thương
Từng nét gò in dấu vấn vương
Thời chinh chiến soi đường dũng cảm

Đóa hồng tươi cam làm hoa dại
Truân chuyên đời mãi ngõ đi hoang
Thư tình đó dỡ dang điệp khúc
Biết bao giờ kịp lúc đoàn viên

Cầu vồng ước nàng tiên bé nhỏ
Thỏ thẻ lời còn đó tình thư
Mai em lớn mình như đôi hạc
Khắp trời xa gieo hạt hương yêu

Ngày thành quả sớm chiều vội tắt
Nước mắt tràn át nụ cười xinh
Lem luốc xóa nhạc tình lạc điệu
Lá thư tình diệu vợi chờ mong

Thời gian trôi nghi lòng dũng cảm
Ảm đạm dần thử thách gian nan
Suối mang tâm sự than cùng gió
Bến bờ nào lạc bỏ tình thư!

Ta như đôi hạc chiều giông bão bùng!

Pleiku 24-7-2011
Lê Kim Hiệp

Mùa Hoa Phượng


Hôm nay phượng nở ven đường
Mình anh tìm đến cổng trường năm xưa
Nhớ từng giây phút đón đưa
Nhớ từng cánh phượng thời chưa biết buồn.
Mỗi mùa hoa, mỗi nhớ thương
Em giờ nơi ấy vẫn thường mộng mơ?
Ép màu hoa phượng thành thơ
Hay là em đã hững hờ với hoa?

Biện Công Danh

Thanh Thản


Này em một giấc ngủ hiền
Quanh em bao nỗi muộn phiền nhẹ rơi
Đắng cay chua xót cuộc đời

Xin như làn gió giữa trời phiêu du….

Trần Thị Dã Quỳ

Thơ Tranh: Nhân Sinh




Thơ: Quên Đi 
Tranh Thơ: Hữu Đức

Có Em, Đà Lạt


       (Tặng HNĐ, Couvent ngày xưa)

Nghe chiều rớt nhẹ rừng thông
Hoa đào trong gió tóc bồng lên xanh
Nắng nghiêng lấp lánh trên cành
Cam Ly nước đỗ thác ghềnh bọt xa..

Vòng tay ân ái thướt tha
Ôm tròn nỗi nhớ mượt mà yêu thương
Hồ Than thở tỏa hơi sương
Có em, Đà lạt như vương sợi tình..

Em tôi, cô gái mơ xinh
Bồ câu đôi mắt, lung linh nụ cười
Áo học trò, má hồng tươi
Cả trời say, và cõi người cùng say..

Em ơi, thung lũng mưa bay
Couvent đồng phục..những ngày bên nhau
Nụ hôn quyến luyến đưa trao
Cà phê từng giọt, ôi sao.. ngọt ngào..

Đà lạt ơi,kỷ niệm dâng trào
Yêu chi rồi cũng ngõ vào chia ly
Tình không trọn,rũ cánh đi
Con tim gởi lại.. mấy khi nhạt nhòa..!

Bùi Thanh Tiên
8 tháng 9, 89


Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Anh Chị Tiến Nhi Chia Buồn Cùng Gia Đình Nguyễn Hoàng Vũ


Anh chị hay tin trễ Bác Anton Nguyễn Văn Bang đã được Chúa gọi vể
Ngày 1- 9 - 2014, Tại Arizona, Hoa Kỳ
Kính nguyện dâng lên lời hiệp cầu cùng Hoàng Vũ và Gia đình.
Nguyện xin Linh Hồn Bác Trai được an bình nơi Nước Chúa.

Thành Kính Nguyện Cầu


Đỗ Đình Tiến & Lê Thị Kim Nhi

Huỳnh Hữu Đức Chia Buồn Cùng Thủy - Hiệp


Được tin trễ Cụ Ông Anton Nguyễn Văn BangThân phụ của Nguyễn thị Bích Thủy và là Nhạc Phụ của Lê Kim Hiệp, về cõi Chúa ngày 01- 9 - 2014.
Anh xin được gởi đến Thuỷ - Hiệp cùng Gia Đình lời chia buồn chân thành và cầu chúc hương linh Bác Trai sớm an nhàn nơi đất Chúa.
Thành Kính Phân Ưu

Huỳnh Hữu Đức


Chuyến Đò Không Em - Hoài Linh - Hương Lan

      Thời niên thiếu cái thuở mới lớn có những mối tình dù hai người đã biết rõ lòng nhau nhưng, chưa kịp thố lộ chưa kip trao lá thơ tỏ tình đã năn nót cả mấy ngày với tất cả hy vọng . . .
      Nhưng chưa kịp trao,chưa kịp tỏ bày thì người thương đã đi lấy chồng. 
      Éo le đó đã theo suốt cả đời và cả đời hối tiếc. . .


Sáng Tác: Hoài Linh
Tiếng Hát: Hương Lan
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Độc Ẩm Trăng



Đêm trăng này
Lấy ai người đối ẩm...
Thú vị thay

Ai lữ hành
Nương bước dưới trăng thanh
Đang lẻ loi

Chớ nên vội
Dời gót đến với nhau
Cùng đối ẩm...

Càng cô đơn
Nghe sao còn trống vắng
Lại câm lặng

Chén rượu nồng
Có uống cũng như không
Vẫn phiền muộn

Vẫn cứ buồn
Biết ai người tri kỷ
Hãy đến đây

Cùng tâm sự
Đêm trăng này...

