Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Thơ Thanh: Mừng Giáng Sinh


Thơ: Quên Đi
Thơ Tranh: Kim Oanh

Noël Paris - Quách Vĩnh Thiện


Paroles: Thérèse Nguyễn
Musique et Harmonie : Quách Vĩnh Thiện
Paris, le 27 Octobre 2009 
Voix : Mỹ Dung
La nuit la plus belle,
Au pied de ce sapin,
Je voudrais mettre mon petit cœur,
Pour toi et pour ceux que j'aime.
*
Le sapin magnifique est bien illuminé,
Comme le ciel étoilé,
Ton_amour me fait rêver,
Aujourd'hui et tous les jours,
***
Tu m'aimes dans ma vie, tu es venu,
En pensant à ton_amour, j'en suis_émue,
Ton_amour est si doux comme le miel,
Cette nuit, je recevrai beaucoup de cadeaux,
Mais ton_amour en_est le plus beau,
Tu es là dans ma vie.
***
Je t'aime, je t'aime de tout mon cœur,
Tu m'as donné la joie et la vie,
Avec toi, avec mon cœur, je dis MERCI,
Oh oui, cette nuit est la nuit la plus belle,
Je voudrais dire à tout le monde,
Cette bonne nouvelle,
Que je t'aime je t'aime de tout mon cœur.


Thực Hiện Quách Vĩnh Thiên

Luật Thơ : Thơ Mới & Thơ Tự Do


A - THƠ MỚI

1 - Phan Khôi và bài thơ Tình Già.

     Trên báo " Phụ Nữ Tân Văn " số 12 trang 15 -16 ra ngày 10 -3 -1930, Phan Khôi đã viết bài báo trình làng đánh dấu sự ra đời của thơ mới.
     Trích đoạn:
     "Lâu nay, mỗi khi có hứng, tôi toan giở ra ngâm vịnh, thì cái hồn thơ của tôi như nó lúng túng, chẳng khác nào cái thân của tôi làm lúng túng. Thơ chữ Hán ư? Thì ông Lý, ông Đỗ, ông Bạch, ông Tô choán trong đầu tôi rồi. Thơ Nôm ư? Thì cụ Tiên Điền, bà Huyện Thanh Quan đè ngang ngực tôi, làm cho tôi thở không ra. Cái ý nào mình muốn nói, lại nói ra được nữa, thì đọc đi đọc lại, nghe như họ đã nói rồi. Cái ý nào họ chưa nói,ốn nói ra, thì lại bị những niêm, những vận, những luật bó buộc mà nói không được. Té ra mình cứ loanh quanh lẩn quẩn trong lòng bàn tay của họ hoài, thật là dễ tức!
     Bởi vậy tôi rắp toan bày ra một lối thơ mới. Vì nó chưa thành thục nên chưa có thể đặt tên kêu là lối gì được,  song có thể cử cái đại ý của lối thơ mới này ra, là đem ý thật có trong tâm khảm mình tả ra bằng những câu có vận, mà không phải bó buộc bởi những niêm luật gì hết. Ấy là như:

Tình Già

Hai mươi bốn năm xưa, một đêm vừa gió lại vừa mưa,
Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ, hai cái đầu xanh kề nhau than thở:
"Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng, mà lấy nhau hẳn đà không đặng;
Để đến nỗi tình trước phụ sau, chi cho bằng sớm liệu mà buông nhau!"
"Hay! Nói mới bạc làm sao chớ! Buông nhau làm sao cho nỡ?
Thương được chừng nào hay chừng nấy, chẳng qua ông Trời bắt đôi ta phải vậy!
Ta là nhân ngãi, đâu có phải vợ chồng mà tính việc thủy chung? "
……………………………………………………….
Hai mươi bốn năm sau, tình cờ đất khách gặp nhau;
Đôi cái đầu đều bạc. Nếu chẳng quen lung, đố có nhìn ra được!
Ôn chuyện cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi! Con mắt còn có đuôi.


     Đó là bài thơ tôi làm trước đây vài tháng, mà tôi kêu là một lối thơ mới đó. Chẳng phải là tôi hiếu sự, nhưng vì tôi hết chỗ ở trong vòng lãnh địa của thơ cũ, tôi phải đi kiếm đất mới; mà miếng đất tôi kiếm được đó chẳng biết có ở được không, nên tôi mới đem ra mà trình chánh giữa làng thơ.”

     Điều đáng chú ý là cụ Phan Khôi (1887-1959) - cháu ngoại của cụ Tổng đốc Hà Nội Hoàng Diệu - vốn xuất thân là nhà cựu học, đã từng đỗ tú tài chữ Hán năm 18 tuổi, nhưng lại đề xuất, cổ vũ cho phong trào thơ mới.
Sau Khi Phan Khôi trình làng bài thơ Tình Già, ông bị chê bai và chỉ trích dữ dội, tưởng chừng ông phải bỏ cuộc. Tuy nhiên, Lưu Trọng Lư gởi lời ủng hộ, từ đó,trên Thi đàn xuất hiện hai khuynh hướng :
     - Nhóm bảo thủ, chống đối đả phá, đại diện cho nhóm này có Tản Đà, Huỳnh Thúc Kháng, Hoàng Duy Từ, Nguyễn văn Hanh...
     - Nhóm ủng hộ có Lưu Trọng Lư với bài Trên Đường Đời, Vũ Đình Liên với Ông Đồ...
     Dần dần nhóm thơ mới thắng thế và xuất hiện hàng loạt những nhà thơ như Thế Lữ, Xuân Diệu, Huy Cận, Hàn Mặc Tử…

2 - Cách gieo vần trong thơ Mới.

     Trong Thơ Mới, không qui định số chữ trong câu và không giới hạn số câu trong một bài thơ. Cách gieo vần của Thơ Mới là sự tổng hợp của Thơ Tây phương, Thơ Đường, Thơ Việt Nam.
     Sau đây là những cách gieo vần trong thơ mới :

a - Vần Tiếp:

Chữ cuối câu trên gieo vần với chữ cuối câu dưới và cứ tiếp tục như thế.

