Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

Chợ Dưa Hấu Vĩnh Long - Xuân Giáp Ngọ 2014

Dọc theo dãy trường Tống Phước Hiệp















Trương Văn Phú
Giáp Ngọ 2014

Ly Rượu Mừng - Phạm Đình Chương


1/ Sáng Tác: Phạm Đình Chương - Ban Họp Ca Thăng Long



2/ Sáng Tác: Phạm Đình Chương - Ban Họp Ca Asia


 
Thơ Cảm Tác : Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thơ Tranh: Xuân Mới


Thơ: Phương Hà
Thơ Tranh: Kim Oanh

Gởi Lại Seattle



Em ở bên kia, mùa chớm lạnh

Chiều đông nhen nhúm nắng trên tay
Tôi qua hứng gió buồn tây bắc
Chia bớt hoàng hôn lạnh cuối ngày

Đồi nối đồi cao như chiến lũy
Mưa ngày mây xám gió than cây
Chiều ba mươi Tết, lòng như núi
Cười nặng hồn quê khăn áo bay

Theo em cho biết đời xa xứ
Nỗi lòng tây bắc chiều mưa bay
Khói nhang đỏ mắt người năm cũ
Tách trà chung rựơu buồn như say

Mùa đi còn nhắc cho ta nhớ
Áo vải khăn thô vũng nước bùn
Bữa cơm mẹ tiễn ngày xa xứ
Nước mắt em cười rất thủy chung

Tây bắc thênh thang trời xám ngắt
Em còn ly tách chạm cô đơn
Tôi biết chờ ai chiều biên giới
Mưa người rắc lạnh. Đường mưa trơn

Tây bắc ui ui buồn chết được
Nhớ người ngó lại phía mây đen
Bên kia biên giới em ngày tháng
Hồn gởi phương nào chút nắng lên…

Lâm hảo Khôi
(Seattle-Vancouver 2012)


Nguyễn Khắc Thiệu Chúc Xuân 2014


Nguyễn Khắc Thiệu

Xuân Mộng




Xuân đất khách, lạnh lùng tuyết phủ
Gió vu vơ giấc ngủ buồn hiu
Quê hương xa vợi tiu đìu
Thân thương nỗi nhớ đượm nhiều vấn vương

Xuân xa xứ, đêm trường tiếc nuối
Nhớ ông bà mừng tuổi đầu xuân
Tung tăng theo bước đoàn lân
Đùa reo xác pháo phủ sân, thơm nồng

Xuân xưa cũ nắng hồng tươi sáng
Rộn sân trường bè bạn đùa chơi
Bên EM chung bước, môi cười
Nụ hôn say đắm ru đời ngất ngây

Xuân thương nhớ nơi đây luyến ái
Nhớ về EM, còn lại vần thơ
Từng đêm ướp chữ mộng mơ
Gởi về quê cũ ngu ngơ tình đầu

Hoàng Dũng

Tôi Chưa Có Mùa Xuân-Nhạc Châu Kỳ-Tiếng Hát Suối Dâu

Cựu Học Sinh Trường Trung Học PleiKu


Sáng Tác: Châu Kỳ
Tiếng Hát: Suối Dâu


Đầu Năm Khai Bút



            Đỗ Chiêu Đức xin trở lại đề tài CON NGỰA để khai bút cho năm GIÁP NGỌ nhé !
                   GIÁP NGỌ CÙNG VUI

           " Giáp ngọ " xuân về rộn khắp nơi,
           " Truy phong tẩu mã " xướng thơ mời.
           " Làm thân khuyển mã " đều vui tết,
           " Cởi ngựa xem hoa " cũng thảnh thơi.
           " Mã thượng anh hùng " xà xuống đất,
           " Long câu KỲ KÝ " tuốt lên trời.
           " Tái ông thất mã " nhiều may rủi,
           " Thượng mã " cùng vui kẻo phí đời !                                                    
                                                   Đỗ Chiêu Đức.