Quên Đi

Hỏi Nguyệt Tơ


Đời sống ôi buồn như cỏ khô
Tình yêu là những áng mây mờ (*)
Bao năm khóe mắt chưa vơi lệ
Tan tác nỗi lòng, vỡ mộng mơ

Hờn trách người sao đành phụ
Nặng sầu khi biết mối tình lờ
Hoa phai sắc thẵm, vương màu nhớ
Vai mỏng thân gầy, trĩu gánh thơ

Mấy mẫu đồng thơ, cò oải cánh
Dòng châu rơi đọng, lệ bao hồ
Tim như v nát trăm ngàn mảnh
Tình đến rồi đi, tình vẩn vơ

Những tưởng thuyền đà tìm được bến
Trớ trêu duyên nợ rẽ đôi bờ
Phải tu bao kiếp? “nên chồng vợ”
Mấy kiếp “tình nhân”? Hỏi Nguyệt Tơ

Khúc Giang
(*) Trích thơ  

Phượng Nhớ Gọi Tên


Tên em tôi gọi Phượng Hồng
Nghiêng cành hoa thắm đỏ lòng gió mây
Râm ran những tiếng ve gầy
Trôi qua lối hẹn chiều ngây ngất chiều

Tên em tôi gọi Phượng Yêu
Ngày xưa tiếng guốc khua đều dòn tan
Con đường góc phố mơ màng
Chờ em tóc chấm vai ngoan buông thề

Nghiêng theo gót nhỏ em về
Ơi con gió thả bùa mê lạ kỳ
Mùi hương mái tóc dậy thì
Ru ngày mơ ngủ chiều đi ngập ngừng

Dắt tay qua phố người đông
Niềm vui người cũng che chung bầu trời
Long lanh ánh mắt em cười
Áo dài bay nắng tinh khôi bồn chồn

Tên em tôi gọi Phượng Buồn
Chia tay hạ ấy hoàng hôn mịt mờ
Tình leo dốc ngược mù mơ
Đi qua ngày dại tháng khờ đớn đau

Bây giờ Phượng ở nơi đâu
Đỏ phương này lại tím sầu phương xa
Tình tôi chống gậy mù lòa
Ăn mày nỗi nhớ cánh hoa xa vời

Trầm Vân

Hạnh Phúc Vô Tình


Vô tình biết nhau qua trang blog
Người ngọt ngào ta cũng thấy vui
Cứ chiều đến đợi trên máy tính
Chờ em về mòn mi người ơi!

Nắng ở Cần Thơ trời oi bức
Xế trưa Hè đốt cháy hoài mong
Nơi xứ đó Thu về chắc ấm
Ta nhớ người – người nhớ ta không?!

Buồn cúi mặt rưng rưng muốn khóc
Người vô tình bước đến rồi đi
Ta muốn bảo người ơi đứng lại
Nhưng sợ ta… chẳng biết nói gì…

Ta muốn dấu tâm tư khép kín
Sợ người cười …ngần ấy còn mơ
Thôi gởi lại trang thơ vài chữ
Để người thương… một gã dại khờ!

Dương Hồng Thủy


Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

Về Vấn Nạn Đạo Tranh Ở Việt Nam

Thời gian gần đây, thị trường tranh nghệ thuật ở Việt Nam bị xáo trộn rất  lớn do tình trạng tranh của một số họa sĩ Việt Nam bị ăn cắp bản quyền một cách thô bạo và trắng trợn. Một trong số tác giả bị ăn cắp tranh đó có tôi!
Các tác phẩm này đã bị ăn cắp dưới nhiều hình thức: hoặc người ta vẽ tranh giả rồi ký tên trên đó chính tên của tôi -Tín Đức- là tác giả bị ăn cắp; hoặc người ta dùng kỹ thuật in ấn, in sao phiên bản lại thành các bức tranh lưu niệm rồi xóa tên tôi. Và những người làm nghề ăn cắp bản quyền này không hề  đếm xỉa hay lên tiếng xin phép tác giả là nạn nhân của họ về hành động đó!
Hiện nay, tranh giả và tranh phiên bản từ tranh của tôi sáng tác bị người ta ăn cắp đang được bày bán ở khắp nơi trong nước. Điển hình là ở một số cửa hàng tranh như Galery Anh & Em nằm trên đường Trần Phú gần chợ An Đông, Galery Kim Đô ở đường Lê Lợi, hay trong đa số các cửa hàng bán tranh và đồ lưu niệm trong Thương xá Tax ở Thành phố Hồ Chí Minh. Còn ở Cần Thơ, tiệm Hải Lưu trên đại lộ Hòa Bình là nơi xuất xứ tranh giả ký tên “Tín Đức”.
Vấn nạn này, đã làm ảnh hưởng thật sự đến uy tín và quyền lợi kinh tế của các họa sĩ bị ăn cắp bản quyền tranh. Là người chuyên sống với nghề vẽ tranh nghệ thuật, bản thân tôi cảm thấy bị xúc phạm một cách nặng nề, bởi vì những  tác phẩm do chính tôi sáng tác, được sáng tạo một cách tâm huyết  từ sự tìm tòi, khổ luyện của mình qua bao nhiêu năm đang bị những cú đập phũ phàng! Song song đó, chính điều này cũng làm cho tâm lý của người mua tranh bị dao động. Người mua tranh không dám mạnh dạn mua tranh của tác giả thật vì sợ bị lầm… tranh giả(!) 
Khi việc này xảy ra với chính bản thân tôi, tôi có đem vấn đề này ra để tâm sự với một cán bộ đang công tác trong ngành Thông tin & Truyền thông . Vị này nhìn tôi rồi bảo rằng:” Hiện giờ, ở tỉnh không có ai phụ trách bộ phận này cả. Và việc này, từ trước đến nay không có tiền lệ, nên không có kinh nghiệm xử lý. Thôi thì, hồn ai nấy giữ…(!)”
Trước thực trạng này, chúng tôi, những họa sĩ là nạn nhân của vấn nạn bi đát trên, sẽ phải làm như thế nào để bảo vệ thành quả lao động chân chính của mình? Ai sẽ là người đi tìm sự công bằng cho chúng tôi?
Ước mong sao qua bài viết này, sẽ gióng lên hồi chuông róng riết về tình cảnh của chúng tôi. Đồng thời cũng giải trừ được tình trạng bát nháo hiện nay của thị trường tranh nghệ thuật đương đại Việt Nam, tái lập lại niềm tin của khách thưởng ngoạn tranh ở trong cũng như ngoài nước.