Thí dụ: Phiến Lá Tình

Dáng thu e ấp gió lùa ngần ngại
Tình bủa giăng trong áo chớm thu lay
Lòng thật khẽ ngập ngừng khơi bước nhẹ
Nắng hoa vàng hôn vai ủ lá che

........

                               (Kim Oanh)
 b - Vần Ôm:

- Hai câu kề gieo vần với nhau.

Thí dụ:  Dung Nhan Lớp    

Trở về trường xoáy rơi vào cơn lốc
Trên vôi tường rêu mốc bám xanh xao
Hàng phượng xưa đang rỉ máu hận trào
Rơi vung vãi trên vai người năm cũ

                                   (Kim Oanh)

- Gieo vần cách hai câu.

Thí dụ:
        trích Thu Vẩy Chết

Lá vẫy chết...tình say khép ngủ
Mùa đau... ủ rũ cố nhân xưa
Mưa thổn thức đong đưa phiền muộn
Hư hao đời nhuộm sắc ... biệt thu
                                   Kim Oanh


-Cả hai cách gieo vần trên:


Thí dụ:
    Trích Mưa...Vẫn Chờ
.......
Mưa vẫn rơi rơi đều trên phiến
Mưa vẫn buồn buồn đá cứ mãi trơ
Mưa vẫn rơi rơi sâu vào nỗi nhớ
Mưa vẫn buồn buồn xót cuộc
tình xa
........
                                   Quên Đi

c - Vần Tréo: Gieo vần cách một câu.

Thí dụ:
    Trích Cảm Thu
 ...... 

Dòng đời như nước chảy
Sầu lắng đọng trên vai
Tuổi vàng trôi lặng lẽ
Xơ xác mái đầu ai
.......
              
Mai Lộc

d - Vần Ba Chữ: Gieo vần chữ cuối các câu 1, 2, 4.

Thí dụ :
Gót Chân Son 

Chân trần nhẹ lướt cỏ xanh non
Lạnh hạt sương đêm đọng giọt còn
Mơn trớn da ngà làn gió sớm
Vo tròn tuổi mộng gót chân son

                             (Kim Phượng)
e - Vần Lưng (Yêu vận): Chữ cuối câu trên gieo vần với chữ ở giữa của câu dưới.

 Thí dụ: Lắng Sâu 

Đêm buồn về nghe bước chân xa lạ
Từng con đường bóng tối ngã màu trăng
Tàn hương hoa lòng trăng già gầy guộc
Trông mong gì khi chẳng thuộc về nhau

                                        (Kim Phượng)
f - Vần Cùng Một Câu: Thường sử dụng cho câu có ít nhất là 6 chữ

(Điển hình là Bài thơ Tình Già bên trên của Phan Khôi)

                
Tâm Nguyện

Biết nói sao ngôn ngữ nào tả xiết
Đợt sóng lòng từng đợt dâng cao
Nơi sâu thẳm trong tâm hồn ông giáo trẻ
.......................................................
Cùng tiến bước đi lên phía trước
Tuy thênh thang đường tri thức lắm gian nan

                                                     (Quên Đi)


Ngoài ra, chúng ta vẫn có thể sử dụng các cách gieo vần đã thí dụ bên trên cho cùng một bài thơ.



B- THƠ TỰ DO

      1 - Sự khác biệt với Thơ Mới

     Nói đến phát súng mở đầu của Thơ Mới, mọi người đều nhắc đến Phan Khôi.
     Khi đề cập đến Thơ Tự Do, phải nói đến Thanh Tâm Tuyền. Ông chính là người mở đường cho thơ Tự Do.
     Trong khi Thơ Mới không còn lệ thuộc vào số chữ trong câu, nhưng vẫn còn lệ thuộc vào Gieo Vần, thì thơ Tự do thoát khỏi cả gieo vần. Thơ Tự Do thỉnh thoảng cũng có gieo vần, nhưng không nhất thiết và không hề theo một qui luật nào cả.
     Dựa vào âm điệu trầm bổng của tiếng Việt, Thanh Tâm Tuyền không cần sử dụng vần như các thể loại khác, chỉ cần âm điệu bài thơ nghe sao cho du dương như tiếng nhạc, toát lên được cái hồn, cái ý thơ. Ông có nhiều bài Thơ Tự Do không vần với những ý tưởng mới lạ.


     Tiếp sau Thanh Tâm Tuyền còn có Nguyên Sa. Nhưng thơ Tự Do của Nguyên Sa nặng về tình cảm, lại chưa tạo ý tưởng mới lạ như Thanh Tâm Tuyền.

     Thơ Tự do rất phóng khoáng về số chữ trong câu. Có câu chỉ một chữ duy nhất. Cũng có câu dài như một đoạn văn xuôi.
     Những người bênh vực Thơ Tự Do thì cho rằng: Thơ quan trọng ở tiết tấu, giai điệu, phải có ý tưởng, có chiều sâu, nên không cần có vần. Nếu không có những điều này thì không thể gọi là thơ. Có những bài sử dụng chữ rất hoa mỹ, câu rất bóng bẩy nhưng lại thiếu hẳn ý. Đó chỉ là những bài Văn vần không thể gọi là thơ.
     Còn phái đả phá thì cho rằng Thơ phải có Vần là chính, nếu không có Vần thì chẳng khác nào một Bài Văn Xuôi ngắt khúc từng câu sắp xếp lại cho giống hình thức một bài thơ.


     Ai đúng ai sai? Điều này tuỳ thuộc vào nhận thức " Thơ Là Gì " của mỗi người và lời giải đáp đúng nhất chính là thời gian.
     Ngày nay, cũng có khá nhiều người làm thơ Tự Do, nhưng chưa thấy ai được như Thanh Tâm Tuyền. Nguyên Sa...
    