      Xin kính mời tất cả năm mới cùng... Thượng Mã cho vui !...
------
Anh Chiêu Đức thân mến,
Tảng sáng, bên ly cà phê sữa ngọt ngào, sao tôi thấy dường như đắng khi trên email hiện bài thơ xướng " Giáp Ngọ Cùng Vui" của Anh.
Vần "thơi" ở câu thứ  4 làm cho tôi thấy ly cà phê sữa của Bà Xã pha thiệt là khó nuốt. Tuy biết với những chữ như thế mình có thể dùng lại chữ "thảnh". Nhưng tôi cũng cố gắng né : 


 "Giáp Ngọ" Cùng Vui (Bài Ho)

" Đề Cương Giáp Ngọ " đến nơi nơi
" Háu Đá Ngựa Non " đáp hoạ mời
" Mã Thượng Anh Hùng " nào ngại khó
" Ngựa Quen Đường Cũ " thảnh cùng thơi
" Truy Phong Bát Mã " vui bên bạn
" Tứ Mã Nan Truy " nguyện với trời
" Xích Thố Long Câu " nào dễ kiếm
" Thiếu Voi Dùng Ngựa " chuyện muôn đời.

                                                    Quên Đi

-----
Họa kiểu này không dễ nuốt, nhưng Cao Linh Tử tôi cũng ráng thử coi, có thất thố chi xin huynh đệ cứ cười !  hiiiiiiiii
 
“ Mã đáo thành công ” tiệc khắp nơi
“ Lao công hãn mã ” chẳng quên mời
“ Ngựa về nước ngược ” phùng thời khó
“ Thượng mã đề kim ” tử vận “thơi”
“ Quất ngựa truy phong ” xin nợ đất
“ Làm thân trâu ngựa ” trả ơn trời
“ Bóng câu qua cửa ” xin đừng đợi
“ Hồi mả thương ” ta hẹn với đời.
  Cao Linh Tử
     29/1/2014

Ảm Đạm Đêm Giao Thừa



Mùa Xuân ấy giờ đây như đã mất
Bao năm chờ tiếng pháo thật khai Xuân
Đếm thời gian trôi tối sẩm đêm mừng
Từ xa xăm cõi núi rừng vang vọng

Thuở em xưa đậm làn môi nóng bõng
Từng chở xe đầy sức sống tràn dâng
Vườn tình xưa gieo lắm hạt hồng trần
Mùa gặt lỡ niềm đau dần chua xót

Rồi người thân đi không lần trở gót
Để giao thừa lành lạnh giọt sương rơi
Nhớ nhung ai hồi tưởng lại khung trời
Đầm ấm cũ ! Đêm nay đời vô nghĩa

Đầu năm mới tìm vui nghe mai mỉa
Rượu đắng cay mằn mặn nỗi chia xa !

Vĩnh Long 3-2-2011 

Lê Kim Hiệp


Cất Giùm Chiều 30



Vĩnh Long cất giùm thời con gái
Mùa xuân nào trộm hái anh đào
Đưa tay với với lấy cành cao
Hương chạm ngạt ngào đôi vai nhỏ

Từng cánh mỏng hồng chao trong gió
Chuyện chúng mình kể nhỏ đủ nghe
Mắt tròn xoe môi cười rất khẽ
Lời thề yêu nhe nhẹ ngượng ngùng

Chiều ba mươi hồn rong đây đó
Về phương xa thời trộm hái hoa
Nơi người em xưa tuổi ngọc ngà
Lúc ngổ ngáo cười khoe răng khểnh

Chiều ba mươi xứ người vương nắng
Đong đầy niềm cay đắng trong tim
Vờ ngủ im nhịp thở ngoan hiền
Thầm nuối tiếc tiếng lời chưa ngỏ

Kim Phượng


Tình Khúc Mùa Xuân - Ngô Thụy Miên - Sĩ Phú

      Những mối tình đẹp,mùa Xuân đến thì càng thêm nồng ấm và khắng khích yêu thương,còn những mối tình đã chia xa thì mùa Xuân về càng làm cho người ta thêm tiếc nuối nhớ về những kỹ niệm của những mùa Xuân đã cùng nhau trao những nụ hôn nồng nàn vui tươi tay trong tay . . . thuở trước khi còn ở bên nhau.