(11/10/2014)
 Tín Đức 
Hội viên Hội Mỹ Thuật Việt Nam 

Mùa Thu Cho Em - Ngô Thụy Miên - Lệ Thu

      Mùa Thu là mùa mà các văn nghệ sĩ lấy cảm hứng để cho ra những sáng tác về tình yêu,nhưng thường là các tác phẩm này mang một vẽ buồn nhè nhẹ.

      Bản nhạc này Ngô Thụy Miên lại ca ngợi tình yêu đôi lứa trong một mùa thu tràn đầy hy vọng trong tình yêu và mơ mộng Vì mùa thu ở đây sẽ là mùa thu càu hy vọng, của hạnh phúc để họ cùng chung bước nhau vào cõi mộng của tình yêu đầy mộng mơ và đầy yêu thương



Sáng Tác: Ngô Thụy Miên 
Tiếng Hát: Lệ Thu
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình


Nhìn Thu Lá Rụng Nhớ Người Tôi Thương




Thu về lá rụng ngoài sân
Sao lòng thầm nhớ mỗi lần thu sang
Nhớ sao, nhớ quá dáng nàng
Mỗi lần thu đến bàng hoàng trong mơ

Bao năm vẫn nhớ đến giờ
Từ thời áo trắng tình thơ học đường
Lời em nhỏ nhẹ dễ thương
Một lần chung bước đến trường năm xưa
Lao xao vàng lá gió đưa
Em chao nghiêng nón cho vừa tầm tay
Một cơn gió cuốn lá bay
Em vội hứng lấy, gió xoay đổi chiều.

Lá bay về phía bên tôi
Không ngờ chiếc lá bay rồi đáp vai
Tôi vừa đưa nhẹ bàn tay
Thì nàng cũng đến…chặp tay - tôi nàng
Trên vai…tôi nhặt lá vàng
Đôi tay êm ấm - tay nàng tay tôi.

Thế rồi từ đó trong tôi
Bàn tay mềm mại, nối đời thư sinh
Từng thu lá rụng đưa tình
Yêu thương càng lớn, thắm tình lứa đôi.
Trường xưa hết lớp, xa rời
Em vào đại học, tôi thời về quê
Từng thu, đôi lần em về
Thăm người bạn cũ, chân quê mùa này.

Tình đời lắm chuyện đổi thay
Thu nay lá rụng gió bay xa ngàn
Giờ đây tôi đã xa nàng
Nhìn thu lá rụng, bàng hoàng, nhớ thương...

Song An Châu

Còn Nhớ


Mưa vẫn theo mây ở cuối trời
Lưu luyến buồn vui, những giọt rơi
Thả xuống đồng xanh gieo hạt mộng
Sợi thương còn đọng ướt môi đời

Ta cố tìm quên những đắng cay
Vòng quanh phiêu lãng đã mòn giày
Lê bước phong trần quanh nỗi nhớ
Đường mây chưa xóa dấu chim bay

Đã mấy mùa mưa ngập lối về.
Đường xưa tìm lại tuổi đam mê
Nhưng vết chân buồn vương phố nhỏ
Lồng lộng ngày xưa buổi hẹn hò

Lẫn quẩn cuối đời cứ nhớ nhau
Cát bụi thời gian chẳng nhạt màu
Nụ cười âu yếm vương đôi mắt
Nhìn lá thu rơi nặng nỗi đau

Người ở bên nầy nhớ bên kia
Cùng nhau chia nửa ánh trăng khuya
Buông thả hồn trôi về bến cũ
Đò xưa sương lệ rớt đầm đìa.

Kim Quang


Giữ



Giữ giùm tôi chút nắng
Sợi tơ trời lung linh
Giữ giùm tôi chiếc lá
Chớm thu đã úa vàng

Giữ giùm tôi lời vọng
Tiếng thơ buồn đêm khuya
Giữ cho tôi tất cả
Tình thương – trái tim hồng

Giữ giùm tôi kiếp người
Hóa đá giữa hư vô
Mắt nhắm và mắt mở
Cõi ta bà – phù du

Hương Ngọc

Nguyễn Thượng Hiền - Khóc Kỳ Am


Nhất đổng thiên môn tịch chiếu trầm
Nho y phiêu bạt đáo như câm
Giang sơn phóng dật tài nhân bút
Phong vũ bi ca liệt sĩ tâm
Tứ tọa do văn đàm Bắc Hải
Cửu thu tằng cộng phỏng Đông Lâm
Ma sa hạp kiếm tri thùy tặng
Hồi thủ Nam minh tích vụ thâm

Nguyễn Thượng Hiền

Phỏng dịch:

Khóc Kỳ Am

Chiều âm u ai khóc bên trời
Bạc áo nhà nho đến thế thôi
Lưu lạc nhân tài bên trời thẳm
Gió mưa chí sĩ hát cuồng lơi
Đàm luận nhiều phen không lối thoát
Cao ngâm cửa Phật lại buông lời
Mài hoài kiếm sắc trao ai đó
Ngoảnh lại trời Nam tối mịt rồi

Chân Diện Mục

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

Hiệp Lời Cầu Nguyện Cùng Gia Đình Thủy Hiệp Và Tang Quyến



Toàn thể gia đình hay tin trễ Bác Trai Anton Nguyễn Văn Bang là Thân phụ của Nguyễn thị Bích Thủy và là Nhạc gia của Lê Kim Hiệp, Cụ Ông đã được Chúa gọi về.
- Ngày Thứ Hai 1/9/2014
- Lúc 2giờ sáng 
- Tại Tucson, Arizona, USA
- Hưởng thọ 91 tuổi
- Thánh Lễ cử hành vào ngày Thứ Sáu, 6/9/2014.