 2 - Những bài thơ thí dụ

  Trích Hạ Ca:

Em vén tóc cho cao
Trưa nay trời nồng nực
Đầu cành xa hoa đỏ trổ ngời
Óng ánh nắng mật
Ngửng trông giếng khơi tuyệt ngấn mây
Đáy biếc tỏa
Tháng tư chói lọi vây .

                         (Thanh Tâm Tuyền)

Trích Khúc Tháng Chạp

Cớ sao chim tinh khôn, chim chẳng hay mùa đông chụp tới? Mùa đông, người thiếu phụ điêu ngoa vẻ u tình, người thiếu phụ hỗn hào nhẫn tâm quật thúc mê man. Người thiếu phụ không biết hổ ngươi. Mỗi ngày soi tấm gương hoen âm bầu trời đục dữ dằn, soi mắt mình trong mắt mình. Leo ngược dốc đứng, dốc trơn trùi nhọn hoắt. Rơi lăn lóc như bụi sạn.

Ôi — Chim hiếm hoi, chim lạ kỳ, chim bé bỏng. Vụt bay nỗi sầu bi, cánh hân hoan xơ xác. Hiểu không sự lênh đênh cùng thẳm? Hiểu không ngọn lao đao tuyệt tích? Hiểu không con bấc mù mất dấu trên đồng bưng mặt ngất? Hiểu không? ... Hiểu không. Những thoáng chốc vi vu nứt nẻ?
...
                                                                                                                     Thanh Tâm Tuyền

Trích  Bài Ngợi Ca Tình Yêu

Tôi chờ đợi
lớn lên cùng giông bão
hôm nay tuổi nhỏ khóc trên vai
tìm cánh tay nước biển
con ngựa buồn
lửa trốn con ngươi

Đất nước có một lần
tôi ghì đau đớn trong thân thể
những dòng sông những đường cầy núi nhọn
những biệt ly rạn nức lòng đường
hút chặt mười ngón tay ngón chân da thịt
như người yêu từ chối vùng vằng ...
                          Thanh Tâm Tuyền


Tầm Dương


Lung linh mờ ảo trong đêm lạnh
Heo hút như từ cõi xa xăm
Bóng chiều mờ nhạt màn sương mỏng
Nhắn nhủ trăng về với bến xưa
Đêm đêm đàn nguyệt so cung lẻ
Cất tiếng tang tình giọng nỉ non
Tầm Dương nhớ bạn sầu cô quạnh
Tri kỷ tri âm có nhớ tìm
                                     (Quên Đi)


     Chúng ta thấy rất rõ, chỉ hoàn toàn dựa vào âm thanh bổng trầm, sự thay đổi cung bậc của Bằng Trắc tạo nên nét du dương. Thơ không cần thiết phải gieo vần, hoặc nếu có chỉ thỉnh thoảng chứ không như Thơ Mới.


Huỳnh Hữu Đức

Thơ Là Gì...





Thơ là ngôn ngữ tâm hồn..
Diễn tả cảm xúc vui buồn, nhớ thương.
Chúng mình cách trở ngàn phương.
Hồn thơ vẫn vượt đại dương, sum vầy.


Dương Thượng Trúc 

Chúc Mừng Giáng Sinh và Năm Mới

Thân kính chúc quý Thầy Cô, anh chị và các bạn một Mùa Giáng Sinh an lành và một Năm Mới an khang, hạnh phúc và thịnh vượng.



Suối Dâu

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Thơ Viết Tháng Mười Hai




Bài thơ anh viết từ năm trước
Mới được nửa bài hết ý ngang
Quê mình tháng mười hai gió chướng
Vạn thọ, cúc, mai ... đã trổ vàng .

Bài thơ anh viết mùa đông trước
Nay cũng trời đông vẫn ý buồn
Áo xưa lụa có còn tha thướt
Đêm Noel sương nhẹ còn vương....

Trong tâm thấy rõ toà bưu điện
Hai đứa mình đang đứng bên nhau
Đêm Noel đèn hoa lưu luyến
Tình ái thân thương thật ngọt ngào ...

Rồi nhớ đêm nào trong tù ngục
Hà Tây lạnh lẽo tối âm u
Cúp điện làm sao nhìn thấy Chúa
Hài Đồng trong máng cỏ sương mù.

Áo mỏng tanh mà trời lạnh băng
Gió lòn song cửa, gió thở than
Đêm mừng Chúa đến sao yên lặng
Mắt của tù nhân ý ngỡ ngàng ...

Đất ly hương, chiều đêm giáng sinh
Kỷ niệm tình xưa những vết in
Vẫn còn phảng phất dăm đường nét
Em của ngày xưa xinh thật xinh

Nhà nhà sáng rực đèn giăng mắc
Chúa xuống trần gian cứu rổi đời
Cảnh của người vui, ta đứng lặng
Lữ khách buồn thương nén tiếng cười ...

Bao giờ đón Chúa trên đường cũ
Nhà thờ Đức Bà, đường Tự Do
Bỏ xứ ra đi mưa vần vũ
Sóng giỡn, mây giăng...một con đò...

Anh sẽ cùng em đón Chúa về
Việt Nam tươi sáng đẹp tình quê
Đêm Noel cất cao giọng hát
Mừng đất thanh bình thoát cõi mê !!

Thy Lan Thảo


Noel 2013




Cần Thơ ngập nước sáng trưng đèn
Hòa Bình rộn rã đón Nô-En
Bánh bèo nem nướng lưa thưa khách
Cháo vịt gà quay…thấp phận hèn


Thất nghiệp xe ôm ngồi bó gối
Cụt chân vé số lội bùn đen
Nhà cao cửa rộng tưng bừng lễ
Chỉ tội dân ngu phận dế mèn.