Nhạc: Ngô Thụy Miên
Ca Sĩ: Sĩ Phú
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Cất Giùm Chiều Ba Mươi


 (Từ Cất Giùm Chiều 30 của KP - Tặng Kim Phượng)  

Cất giùm anh một thời con gái
Mái trường xưa tuổi trẻ má đào
Tình đôi ta ước mộng vươn cao
Đời ướp mật, hoa đầy tay nhỏ.

Chiều giáp Tết xuân về trong gió
Lần chia tay, em hỡi có nghe
Ta chúc nhau lời lẽ e dè
Khi anh tặng chậu hoa hồng đỏ.

Em muôn thuở tóc huyền còn đó
Môi má xinh hơn vạn loài hoa
Áo trắng tình gói tuổi ngọc ngà
Chim vẫn hát tiếng em văng vẳng.

Ba mươi, trời buồn không chút nắng
Tết tha phương cay đắng đầy tim
Thương tặng em nỗi nhớ thật hiền
Cất giùm anh lời tình chưa ngỏ


Phạm Tương Như
Houston 13/02 /10

Xin Đừng Cất Đậy Chiều Ba Mươi



(Cảm bài Cất Giùm Chiều Ba Mươi của Kim Phượng và Phạm Tương Như )

Ai nỡ cất đi thời con gái
Dưới mái trường áo trắng trinh nguyên
Bốn mùa hoa chuyển dáng nàng Tiên
Ngoan hiền lắm! Làm tim ngây dại

Chiều ba mươi phải nhờ cơn gió
Đưa em về Xuân mới có nghe
Giấu không gian thời tiết khắt khe
Hoa ba mươi màu phơi muôn vẽ

Cung thì thầm vượt bổng xẻ mây
Long lanh sắc chim bầy xa xứ
Chín từng không lồng lộng lời dư
Ba mươi mãi như từ thiên cổ

Cây tự tình trăm năm ngổ ngáo
Máu nhạc lòng trôi vạt trời Tây
Cứ yêu nhau ươm hạt sum vầy
Cớ sự gì cất đậy ba mươi

Thế gian ơi! Tận hưởng nụ cười

Vĩnh Long 15-2-2010
Lê Kim Hiệp

Tục Lệ Ngày Tết Phần Cuối


Hái Lộc Đầu Năm
 

Sau giờ phút cúng giao thừa trang nghiêm. Việc đầu tiên là đi hái Lộc. Lộc chỉ là một cành non ở đình chùa, ở chốn tôn nghiêm mang về nhà.
Tết cổ truyền của dân tộc ta có những phong tục độc đáo đặc biệt là tục hái lộc Xuân với hy vọng năm tới có nhiều tài, lộc đến với gia đình mình. Lộc ở đây là những cành lá, cành cây tươi tốt, xanh non được hái vào thời điểm sớm nhất của năm mới.

Hái lộc Xuân là nét văn hóa đẹp của người Việt Nam, trong thời khắc giao hòa giữa đất trời thì việc hái lộc về nhà là điều mà nhiều người rất thích, đó là quan niệm mong muốn mang về những điều tốt đẹp với ý nghĩa ''Tống cựu, nghinh tân”, xua đi những điều không may mắn trong năm cũ, mong những điều tốt đẹp sẽ đến trong năm mới…Đầu năm mới, sau lễ cúng giao thừa, mọi người thường đến những nơi linh thiêng như đình, chùa, đền hay những nơi thanh tao để hái lộc Xuân. Vì thế, trong mỗi dịp Tết đến Xuân về, mọi người đều đi lễ chùa và hái lộc Xuân mang về để ở những nơi trang trọng nhất là bàn thờ.
Tuy nhiên, ột số người dân hiểu sai phong tục hái lộc Xuân, dẫn đến tình trạng  hái theo kiểu ''Vặt trụi” rồi trèo lên cây bẻ những cành lộc thật to lớn, quan niệm hái được cành lộc càng to thì tài lộc đến càng nhiều…Vì vậy, những cây xanh tốt trong chốn thâm nghiêm đình, chùa đặc biệt là ở những thành phố, chỉ sau đêm giao thừa, cây cối đã trở nên xơ xác, tàn trụi và gẫy nát, thật không hay.