Trong niềm tin tưởng vào Chúa Kitô, cầu xin Ngài đón nhận Linh hồn Bác Anton Nguyễn Văn Bang sớm được về hưởng nhan Thánh Chúa.
Toàn thể anh chị em xin đồng hành với sự mất mát lớn lao này và hiệp dâng lời cầu nguyện cùng Thủy Hiệp và Tang quyến.

Hiệp Nguyện!  
                           
GĐ Chị Lê Kim Xuyến,
GĐ Chị Lê Kim Phương
GĐ Anh Lê Kim Thành
GĐ Chị Lê Thị Kim Nhi
GĐ Chị Lê Thị Kim Phượng
Các em:
GĐ Lê Kim Hội, 
GĐ Lê Thị Kim Oanh,  
GĐ Lê Thị Kim Diệp
GĐ Lê Kim Hữu

Thả Diều Vào Ngày Rằm Dọc Bờ Sông Vĩnh Long




Ở công viên Vĩnh Long dọc theo bờ sông 









Trương Văn Phú

Dư Âm Ngày Cũ


Ôi! dư âm ngày cũ
Vương vấn mãi hồn ta.
Tình quê hương ấp ủ
Hiu hắt ánh trăng tà!


Bỗng nhớ lại xóm xưa thời thơ ấu
Có con đường nho nhỏ phố liền nhau
Một trời thơ lưu dấu nỗi buồn đau
Bao kỷ niệm rạt rào theo năm tháng

Nhớ đầu xóm, ngôi nhà xưa ông Phán
Cạnh nhà bên bà Bắc bán tương chao
Cách vài căn nhà thằng Khọt người Tàu
Khoảng đất rộng, villa Tây rào sắt

Bạn cùng lứa ngày ngày chơi rượt bắt
Chơi đá lon, dàn trận bắn dây thun
Xóm dưới trên làm hảo hán chia vùng
Mưa tầm tả đá banh cùng hứng nước

Tàu cau rụng, giành nhau, tranh lấy được
Làm mích lòng lối xóm chuyện không đâu
Vậy mà sao cứ nhớ mãi trong đầu
Thân thương quá! bùi ngùi rơi nước mắt

Mỗi buổi sáng tiếng rao bà bán bắp
Hai cắc thôi gói nhỏ rắc mè thêm
Cơm nguội chiên, tép mỡ nhớ mà thèm
Ăn vội vã, mắt còn ghèn, cập xách

Quần xà lỏn chân không trường xa lắc
Đường quanh co lố nhố bóng học trò
Tiếng trống trường thúc giục chạy vắt giò
Sợ trễ buổi chào cờ chung cả lớp

Sáng thứ sáu, ôi chao! lòng nơm nớp
Giờ toán xong nghe nhẹ nhỏm thở phào
Bài thuộc lòng , cách trí, sử , lào lào
Nhưng dốt toán sợ thầy đâu dám hỏi .

Nhớ những buổi trưa hè ve inh ỏi ,
Nhớ những chiều đêm tối xóm lặng yên
Bản “ Trăng Mờ Bên Suối “ vẳng bên thềm .
Hồn ngây ngất, mơ màng từ dạo đó .

Lên trung học vào trường công thật khó
Ngàn thí sinh chỉ lấy có một trăm
Suốt năm dài khuya sớm học chuyên cần
Kỳ thi tuyển thật căng ta van vái

Vào đệ thất Nguyễn Thông lòng hăng hái
Vẫn cái quần xà lỏn áo sờn vai
Cùng bộ đồ phế thải của anh Hai
Năm Thất Lục, ai giày, ta mang guốc

Mái trường nhỏ hồn tôi như trói buộc,
Tình thầy trò bè bạn suốt bao năm
Tiếng chuông reng, lẫn tiếng guốc xa gần
Còn văng vẳng dư âm xưa thân ái

Theo năm tháng dòng đời trôi trôi mãi
Lòng bùi ngùi bỏ xóm cũ bạn thân
Dòng Cổ Chiên ta lặng đứng âm thầm
Cầu Thiền Đức, bâng khuâng nhìn sông nước!


Mailoc
Cali 9-1-14

Xướng Họa: Đêm Trăng Cửu Long


Dòng chảy hiền hòa thong thả bơi
Lan bờ rạo rực nhảy reo mời
Tầng cao lơ lửng vầng mây tán
Đêm lặng rì rào ngọn gió khơi
Sóng nước lung linh da ẩn ngọc
Ánh trăng lấp lánh bóng in trời
Cửu Long nuôi dưỡng hồn thôn dã
Tiếng hát ầu ơ nhập cuộc đời!

Nguyễn Đắc Thắng
11/09/2014
 * * *
Sông Quê Mùa Nước Nổi

Xuồng con gái nhỏ ngược dòng bơi
Điên điển vàng bông ánh gọi mời
Núp bóng lóc kền lên dựa mé
Theo đàn linh ống dợn ngoài khơi
Lung linh ngấn nước cần câu trúc
Thấp thoáng ngàn mây lũ vịt trời
Gắn bó sông quê nơi cắt rốn
Hai mùa trong đục trải bao đời


Cao Linh Tử
13/9/2014

* * * 
Miền Tây Nam Bộ 

Chiếc xuồng xinh xắn nhẹ nhàng bơi 
Vạt áo bà ba tím gọi mời 
Điên điển vàng tươi in bóng nước 
Đàn tôm trong suốt quẫy dòng khơi 
Đong đưa so đũa khoe rèm cửa 
Lả lướt cành tre vẫy gió trời 
Một khoảng không gian đầy quyến rũ 
Dâng tràn sức sống đến muôn đời. 