Dương Hồng Thủy

Thu Hát Cho Người - Vũ Đức Sao Biển.- Trúc Dương


Sáng Tác: Vũ Đức Sao Biển.
Trình Bày: Trúc Dương.
Thực Hiện : Mũ Nâu 11.

12/2013

Tranh Vẽ: Thơ Ngây - Hoạ Sĩ Tín Đức

1/ Thơ Ngây
2/
3/
4/

Họa Sĩ Tín Đức - Vĩnh Long

Tiếng Chuông



Lên đồi thắp đuốc công phu
Mười năm chợt thấy rừng thu chín vàng
Chừng như từ thuở hồng hoang
Tiếng chuông vô tận còn vang lưng trời
Lắng nghe bặt cả ngôn lời
Mới hay tâm tánh đổi dời tử sinh.

Lý Thừa Nghiệp

20 Bí Quyết Để Loại Trừ Căng Thẳng

1/ Hãy yêu thích việc mình làm, bạn sẽ cảm thấy thú vị hơn và làm việc hiệu quả hơn
3/ Đừng tìm cách làm vừa lòng tất cả mọi người. Bạn cần hiểu rằng: ta không thể nào làm được điều đó.
4/ Hãy sống đúng với con người mình. Tránh phí phạm năng lực một cách vô ích.
5/ Hãy biết làm vui lòng mình và lo nghĩ đến mình.
6/ Thỉnh thoảng hãy ra nơi thanh vắng và nhìn lại nội tâm mình.
7/ Hãy bộc lộ xúc cảm: Hãy nói ra những điều mình nghĩ, những điều mình cảm nhận.
8/ Muốn tránh dằn vặt suy tư, hãy đối diện với các vấn đề của mình. Đừng hoãn lại hôm sau những gì mình làm được hôm nay.
9/ Đừng để những thay đổi quan trọng trong cuộc sống xảy ra liên tục trong thời gian quá gần nhau. Những căng thẳng chồng chất sẽ làm bạn không đủ thời gian để giải quyết.
10/ Dành thì giờ để làm việc mình ưa thích, hoặc chỉ ngồi mà mơ mộng vẩn vơ.
11/ Mỗi ngày thực hiện hai lần thư giãn (mỗi lần 15 phút).
12/ Hãy tập thể dục, hãy làm tiêu hao bớt năng lượng. Hans Selye nói "Như khi ta đói thì ăn ngon miệng hơn, ta cần phải mệt thì nghỉ ngơi mới thoải mái trọn vẹn".
13/ Thỉnh thoảng để xe ở nhà mà đi bộ.
14/ Đừng hy sinh thì giờ nhàn rỗi của mình.
15/ Hãy sống điều độ, dùng thức ăn đầy đủ, đúng bữa và ngủ đủ giấc.
16/ Hãy bắt đầu với bữa ăn sáng đầy đủ chất bổ.
17/ Hãy mỉm cười! Tương quan của bạn với những người xung quanh sẽ tốt hơn.
18/ Hãy hít sâu vào khi mình bực bội. Khi chú ý đến hơi thở thì nỗi bực tức đã vơi đi một nửa rồi.
19/ Hãy học cách yêu thương (bằng những cử chỉ âu yếm). Tình yêu là liều thuốc an thần tốt nhất.
20/ Tránh xa tiếng ồn, đừng xem truyền hình trong khi ăn. Hãy tìm cho mình những giây phút thinh lặng và yên tĩnh. 



Tác giả: David Niven, Ph. D.
Yên Đỗ - Sưu tầm


Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Thơ Tranh: Thánh Giá Tình Yêu


Thơ: Lan Cao
Thơ Tranh: Kim Oanh

Những Mùa Noel




Tôi ước thời gian chảy ngược dòng
Cho tôi về lại những mùa đông
Noel ngày cũ khi còn bé
Nao nức vào xem Chúa Hài Đồng

Rồi những mùa đông thấm thoát trôi
Khi vừa chập chững tuổi đôi mươi
Tình yêu hò hẹn bao kỷ niệm
Đêm tối Noel phố đông người

Cứ tưởng dòng đời tươi đẹp mãi
Nào ngờ chinh chiến rẽ chia đôi
Hai mươi năm lẻ đời biệt xứ
Tôi đếm từng đông lặng lẽ trôi

Noel lại đến nữa đây rồi
Phảng phất về theo gió bên đồi
Tiếng em khe khẽ lời yêu cũ
Hay là tiếng nói tự lòng tôi?

DTTN (Biện Công Danh)
17-12-2013

* Ảnh phụ bản của tác giả chụp

Họp Tất Niên - CHS Phan Thanh Giản&Đoàn Thị Điểm - Cái Răng 2013

     8 giờ 30 sáng ngày Rằm tháng 11 âm lịch, năm Quý Tỵ (17/12/2013), nhóm chs PTG-ĐTĐ vùng Cái Răng tổ chức ăn sáng họp mặt tất niên tại nhà bạn VTT.

Hiện diện buổi họp mặt gồm có :
- Gs Mạc kỉnh Trung từ Jackson MI về
- Bạn Nguyễn viết Tân từ Seine – Saint Denis – Fr. về.
- Chs Lương lệ Quỳnh
- Chs Nguyễn văn Tư
- Chs Quách thị Phụng
- Chs Lê thị Thảo
- Chs Nguyễn kim Tiền
- Chs Phạm thị Tư Bé
- Chs Trần huỳnh Mai
- Chs/Gs Nguyễn kim Quang
- Chs Vương thủy Tùng.

      Vì là ngày Rằm, gia chủ đãi các món chay thật ngon gồm : chè kiểm, bánh bao, há cảo và nhiều loại trái cây. Uống trà sữa.
      Mở đầu, thay mặt các bạn nhân dịp tất niên và sắp đón chào Tết Noel 2013, bạn VTT mừng tuổi Thầy Trung, kính chúc Thầy sức khỏe và sống lâu cùng đám học trò già.