Mừng tuổi Ông Bà Cha Mẹ Và Tục Lì Xì
Người Việt Nam theo tục lệ từ xưa, hằng năm, cứ vào sáng mồng Một Tết còn gọi là ngày Chính đán, con cháu tụ họp ở nhà tộc trưởng để lễ Tổ Tiên và chúc tết ông bà, các bậc huynh trưởng. Theo quan niệm, cứ năm mới tới, mỗi người tăng lên một tuổị, bởi vậy ngày mồng Một Tết là ngày con cháu "chúc thọ" ông bà và các bậc cao niên (ngày xưa, các cụ thường không nhớ rõ ngày tháng sinh nên chỉ biết Tết đến là tăng thêm một tuổi). Sau khi được con cháu mừng tuổi chúc thọ, các bậc trưởng bối lấy ra bao nhỏ màu đỏ, bên trong có tiền làm quà cho con cháu gọi là lì xì.
Tục mừng tuổi nay còn đó. Ông bà, cha mẹ, chú bác, cô dì, cậu mợ lì xì lớp cháu, con. Khách tới nhà ai chúc Tết lì xì trẻ con của nhà đó. Hoặc chủ nhà đón khách tới chúc Tết lì xì trẻ em đi theo khách. Ý nghĩa chính không nằm ở "tiền" mà quan trọng là lòng mong ước cầu chúc các cháu hay ăn chóng lớn, vui chơi, học hành tấn tới, còn phong bì nặng nhẹ nhiều ít (tiền) không phải là điều đáng để tâm lắm.

Tục “lì xì” là một phần đậm đà của phong vị Tết Việt Nam, đặc biệt đối với trẻ con, khiến trẻ nhớ tới Tết như một thời điểm mở đầu năm mới. "Lì xì" bằng tiền không chỉ giới hạn trong mùng một Tết, mà "liền tù tì" suốt ba ngày đầu năm, thậm chí kéo dài tận những ngày "mùng" cuối cùng của Tết như mùng 9, mùng 10.  người lớn thường tặng trẻ em tiền bỏ trong một bao giấy đỏ, hay "hồng bao", gọi là "lì xì" với những lời chúc mừng ăn no, chóng lớn.


Theo cổ tích Trung Quốc thì trong "hồng bao" có 8 đồng tiền (là Bát Tiên hóa thân) được đặt dưới gối đứa trẻ để xua đuổi quỷ đến quấy nhiễu.

Theo truyền thuyết:
Ngày xưa có một con yêu quái thường xuất hiện vào đêm Giao thừa khiến trẻ con giật mình khóc thét lên. Hôm sau đứa trẻ nhức đầu, sốt cao, làm cho bố mẹ không dám ngủ, phải thức canh phòng yêu quái. Có một cặp vợ chồng nọ mới sinh được một mụn con trai kháu khỉnh. Tết năm đó, có 8 vị tiên dạo qua, biết trước cậu bé sẽ gặp nạn liền hóa thành 8 đồng tiền ngày đêm túc trực bên cậu bé. Sau khi cậu bé ngủ say, hai vợ chồng lấy giấy đỏ gói những đồng tiền này lại và đặt lên gối con rồi ngủ. Nửa đêm, con yêu quái xuất hiện định làm hại đứa trẻ thì từ chiếc gối loé lên những tia vàng sáng rực, khiến nó khiếp vía bỏ

Một truyền thuyết khác cho rằng, tục tặng tiền mừng tuổi bắt nguồn từ đời nhà Đường (Trung Quốc). Năm đó, Dương Quý Phi hạ sinh một hoàng tử. Được tin mừng, vua Đường Huyền Tông đích thân đến thăm và ban cho Dương Quý Phi một số vàng bạc gói trong tấm giấy đỏ. Dương Quý Phi coi đó vừa là tiền mừng vừa là chiếc bùa hoàng đế ban tặng con trẻ để trừ tà. Việc này đồn đại ra ngoài dân gian, người ta bắt chước tặng tiền mừng và coi đây như món lộc trừ tai họa, mang lại nhiều may mắn cho trẻ con.