Sông Thu
* * * 

Đêm Trăng Cửu Long

Lãng du ngắm cảnh chiếc xuồng bơi,

Văng vẳng câu hò lảnh lót mời.
Sông nước Cữu Long xưa mát rượi,
Thuyền chài thấp thóang hiện ngòai khơi.
Sóng êm gió lặng đơm nhiều cá,
Nước bạc phù sa hưởng lộc Trời.
Thuở trước dân ta giàu thảo dã,
Bây giờ vất vả khổ bao đời...

Mai Xuân Thanh 
Ngày 08 tháng 01 năm 2015
* * * 
Trăng Nước Tầm Dương

Trăng trầm đáy nước ánh trăng bơi
Gờn gợn sông đưa bóng gọi mời
Ai khách đa tình xin chớ vội
Đàn xuân nhã khúc cũng vừa khơi
Tầm Dương bến vắng mơ vầng nguyệt
Kỹ Nữ buồn thân xót mệnh trời
Tan hợp bèo mây bao cảnh ngộ
Tỳ Bà lưu luyến khóc thương đời.
Quên Đi

* Hình phụ bản của Trương Văn Phú (Sông Vĩnh Long)

Chưa Đỗ Ông Nghè Đã Đe Hàng Tổng


Ngày xưa có một người học trò nghèo nhưng học giỏi, được Thiên đình rất chú ý. Trong sổ thiên tào hồi đó đã ghi cho anh chàng đậu tiến sĩ, làm quan đến thượng thư. Mỗi lần anh đi học thường qua một ngôi đền thờ thần ở làng bên cạnh. Vị thần làng đó vốn đã có đọc ở sổ thiên tào nên tỏ vẻ cung kính người học trò ấy. Những khi anh ta đi qua đền thì tượng thần đang ngồi trên bệ lật đật đứng dậy rất lễ phép.

  Một hôm người từ giữ đền nằm mơ thấy thần bảo: - "Ngày mai ngươi phải quét dọn đền cho sạch sẽ tử tế vì có quan lớn đến chơi nhà ta". Người từ làm y như lời và suốt ngày hôm ấy hắn đứng trực ở cổng đền chờ đón vị khách quý của ông thần. Nhưng đợi mãi, hắn ta chả thấy một ai cả, trừ ra anh học trò xơ xác nói trên  hôm đó vô tình có ghé vào đền nghỉ chân một lúc. Người từ cho là dân thường không để ý gì đến.   Ít lâu sau, người từ cũng lại chiêm bao thấy ông thần dặn dò như trước. Lần này, hắn cũng chả thấy ai lạ hơn là anh học trò hôm nọ đến đây ngâm một bài phú rồi lại đi. Nhưng hắn vẫn không tin. Đến lượt thứ ba cũng thế. Bây giờ người từ mới cho là quả phù hợp với lời thần dặn, bèn kể chuyện cho người học trò nọ nghe và bảo: - Đã ba lần như thế, nên tôi chắc rằng nhà thầy sau này sẽ đỗ đạt làm quan to chứ chẳng chơi.   Nghe nói, người học trò như mở cờ trong bụng. Anh ta quyết chắc cầm sự vinh hoa phú quý trong tay. Hắn nghĩ ngợi rất nhiều về tương lai của mình. Một hôm khi ngắm lại nhan sắc vợ mình, hắn thấy không được đẹp tý nào cả. Thế rồi đêm hôm ấy nằm dưới bóng trăng, hắn mơ tưởng một người đẹp như chị Hằng. Hắn bụng bảo dạ: - "Rồi ta sẽ cho vợ ta về đi thôi! Một khi đỗ đạt thì thiếu gì nơi ngấp nghé muốn làm bà. Lúc đó ta sẽ tìm những đám con vua cháu chúa; đã da trắng môi son lại vừa lắm của". Nghĩ thế, qua ngày hôm sau hắn kiếm cớ gây sự với vợ và đòi bỏ cho kỳ được. Mọi người đều lấy làm lạ và tỏ vẻ khinh bỉ một người có học như hắn lại có thể nhẫn tâm đến thế được. Nhưng hắn chỉ cười khẩy mà không kể gì dư luận. Một hôm khác có một người đến đòi nợ hắn. Vừa mới bước chân vào sân, người ấy đã bị hắn chỉ tay vào mặt mắng cho một trận: - Ta chưa có trả. Không khéo nay mai ta sẽ cắm đất vào vườn ở của mày cho mày biết mặt[1]. Hắn còn đe dọa nhiều người nữa. Gặp ai không vừa ý, hắn nói: - Rồi chúng mày sẽ biết tay ông! Tất cả những hành động của người học trò đều được tâu báo về Thiên đình. Ngọc hoàng nghe nói rất phật ý. Cho nên ít lâu sau đó, người từ giữ đền lại nằm mơ thấy ông thần tin cho biết là không phải kinh sợ đối với người học trò nữa vì trên Thiên đình đã tước sổ mất rồi, không cho đỗ đạt nữa. Ông từ hỏi: - "Tội của nó như thế nào?" - "Nó bị kết án là "dưới trăng bỏ vợ, trước sân đòi nhà, chưa làm nên đã thất đức"[2]. Bây giờ nó không được hưởng phúc nữa". Quả nhiên người học trò đó thi mãi không đỗ, muốn nối duyên lại với vợ cũ cũng không được. Cửa nhà hắn ngày một sa sút dần. Do đó mà có câu tục ngữ: "Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng"[3].
KHẢO DỊ
 