      Đang buổi họp mặt chúng tôi nhận được hai tin vui : Sư huynh Nguyễn văn Tỷ đang định cư tại Brisbane Queensland và tiểu muội hiện ở Melbourne gọi về báo sẽ gởi chút quà nhỏ cho anh em TPB quê nhà. Số tiền mà chúng tôi có thể tặng 400.000$VN/1 TPB được 19 người.


      Buổi họp mặt rất vui. Ai cũng muốn chụp riêng với Thầy Trung vài tấm hình lưu niệm với người Thầy cũ. Một người Thầy dạy toán nghiêm khắc nhưng rất đáng kính trọng của chúng tôi – đã dạy dỗ chúng tôi tại trường PTG từ 54 năm về trước.
      Buổi họp mặt ăn sáng kết thúc lúc 10 giờ 30 cùng ngày.
      Sau đây là vài hình ảnh được ghi nhận :

Đứng : Tư – Tân – Thảo – Kim Tiền – Tư Bé - Tùng
Ngồi : Phụng – Lệ Quỳnh – Thầy Trung – Kim Quang – Huỳnh Mai 

Bạn Nguyễn viết Tân & Lệ Quỳnh
Chs/Gs Kim Quang & Thầy Mạc kỉnh Trung 
Từ trái : Phụng - Kim Quang - Tư - Huỳnh Mai - Thầy Trung - 
Tân - Thảo - Tùng - Lệ Quỳnh - Tư Bé. 

Dương Hồng Thủy 

(17/12/2013)



Đóa Mộng Thường



Chiều nay lòng chợt buồn man mác
Xem lại trang thơ phủ bụi mờ
Hoa nắng tình xưa dường sống lại
Chập chờn cánh bướm mộng tình thơ

Xưa là cô gái tròn đôi tám
Như đóa mộng thường vừa chớm mơ
Anh tựa nắng hè màu lãng mạn
Sớm mai rạng rỡ ánh vàng tơ

Áo trắng học trò tình một thuở
Hẹn thề tóc xỏa phủ bờ vai
Yêu thương hoa bướm như thần thoại
Chưa vướng tơ sầu nhỏ lệ cay


Đêm này thưa rụng hoa đông tuyết
Mà ngỡ đoá hoa mơ mộng thường
Mắt nhỏ lệ buồn loang cánh mỏng
Ngỡ sương khuya đọng đóa sầu vương

Yên Dạ Thảo

* Tác giả làm ảnh phụ bản

Paris La Saison Noël - Paris Mùa Giáng Sinh -Quách Vĩnh Thiện


Tiếng hát : Mai Thảo.
Lời : Thanh Vân.
Paris, le 16 Janvier 2010
Nhạc : Quách Vĩnh Thiện

Đón mừng Giáng Sinh, đón mừng Năm Mới,
Tháng mười hai, Paris mở hội giăng đèn,
Mùa Giáng Sinh, Năm Mới Paris.

Champs Elysées đại lộ ngập tràn ánh sáng,
Tháp Eiffel muôn màu kiêu sa khoe sắc đẹp,
Printemps, Lafayette trau chuốt cửa hàng,
Chưng poupée, bày gấu bông màn múa rối.
*
Cả một vùng choáng ngộp ánh sáng mơ,
Cả một vùng rộn rả nối gót người,
Trẻ hân hoan cất tiếng cười thơ ấu,
Chỉ chỏ vui đòi mua món đồ chơi.

Đón mừng Giáng Sinh, đón mừng Năm Mới,
Tháng mười hai, Paris mở hội giăng đèn,
Mùa Giáng Sinh, Năm Mới Paris.

Paris thần tiên, Paris tắm trong ánh sáng,
Đèn giăng giăng lấp lánh khắp phố phường,
Paris lộng lẫy mộng mơ như thần thoại,
Tuyệt vời như ảo mộng, đón Giáng Sinh và Năm Mới xa hoa.
*
Paris thần tiên thu hút khách muôn phương,
Mừng Giáng Sinh, Năm Mới khách đổ về,
Mong hạnh phúc, tình yêu nâng ly rượu,
Paris thần tiên, Paris lộng lẫy.


Paris, le 16 Janvier 2010
Thực Hiện: Quách Vĩnh Thiện

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Mơ Ước Đêm Giáng Sinh




Giáng Sinh đến Em có cùng ai xem Lễ
Hay mơ màng chỉ nhớ đến Người xưa
Sánh cùng ai giữa mưa phùn lất phất
Tựa vào nhau khi gió bấc tràn về

Trời trở lạnh hay lòng Anh đang lạnh
Mơ cùng Em sóng bước đón Noel
Thật trọn vẹn mừng Đêm Thánh an lành
Niềm vui ấy biết bao giờ có được

Anh vẫn biết tình Anh trong huyền hoặc
Nhưng làm sao kềm chế trái tim yêu
Sóng tình dâng chỉ hướng mỗi một chiều
Anh cứ mặc cho tiếng lòng trôi dạt

Noel đến ước mơ kia cũng đến
Bao năm rồi cũng chỉ một ước mơ
Chúa trên cao ban phước kẻ dại khờ
Cho Con được thấy mơ thành hiện thực.

Quên Đi

Mùa Giáng Sinh Nhớ Mẹ




Lại một mùa đông, Thiên Chúa Giáng sinh
con trang trí nhà, giăng đèn rực rở
Chúa có về ngang cho con hỏi nhỏ
mẹ con về trời,  Chúa đón người chưa?