Phong bao lì xì cũng mang nhiều ý nghĩ tốt đẹp. Phong bao tượng trưng cho sự kín đáo - không muốn có sự so bì dẫn đến chuyện xích mích, không vui trong ngày tết. Bao lì xì thường có màu đỏ, với người Châu Á màu đỏ là một trong những màu cát tường nhất trong những lễ hội.
Phong bao lì xì còn tượng trưng cho tài lộc - người ta nhận được hay cho đi càng nhiều bao lì xì thì người ta càng tin rằng mình đã phát tài phát lộc...
Phong tục lì xì có ý nghĩa tốt đẹp như vậy, nên nó được người Việt giữ gìn và duy trì đến tận ngày nay.

Đi lễ chùa và xin xăm (miền Bắc gọi là xin thẻ):

Có người cả năm không đi lễ, nhưng đến Tết nhất thiết phải qua chùa thắp nén hương, dâng tiền giọt giầu hoặc tiền công đức cho chùa. Vào ngày đầu năm, tại chốn linh thiêng, người ta tin rằng điều cầu khấn của mình có nhiều khả năng thành hiện thực.
Không ai biết chắc chắn phong tục này có từ bao giờ và tại sao nhưng trong những ngày đầu năm âm lịch thì rất nhiều người thích đi lễ ở các lăng tẩm, đền chùa để cúng bái và xin xăm nhất là vào buổi sáng mồng một, phong tục này thường được tiến hành chung với tục lệ chọn hướng xuất hành và hái lộc.

Xin xăm là một hình thức tin vào các thẻ xăm có ghi lời sấm báo trước điềm lành hay dữ trong năm và thường cần có thầy bàn xăm. Ở miền Bắc có tục "bốc quẻ thẻ" giống như tục "xin xăm" ở phía Nam. Người xin thẻ dâng một lễ mọn rồi chọn lấy một quẻ thẻ bằng tre viết chữ Hán. Trên quẻ thẻ thường ghi một câu văn ngắn gọn rút từ điển tích Trung Hoa cổ. Căn cứ câu văn ấy, người xin thẻ có thể luận ra "tiền định" cuộc đời mình trong năm đó. Nếu không thông thạo Hán Văn, có thể thuê thầy đồ luận giải giúp. Ngày nay, người ta thường bỏ thẻ tre và thay vào đó bằng những tờ bướm in chữ quốc ngữ với lời giải được soạn sẵn.



Ba Ngày Mùng 1, Mùng 2 Và Mùng 3(theo Hồng Thuý Cẩm Nang Cưới Hỏi)
Trong những ngày đầu năm, Người Việt ta có Câu : Mùng Một tết Cha(bên Nội), Mùng hai tết Mẹ(bên Ngoại), Mùng Ba tết Thầy.

Theo tục xưa truyền lại thì sáng ngày mồng một vợ chồng con cái, anh em ruột thịt sẽ về bên nội để chúc thọ cha mẹ, ông bà và thắp hương cúng bái tổ tiên để tỏ lòng thành kính. Theo thông lệ, người con cả, người anh cả, người cháu đích tôn vào trước, sau đó đến hàng em út vào sau, lần lượt nói lời chúc tụng ông bà, cha, mẹ sức khoẻ và những điều tốt lành. Ông bà, cha mẹ bên nội cũng chúc tết lại con cháu kèm theo những đồng tiền mới bọc trong giấy hồng điều gọi là cho lộc con cháu để con cháu lấy may.
Đến mồng hai Tết, vợ chồng con cái lại sang chúc tết bên nhà ngoại. Nghi lễ chúc tết cũng tương tự như bên nhà nội. Sau những nghi thức trang trọng, đầm ấm và thân tình như thế, ông bà cha mẹ con cháu thường quây quần, sum họp bên nhau cùn thưởng thức bữa cố tết đông vui. Nghi thức chúc và ăn tết ngày đầu xuân bao giờ cũng để lại ấn tượng sâu đậm cho mọi người dân Việt, đặc biệt là tuổi thơ về hạnh phúc gia đình đầm ấm, có trên có dưới, đầy đủ, viên mãn. Nếp sống đẹp ngày Tết thể hiện sự tri ân của con cháu với ông bà cha mẹ hai bên nội ngoại - cái gốc sinh thành và giáo dưỡng mình nên người.
Sang ngày mồng ba, người Việt thường dành riêng đi lễ Tết thầy giáo. Với tinh thần tôn sư trọng đạo, người Việt quan niệm Nhất tự vi sư, bán tự vi sư nghĩa là dạy một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy - để tỏ lòng tri ân người có công khai tâm cho con người bằng trí thức, bằng chữ.