Có người kể hơi khác về chi tiết: Người học trò đi qua cổng đền, ở đó có hai con chó đá đều vẫy đuôi mừng, hỏi thì đáp là vì biết ông sắp sửa đỗ ông Nghè. Từ đó người học trò ấy luôn luôn dọa dẫm những người không vừa ý mình. Về sau, hắn gặp chó không vẫy đuôi nữa. Chó bảo: vì ông ăn ở xấu nên Thiên đình không cho đỗ, bây giờ chỉ có cách làm việc thiện mới thay đổi được ý trời. Một hôm hắn qua sông thấy một bầy kiến trôi giữa dòng nước, bèn lội xuống vớt tất cả lên. Nhờ thế về sau hắn lại đậu.[4] Có hai truyện khác nội dung gần giống với truyện trên: Truyện Hai anh em họ Lê ở Thần-đầu: Xưa có hai vợ chồng một người tiều phu họ Lê. Vì nghèo khổ cô đơn nên bị bọn hương lý trong làng đối đãi rất tệ: phu phen sưu dịch lúc nào cũng tróc vào họ, hơi chậm một tý là bị chúng đánh phạt. Tức mình, vợ chồng cầu khẩn mong có một mụn con để sau này rửa hờn. Thượng đế sai hai Trạng xuống đầu thai. Hai vợ chồng mừng lắm, cố kiếm củi cho nhiều, lấy tiền cho con đi học. Về sau cả hai anh em đều đậu Trạng. Lúc vinh quy, voi ngựa quân gia đầy đường, đi đến đâu các quan và hương lý địa phương đều phải đón rước tấp nập. Những người khinh bỉ đánh đập hai vợ chồng ngày xưa bây giờ cũng đến chào lạy họ. Hai vợ chồng rất hả hê bảo con: "Ngày xưa chúng nó lấn áp nhà ta đủ điều, bây giờ các con cố làm cho chúng nó biết mặt". Con nghe lời, nhưng sau đó ít lâu, hai ông Trạng làm bậy, có một vị thần bèn tâu lên Thượng đế. Thượng đế liền đòi hai Trạng về. Một truyện Thần với Thần đồng: Làng Cẩm-lâm từ xưa chưa có người đậu đạt làm quan. Một hôm trên Thiên đình phái một ông Trạng đến làng ấy, cho đầu thai vào nhà hai vợ chồng đốn gỗ. Họ ngoài 40 tuổi mới sinh con trai. Thằng bé lên 7, nổi tiếng thần đồng. Gần nhà có đền thờ Thành hoàng, đứa bé thường ngày chơi với các bạn ở đó. Một đêm, ông từ mộng thấy thần bảo: - "Trạng hay đến đây bắt buộc ta vì kính lễ phải đứng dậy luôn. Vậy bảo làng làm cho ta một cái bình phong che trước ngai cho ta ẩn". Làng nghe nói không tin, cho một người ra ngủ ở đền cầu mộng. Thần lại cho biết như trước. Hương lý bèn xây một cái bình phong để không ai được nhìn vào tượng thần. Và từ đó trở đi nhiều người đâm ra ghen ghét nhà thần đồng, họ gây sự với bố mẹ và làm tình làm tội đánh đập dọa nạt luôn. Thiên đình thấy dân làng vô lễ đối với Trạng, bèn phạt họ bằng cách đòi Trạng về. Cho nên ít lâu sau thần lại báo mộng cho ông từ rằng: - "Chúng mày có thể phá bình phong được rồi vì Thiên đình quyết định không cho Trạng ở làng chúng mày nữa". Vài ngày sau thần đồng chết[5]. Trong Liêu trai chí dị có truyện Gả em thế chị (Tỷ muội dịch giá) có nói tới một người học trò chưa đỗ đã toan đổi vợ.   Một anh học trò họ Mao, bố trước làm nghề chăn trâu, được nhà họ Trương tư cấp và hứa gả con gái lớn cho. Nhưng cô gái không muốn kết duyên với con nhà chăn trâu, nên đến ngày cưới cương quyết không chịu về. Cô em khuyên dỗ bị chị mắng: "Đừng lắm lời, mày sao không lấy nó đi!" - "Nếu bố mà gả, em đáp, thì em sẽ lấy". Cuối cùng người bố phải đánh tráo người em thế chị.   Tuy biết có sự đánh tráo, lại vợ mới có bệnh chốc đầu, người học trò họ Mao cũng không phàn nàn, hai vợ chồng ăn ở với nhau tương đắc. Chồng sau đó, một hôm đi thi, qua quán họ Vương được tiếp đãi tử tế. Họ Vương cho biết đêm qua thấy thần báo mộng rằng sáng mai có giải nguyên họ Mao qua đây, sẽ giúp mình khỏi tai ách. Nghe tin này, người học trò họ Mao có vẻ hý hửng. Cũng như truyện trên của ta, hắn bắt đầu nghĩ đến vợ mình đầu tóc xấu xí, nay mai chơi với người sang không khỏi bị chê cười. Sau này khi phú quý sẽ thay đi thôi. Nhưng đến lúc treo bảng không thấy có tên mình, hắn rất buồn thẹn, bỏ về, không dám ghé lại quán họ Vương. Ba năm sau, hắn lại đi thi; và lại được họ Vương tiếp đãi tử tế như trước. Hắn trách họ Vương lần trước nói không nghiệm. Nhưng họ Vương đáp: - "Hồi ấy thần có báo mộng cho tôi biết vì ngài có âm mưu đổi vợ, nên bị âm ty phạt không cho đỗ". Người học trò họ Mao tỉnh ngộ, tỏ lòng hối hận, nên khoa ấy thi đậu giải nguyên, rồi thi đình đậu tiến sĩ, làm quan tể tướng. Vợ anh tóc cũng mọc dài tốt hơn trước. Còn người chị lấy chồng trọc phú, lười biếng lại hay cờ bạc, vận nhà ngày một suy. Không may chồng chết, trong khi đó em gái trở nên bà giải rồi bà nghè, cô chị càng thẹn, bèn cắt tóc đi tu.
 