Hỏa táng mẹ rồi, cát bụi hư không
tất cả cửa về trời đều mở rộng
ý nguyện mẹ, quy y quỳ chân Phật
lỡ lạc qua nước trời, Chúa mở vòng tay

Giáng sinh này, Tuyết sẽ trải thảm êm

vân thạch làm hang, mây thành máng cỏ
mẹ tung kinh Pháp Hoa, xen kinh kính mừng Thiên Chúa
mẹ lần chuổi Bồ đề cùng lần hạt Mân Côi

Một bên vai Chúa, Phật một bên vai
hai vai mẹ mang tâm lành, phước thiện
con chỉ ngước lên trời cao cầu nguyện
thoát khỏi kiếp người,cầu mẹ được bình yên

Chỉ còn mấy tuần là chúa giáng Sinh
phép lạ con mong nhìn mẹ cười nồng ấm
Giáng Sinh tuyết rơi ngập trời hoa trắng
mẹ hiền dịu, nhân từ phổ độ Quan Âm

Con cứ tin là mẹ ngự trên cao
không thắc mắc cõi trời có phân chia giai cấp
nếu có chút đỉnh, mẹ con mình đã từng chịu đựng
kinh tế mới thiên đường chắc chắn nhẹ nhàng hơn

Mẹ hãy yên lòng, dù con có nhố nhăng
tâm con tối, nhưng còn phần tỏa sáng
con vẫn để dành, dăm điều bác ái
tạ ân trên, con báo hiếu mẹ hiền


Vĩnh Trinh

Tản Mạn Về Mỹ Thuật Vĩnh Long

     Hơn hai mươi năm qua, kể từ sau khi đất nước đổi mới, đường lối “DÂN TỘC-HIỆN ĐẠI”(...) vẫn luôn là hướng đi tích cực, sáng suốt, giữ gìn được bản sắc trong xu hướng hội nhập toàn cầu cho đội ngũ Họa sĩ, Điêu khắc gia tỉnh Vĩnh Long. Các đề tài phong phú đề cập đến mọi khía cạnh của đời sống từ truyền thống đến đương đại đã được triển khai để các nghệ sĩ thể hiện qua các tác phẩm của mình.


Vào năm 1988, chính các họa sĩ Vĩnh Long đã đi tiên phong trong việc mở cuộc Triển lãm Mỹ thuật đầu tiên trên toàn quốc tại Sài Gòn, mở đầu  phong trào Triển lãm Mỹ thuật cho các tỉnh phía Nam. Và trong suốt một thời gian dài, Mỹ thuật Vĩnh Long luôn đứng ở vị trí quán quân với lực lượng Họa sĩ, Điêu khắc gia hùng hậu cùng với những tác phẩm hội họa, tranh, tượng, phù điêu… Thế nhưng, vào thời điểm hiện tại, Mỹ thuật Vĩnh Long đã có dấu hiệu chựng lại. Dường như các nghệ sĩ chỉ dừng chân ở cách trang trí miên man, sơ sài, thể hiện những tình cảm cá nhân vụn vặt và ít có tác phẩm hoành tráng, lớn lao về nội dung, hình tượng.

Nguyên nhân vì sao Mỹ thuật Vĩnh Long bị rơi vào tình trạng lội ngược dòng như vậy? Làm thế nào để thoát ra khỏi tình trạng luẩn quẩn ở ngả ba bế tắc, thiếu định hướng như hiện nay?
Chúng ta đang ở vào thời kỳ mà nghệ thuật đương đại, hay còn gọi là nghệ thuật Hậu Môđéc đang phát triển rộng khắp toàn cầu. Xu hướng Nghệ thuật Không gian, bao gồm Sắp đặt, Biến đổi, Trình diễn, Sáng tạo Không gian bằng mọi phương tiện chất liệu và xu hướng High-tech áp dụng kỹ thuật số, màn hình, đèn chiếu… vào các trò chơi nghệ thuật thị giác mới lạ, đặc trưng của xã hội trí tuệ và khoa học công nghệ trình độ cao hầu như không còn xa lạ với công chúng thưởng ngoạn. Trong khi đó,  đại bộ phận các nghệ sĩ trong ngành Mỹ thuật Vĩnh Long vẫn sáng tác theo cách suy nghĩ cho rằng sự quay về cảm thức dân gian, khai thác bản sắc dân tộc từ nghệ thuật cổ truyền chính là cách thể hiện tinh thần “DÂN TỘC-HIỆN ĐẠI”(!) Lại có một số vị chối từ các công thức và lối vẽ chính xác theo tinh thần khoa học của trường lớp vốn không hợp với mỹ cảm tượng trưng ước lệ của người Việt Nam. Thêm nữa, sự bắt chước, đi tắt vội vàng, tránh né kỹ thuật và lao động, với suy nghĩ, mơ hồ nông cạn cho rằng “DÂN GIAN CHÍNH LÀ HIỆN ĐẠI”; hoặc với hy vọng theo tấm gương của một số họa sĩ trong nước đã thành danh nối nhanh tức thì “CÁI DÂN TỘC VỚI CÁI HIỆN ĐẠI” mà không nghĩ rằng thành quả của các họa sĩ ấy chính là cả một quá trình làm việc, nghiên cứu miệt mài cộng với tài năng và sự hiểu biết sâu sắc về truyền thống!

Vấn đề tiếp theo là sự thiếu hụt trầm trọng đội ngũ kế thừa trong ngành Mỹ thuật. Ở Vĩnh Long, các nghệ sĩ trẻ có năng khiếu về Mỹ thuật, Điêu khắc đa phần có gốc gác xuất thân là giáo viên đã tốt nghiệp từ Trường Cao đẳng Sư phạm Vĩnh Long hoặc Đại học Đồng Tháp ngành Họa. Vì được đào tạo để giảng dạy, nên họ chỉ được học một chút Hội họa, một chút Điêu khắc, một chút Lịch sử Mỹ học… Và kết quả là, có một thầy giáo dạy môn Mỹ thuật tại một trường Phổ thông Cơ sở  đã tuyên bố hùng hồn với các học trò của mình rằng Họa sư nổi tiếng Salvado Dali là họa sĩ vẽ theo lối Cổ điển(!)