Mồng một tết cha, mồng hai tết mẹ, mồng ba tết thầy là môt phong tục tốt đẹp của cha ông ta từ ngàn đời xưa. Đây là nét hằng xuyên văn hóa đã được bảo tồn và giữ gìn qua bao thế hệ. Việc giữ gìn, bảo tồn phong tục này trong đời sống văn hóa tinh thần của người Việt là việc làm cần thiết bởi cùng với sự phát triển của xã hội hiện nay, mỗi quan hệ tôn ti trật tự trong gia đình đã có nhiều thay đổi.  Nhiều người con vì mải mê làm việc kiếm tiến mà quên đi cha mẹ, không những vậy có những kẻ vì danh lợi mà đối xử tàn tệ với cha mẹ. Tết cha, tết mẹ phải ở cái tâm bởi không tâm thì dù quà cao cỗ đầy cũng không bằng một chén rượu nhạt hay miếng trầu thơm!
Ngoài ra còn có câu Mùng Một nhà Cha, Mùng hai nhà Vợ, Mùng Ba nhà Thầy. Để nhắc nhở những người có gia đình không quên cha mẹ vợ.
.
Hạ Nêu (theo Cao Huy Hoá)
Ngày 7 tháng Giêng triệt hạ, gọi là "hạ nêu"
Trong Ngự chế thi, vua Minh Mạng đã nhắc lại tục cổ: ngày 25 tháng chạp là ngày niêm ấn (không tiếp nhận văn thư), đó cũng là ngày dựng nêu; ngày 7 Tết là ngày khai ấn (tiếp nhận văn thư đầu năm mới, đóng dấu ấn), cũng là ngày hạ nêu. Có thể hiểu thời gian cây nêu ở giữa trời là thời gian nghỉ Tết; tuy nhiên triều đình không quy định như thế vì việc triều đình không ngưng nghỉ và chương sớ thì lúc nào cũng có; dầu vậy, vua Minh Mạng đã cho phép các Nha chọn ngày niêm ấn và khai ấn theo tục dân gian nói trên, và chỉ chọn một số ấn không cần thiết cho vào giỏ tre treo lên cây nêu, có tính cách tượng trưng để mừng xuân. Đến đời vua Tự Đức lại có đổi thay, năm Tự Đức thứ 29 (1876), có sớ tâu xin dựng nêu vào giờ Thân (15g-17g) ngày 30 tết, và hạ nêu vào giờ Thìn (7g-9g) ngày mồng 7 Tết. Sau đó có sắc chỉ lấy giờ Thìn ngày 30 và mồng 7 để cho dựng nêu và hạ nêu, lấy đó làm lệ không thay đổi nữa
    
Ngày nay tục trồng cây Nêu dần bị bỏ qua và quên lãng. Nhưng đó lại là một nét đẹp trong ngày tết của Việt Nam, nếu bị mai một thật là đáng tiếc

Huỳnh Hữu Đức
Biên Soạn

Anh Tuấn Chị Yến Chúc Xuân 2014

 

Anh Tuấn Chị Yến

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Hoa Trắng Ngắm Hoa Màu - Vĩnh Long Xuân Giáp Ngọ 2014

Những tà áo trắng tinh khôi
Nàng Xuân khoe sắc bồi hồi vấn vương!
Vĩnh Long đi nhớ về thương
Mừng Tết Giáp Ngọ phố phường nở hoa









 (Dốc Cầu Cái Cá)















Trương Văn Phú
Vĩnh Long 29 Tết 2014

Mộng Chiều Xuân - Nhạc Sĩ Ngọc Bích - Ca Sĩ Loan Châu


Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh; Kim Oanh



Nhạc Sĩ: Ngọc Bích
Ca Sĩ: Loan Châu