[1] Ngày xưa ai đỗ tiến sĩ được phép lấy ba mẫu đất làm nhà ở, muốn cắm vào đâu cũng được. [2] Nguyên văn “Nguyệt hạ phóng thê, đình tiền tỷ trạch, vị đắc ý cố thất đức”. [3] Theo Nguyễn Văn Ngọc. Sách đã dẫn
 
 (Theo http://maxreading.com)
 
Huỳnh Hữu Đức sưu tầm

Xe Ta


Bon bon lăn khoảng đường dài
Xe ta sầu đã vàng phai lộ trình
Xe ta nằm dưới cội tình
Cheo leo dốc đợi bình minh em về...


Phạm Hồng Ân

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

Lần Khép Mắt 11.9

Thành kính dâng lên Hương Linh những người đã ra đi ngày 11.9 - New York - Hoa K 


Một lần khép mắt ra đi
Buồn vui để lại ôm ghì đất khô
Nằm sâu dưới đáy nấm mồ
Côn trùng rỉ rả cơ hồ đưa tang

Xuôi tay chào vẫy thế gian
Ra đi đơn lẻ ngút ngàn bơ vơ
Cuộc đời tựa một giấc mơ
Phù du ngắn ngủi dại khờ có hay

Nhân gian tự cổ đến nay
Sinh ly tử biệt sao thay mệnh trời
Sống còn thác gửi một đời
Nghìn thu miên viễn xa rồi người thương

Mất còn cũng chỉ lẽ thường
Tấm lòng nhân ái chẳng dường phôi pha
Hoàng hôn ẩn hiện chiều tà
Nấm mồ hoang lạnh rêu già phủ quanh

Xa người! Thôi cũng thôi đành
Hồn thiêng quấn quýt bên nhành vô ưu

Kim Phượng

Những Giọt Sầu Rơi


1.
Ai gieo giọt nhớ
ai tưới ngậm ngùi
ai xé tim ai
ai xé đời ai

2.
Xin hái hết những nụ hoa trần thế
riêng tặng ai làm di chúc
cho cuộc tình câm nín
trong tim

3.
Mùa thu đến ai có hay
lá bay hay nỗi nhớ bay
gió cũng đầy trong hồn vắng
ai nhớ ai, ai nhớ ai?

4.
Tim ai nhớ tim ai buồn
tim ai mang mãi tủi hờn vì ai

5.
Tôi như con thuyền lạc hướng
giữa mênh mông biển cả trần gian
bời vi đời ai đã vắng ai
và cuộc tình ai không bóng ai

6.
Ai đã nói yêu
ai mộng trăm điều
ai bỏ ra đi
ai chết nơi này
ai chết từ đây

Vĩnh Trinh

Rừng Thu Lá Đã Thay Màu


Gió hiu hiu thổi bến chiều
Nắng thu rơi sợi cô liêu xuống dòng
Mưa buồn trút giọt nhớ mong
Tiếng thơ thổn thức, tiếng lòng thở than!

Miên man nỗi nhớ miên man
Thương ngày tháng cũ chiều tan mây hồng
Hoàng hôn rơi giọt sương trong
Âm thầm chiếc bóng bên song muộn phiền

Thềm khuya một ánh trăng nghiêng
Hai phương trời một nỗi niềm như nhau
Rừng thu lá đã thay màu
Tình chưa phai nhạt nhưng sầu mang mang!

Yên Dạ Thảo

Một Đời Mất Nhau - Thơ: Đỗ Hữu Tài - Phổ Nhạc: Ái Hoa


Thơ: Đỗ Hữu Tài
Phổ Nhạc: Ái Hoa
Trình bày: Bích Hảo
Karafun by: Dĩ Vãng Buồn


Xướng Họa: Sầu Thu


Xướng:

Mấy hôm trời bỗng chập chùng mây
Rặng liễu sầu Thu lã ngọn gầy.
Ôm suối mơ màng, trăng thiếp ngủ
Giả cành xơ xác, lá xa bay.
Khuất sương, non nhớ khung trời rộng
Lạnh gió, rừng mơ giọt nắng đầy.
Trăn trở đêm dài ta gối mộng
Nỗi lòng ôi biết tỏ cùng ai?
Quang Tuấn

* * *
Các Bài Họa:

Thu Tàn

Gửi gió sầu xưa theo bóng mây
Nơi đây còn lại dáng hao gầy
Người đang huyền hoặc ru mơ ảo
Kẻ lại xa rời tựa lá bay
Rẽ khúc thuyền tình ra biển rộng
Để cho bến mộng lệ tuôn đầy
Rồi đây năm tháng trong thương nhớ
Vò võ thu tàn ta với ai.
Kim Oanh
* * *
Tàn Thu

Thơ thẩn hồn mơ theo áng mây
Vườn thu vắng lặng dáng thu gầy
Đầu cành trơ trọi bao vàng rụng
Cuối nẻo chơ vơ mấy chiếc bay
Én bắc phòng đơn sầu chất ngất
Nhạn nam một bóng nhớ đong đầy
Lòng riêng muốn gởi trao tâm sự
Sao chẳng nên lời ai hỡi ai!
Quên Đi

* * *
Nỗi Niềm

Gởi nỗi niềm riêng theo áng mây
Tâm tư sầu muộn, vóc hao gầy
Cuộc đời trôi nổi như dòng chảy
Tình cảm phai nhoà tựa khói bay
Người có dừng chân bờ bến cũ?
Trăng còn in bóng khúc sông đầy?
Cánh chim khất nẻo sau rừng vắng
Phương ấy, chờ ta, biết có ai?
Phương Hà
* * *
Trăng Thu

Man mác trời Thu phủ bóng mây
Đêm khuya mờ nhạt bóng trăng gầy
Mắt trông hồ nước lao xao động
Dạ nhớ rừng phong chiếc lá bay
Tiếng vạc kêu sương nghe thảm thiết
Heo may se lạnh gió dâng đầy
Niềm đau viễn xứ còn canh cánh
Tâm sự nầy đây tỏ với ai ???
Song Quang

* * *
Sầu Thu

Ngày thu sắc úa dợn màu mây
Ngập lối đường xưa xác lá gầy
Lặng lẽ vầng trăng soi bóng đỗ
Lang thang cánh gió thoảng ngàn bay
Trời cao xa thẳm tầng cao vợi
Con nước về xuôi sông nước đầy
Gối mộng đêm dài thầm hỏi mộng
Một mùa tâm sự có còn ai?