Thực tế, NGHỆ THUẬT VÀ CÁI ĐẸP luôn không ổn định mà thay đổi cùng với cuộc sống và nhu cầu tinh thần của con người, thời đại. Các giá trị của nghệ thuật cũng có nhiều cấp độ khác nhau, tùy vào hàm lượng nội dung, ý tưởng và tính đại diện của nó. Nghệ thuật “DÂN TỘC-HIỆN ĐẠI” phải là nghệ thuật nhập cuộc với cuộc sống, mang thông điệp và nội dung hiện thực cao. Làm nghệ thuật là để lên tiếng, bày tỏ tư tưởng, trí tuệ và thái độ cá nhân trước các vấn đề của cuộc sống. Có như thế, các nghệ sĩ trong ngành Mỹ thuật Vĩnh Long mới có cơ hội thoát khỏi sự trì trệ, bế tắc như hiện nay.

Bài viết trên đây chỉ là ý kiến của một cá nhân, được viết ra có tính cách để độc giả cùng tham khảo. Nó không nhằm mục đích chê bai, đả kích bất cứ ai! 

 (Tháng 12-2011)
Tín Đức

Trả Lời Về Một Tỉnh Lẻ



Em ngỡ tôi đi mòn phố tỉnh lẻ
Từng góc đường, từng chiếc áo thư sinh
Ừ thì tôi có vào ngỏ cuộc tình
Vì ngỏ cụt nên chẳng còn lối thoát

Ngôi trường nhỏ với mây bay trắng toát
Buổi đi về người làm nắng cũng say
Mặt trời cao, so sánh thế nào đây
Đành thúc thủ trong nỗi niềm câm nín

Gót giày tôi có mòn trên lộ tỉnh
Nhưng chỉ là con hãn mã, mắt che
Chỉ một phương nào biết được lối về
Đành ngả quỵ trên chiến trường áo trắng

Mộ hồn tôi qua bao mùa mưa nắng
Giữa phố buồn, tỉnh lẻ, đã rêu phong
Có đôi khi về viếng một góc lòng
Thăm bia đá, thăm mái trường quá khứ

Nếu ngưòi xưa, cũng về ngôi mộ cũ
Cứ tự hào, một thuở có cây si
Cuộc nhân sinh nếu còn chút từ bi
Xin đốt nén nhang tình trong tâm tưởng

Vĩnh long đó lắm sông chia nhiều hướng
Thuyền cuộc đời, người đổ bến nơi đâu
Tôi chở theo một di ảnh ban đầu
Chỉ trả lời về mây, nếu em hỏi


Hoài Tử


Một Mình - Nhạc Thanh Tùng - Ca Sĩ Mỹ Linh

      Gia dình đang tràn đầy hạnh phúc, bng người vợ đột ngột ra đi,để lại con nhỏ và khồ đau cho người chồng. Đêm về nhớ vợ cùng những k niệm bình dị nhưng thấm thía cho người chồng ,thật tội và khổ cho cảnh này


Nhạc Sĩ: Thanh Tùng
Ca Sĩ Mỹ Linh
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Nắng Đẹp Hồn Em May Áo Mới




Nắng đẹp hồn em may áo mới
Thơm màu lụa mỏng của quê ta
Thấy em mái tóc đùa con bướm
Thơ thẩn như ngày xưa rất xa

Nắng đẹp hồn em may áo mới
Nhả trong quần lảnh Mỹ A trơn
Tôi thương Châu Đốc chiều lưu xứ
Những cụm mây buồn quyện núi Sam

Nắng đẹp hồn em may áo mới
Rất Tây rất Nhật rất Hồng Kông
Chừng đôi năm nữa tôi nào thấy
Chiếc áo dài xinh dạo phố phường

Và cái tình yêu có đổi thay?
Bạo tàn bình thản lúc chia tay
Như tôi mất nước rồi quên nước
Như thể sinh ra tại đất này

Lâm Hảo Dũng

Hỏi Người



Người làm thơ ngắt hoa
Khóc một bài tứ tuyệt
Thơ vàng một khúc ca
Hát nguôi lòng thương tiếc

Người trồng hoa cho thơ
Ngủ theo hồn cỏ dại
Hoa úa tự bao giờ
Tiếc một thời con gái

Hỏi người như hỏi ta
Sầu đời khô mấy nhánh
Hỏi người vai nhỏ ta
Thắp tình bao ngọn nến

Một lần đâu dễ qua
Mắt cười xa ngàn dặm
Một lần chợt hiểu ra
Chút tình sao đằm thắm

Người làm thơ tặng hoa
Gieo mấy mùa hạt nhớ
Nở vàng góc vườn ta
Chim oanh về mấy thuở

Lâm Hảo Khôi

( 29-11-13)

Đón Giáng Sinh Này Nhớ Giáng Sinh Xưa

      Cha Peter Dương Bá Hoạt và cô Cecilia từ Gia Nghĩa, Đài Loan
      CHÚC MỪNG GIÁNG SINH
      Đến Quý Cha, Quý Tu Sĩ, giáo dân.
      Đặc biệt gởi lời chúc đến Quý Bạn cùng lớp Xuân Bích Vĩnh Long  1972
      Một vài tấm thiệp Giáng Sinh hiếm hoi tại Đại Chủng Viện Vĩnh Long cách đây hơn 40 năm. Những tấm thiệp này chắc chắn gây nhiều ngạc nhiên cho các tác giả nghiệp dư thời ấy.
      Các tác giả những tấm thiệp này nay là những "Mundi Pater", tạm dịch là các "Bố đời".

       Chúng con cám ơn Cha, cô Cecilia và Quán Ven Đường còn giữ lại chút kỷ niệm ngày xưa. Những tấm ảnh này sẽ đi mãi vào lòng mọi người và không quên những ngày tháng đẹp, êm đềm của một thời đã qua
Đón Giáng Sinh này nhớ Giáng Sinh xưa


Bên máng cỏ tại trại Tỵ nạn Galang, Nam Dương.