Nguyễn Đắc Thắng 
11/9/2014

* * *
Chiều Thu

Một mình thơ thẩn gió cùng mây
Chùa cổ xa xa ẩn mái gầy
Gió lạnh mênh mang cành liễu rũ
Nắng vàng lơ lửng cách chim bay
Chập chùng đồi núi trăng non rõ (khuyết)
Xơ xác vườn thu lá úa đầy
Vun vút thời gian sầu tóc trắng
Chuông chiều một tiếng thắm lòng ai.
Mailoc
* * *
Nỗi Lòng

Từ dạo người đi khuất nẻo mây
Tâm tư trầm lắng vóc hao gầy
Ngày mong thương nhớ mờ sương khói
Đêm đợi tàn canh bóng nguyệt bay
Biên ải chinh phu ôm nỗi nhớ
Khuê phòng cô phụ lệ rơi đầy
Ai gieo chi nỗi sầu ly biệt
Kẻ ở người đi lụy bi ai

Thiên Thu

Tấm Ảnh Ngày Xưa

Mới đây, nhận được vài tấm ảnh, chụp đầu thập niên 1970, trong ngày vui một đời của một người bạn quí, do một em cựu học sinh Phan Thanh Giản Cần Thơ, từ bên nhà gửi qua. Tấm Ảnh Ngày Xưa, cảm hứng theo dòng, riêng gửi các bạn và các em học trò cũ. Cầu chúc an lành cho tất cả mọi người thân quí.

Nhìn ảnh cũ, lòng ngậm ngùi xúc động,
Dòng đời trôi, đã bao cảnh sinh ly.
Cầu thệ thủy im ngồi trơ cổ độ,
Quán thu phong lặng đứng rũ tà huy.
Một thuở buồn vui, trò yêu,bạn quí,
Phấn trắng, bảng xanh, ngày tháng xuân thì.
Đổi thay dâu bể, kẻ còn, người khuất,
Bóng hình xưa còn lại chút tình chi.

Chú Thích:
(1) Hai câu 3, 4 , lấy ở trong Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều (1741 - 1798) : "Cầu thệ thủy ngồi trơ cổ độ / Quán thu phong đứng rũ tà huy " .
(2) Trong Luận Ngữ có chép lại lời nói của Khổng Tử : "Thệ giả như tư phù , bất xả trú dạ ". Ý nói mọi vật biến đổi phút giây như dòng nước ngày đêm trôi chảy không ngừng. 

Phạm Khắc Trí

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

Chia Buồn Cùng Gia Đình Anh Chị Đỗ Đình Tiến


Chân thành chia buồn với anh chị Đỗ Đình Tiến và tang quyến về sự ra đi của Cụ Bà 
Cầu nguyện Linh Hồn Cụ Marie Aurelien Trần Thị Hạnh Lan, sớm hưởng Nhan Thánh Chúa
Thành kính

Nguyễn Hoàng Vũ
(Anh vợ của Lê Kim Hiệp)
Vancouver, Canada

Hạ Tàn Thu Tới


Hạ qua, mang theo cuộc tình rực cháy,
Thu về đây man mác nỗi xa Người.
Tóc vờn bay nhẹ gió chiều hiu quạnh,
Khoảng trời xanh vời vợi mắt huyền mơ.

Đôi cánh sắt đưa anh về xứ lạnh,
Tuyết còn vương thảo mộc đượm màu tang.
Em ở lại miền cát vàng nóng bỏng,
Trái tim hồng thổn thức cảnh chia xa.

Như định mệnh từ ngàn năm, kiếp trước,
Hai giòng sông nhập lại bến đò xưa.
Nước thôi chày, mây ngừng bay khoảnh khắc,
Lúc vòng tay đan kết hội giao mùa.

Anh chợt đến cho lòng em biển động,
Rồi chợt đi để lại sóng âm thầm.
Em xuất hiện cho hồn anh bão nổi,
Rồi biệt ly để vũ trụ hoang tàn.

Mùa Thu này như kéo dài bất tận,
Nhưng mùa Thu ươm chín mộng tình ta.
Đông sẽ tàn mau và Xuân tới sớm,
Đón Hè sang: nở đẹp nụ hoa đời.

ChinhNguyen/H.N.T. 

USA 22/8/11

Thơ Tranh: Có Phải Vì Em


Thơ: Khánh Hà
Thơ Tranh: Kim Oanh

Với Bàn Tay Ấy


Với bàn tay ấy ở trong tay,
Tôi đã nguôi quên hận tháng ngày,
Một tối trăng cao gieo mộng tưởng
Vào lòng gió nhẹ thẩn thơ baỵ

Một tối bầu trời đắm sắc mây,
Cây tìm nghiêng xuống cánh hoa gầỵ
Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ
Nghiêng xuống làn rêu, một tối đầỵ

Những lời huyền bí toả lên trăng,
Những ý bao la rủ xuống trần,
Những tiếng ân tình hoa bảo gió,
Gió đào thỏ thẻ bảo hoa xuân.

Bóng chiều đi vụt: bỗng đêm nay
Tôi lại đa mang hận tháng ngày
Dưới ánh trăng cười, tôi kiếm mãi
Dấu bàn tay ấy ở trên tay
 Xuân Diệu
(Suối Dâu sưu tầm)