Sau 6 ngày lênh đênh, 1 tháng tạm trú tại 1 hòn đảo nhỏ rồi mới đến trại Tỵ Nạn.

4 tháng sau mừng lễ Giáng Sinh.




Mừng Giáng Sinh năm 1 tại Úc Đại Lợi




Bên hang đá tại Đại Chủng Viện Đài Bắc. 
Thời gian này học tiếng Phổ Thông tại trường Đại Học Công Giáo (đối diện ĐCV). 
Cha Peter Dương giúp 1 Cha Việt Nam làm máng cỏ này cho Đại Chủng Viện Đài Bắc.



Học tiếng Phổ thông năm thứ 2 và cũng giúp một Cha làm máng cỏ cho ĐCV


LM Peter Dương Bá Hoạt   
Cô Cecilia Huang (Thư ký của Cha và Thư Ký Tòa Giám Mục Giáo Phận Đài Trung)
Gia Nghĩa, Đài Loan


Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

Mùa Yêu Thương Và Thứ Tha


    Có mấy ai trong lứa tuổi tôi còn nhớ những mùa Giáng sinh nơi ngôi Làng nhỏ Trung Ngãi vào những năm 63 trở đi không nhỉ? Riêng tôi thì nhớ lắm, với độ 6,7 tuổi, lòng háo hức và hồn nhiên của tuổi thơ luôn in đậm vào lòng. Trung Ngãi là một ngôi làng nhỏ nằm trên trục lộ giao thông tỉnh Vĩnh Long – tỉnh Vĩnh Bình. Cuối ngôi làng là dòng sông, bên này chợ sinh hoạt ồn ào náo nhiệt, bên kia sông dưới dốc cầu Giồng Ké là ngôi nhà Thờ trang nghiêm yên tĩnh.

Tôi không biết vì sao từ lúc chưa hiểu nhiều nhưng tôi thường nhìn về hướng nhà Thờ, đôi khi thấy các Cha mặc áo dòng, chắp tay thong thả đi trong sân nhà thờ, lòng tôn kính và ngưỡng mộ, nhìn các Sơ hiền hậu nhân từ tôi thương tha thiết, tôi thích nghe tiếng chuông nhà Thờ đổ lòng thanh thản theo từng hồi….vang…vang….vọng xa.. xa và chìm dần trong tĩnh lặng…. rồi tưởng tượng một nơi nào đó đẹp thiệt đẹp và bông hoa nở rộ để tiếng chuông ấy đáp xuống …vui… vui…ghê lắm.
 
      Thời gian sau ở đầu làng đi về hướng Chùa Miên có thêm một nhà Thờ nhỏ, vào những mùa Noel, nửa đêm rước đèn từ nhà Thờ lớn đi theo đường lộ đến nhà thờ nhỏ, kiệu hoa, đèn ngôi sao đủ màu rất đẹp, nhộn nhịp, các giáo dân cất tiếng hát vang, tôi cùng con nít trong làng chạy theo hưởng ứng, cũng được phát cho một lồng đèn ngôi sao. Vui và thích thú vô cùng.
Có một năm vì chen chân đi bị sụp ổ gà lọt vào vũng nước đứt quai dép… niềm vui với ngày Hội Lễ làm tôi quên đi cái chân cà nhắc của mình, và nhất là bên cạnh tôi có nhỏ bạn xách dép giùm…. hi hi… Sáng hôm sao nhỏ lén ba má mang tặng tôi đôi guốc màu, mới “cáo cạnh” món quà Noel đầu tiên trong đời của nhỏ bạn tặng tôi.. Mỗi là tên nhỏ, con gái của chú Năm Sua có tiệm tạp hóa khá lớn trong làng.

Trong đời chỉ có được 3 mùa Giáng Sinh hồn nhiên, vui vẻ, rồi chiến tranh đến. Ngày Chúa ra đời tôi chỉ được đứng bên này dòng sông để nghe Thánh ca, xem rước Lễ trong khuôn viên nhà Thờ mà thôi. Năm Mậu Thân thì tuổi thơ tôi cũng mất, ngôi làng cháy ra tro, tôi theo gia đình ra đi và mang theo cả ký ức rời làng Trung Ngãi từ đó.

Sau biến cố 1975, rời Việt Nam đến Úc, niềm ước mơ tuổi thơ đã đưa tôi về với niềm tin Tôn giáo, tôi đến bên Chúa với tất cả lòng tôn kính sâu xa, qua Cha tôi đã được Chúa nâng đỡ chở che, tôi may mắn có các con cũng chọn Chúa làm niềm tin trong cuộc sống. Khi các con còn nhỏ tôi cũng được sống lại tuổi thơ cùng các con trong những mùa Giáng Sinh. Mỗi năm trước Giáng sinh một tuần hầu như các trường Tiểu Học đều tổ chức Christmas Carol, mặc dù rất bận với công việc nhưng tôi luôn luôn lấy ngày bệnh hay nghỉ phép để cùng tham gia với nhà trường, cùng họp sức may những bộ trang phục cho con để cùng trình diễn đêm Lễ Hội Giáng Sinh.


Tôi đã được hạnh phúc tràn đầy của tuổi thơ, được sự thương yêu ủng hộ của Cha Mẹ, những điều cần thiết ấy tôi nghĩ các con tôi cũng rất mong mỏi thiết tha. Các trẻ con rất vui khi tay trong tay cùng cha mẹ đến công viên để dự Lễ, khi các em trình diễn những bài hát hay vở kịch, ánh mắt ngời sáng, nụ cười tươi đang hướng tìm ba mẹ mình, trong sự tự tin và hãnh diện. Đẹp làm sao kỷ niệm tuổi thơ và quý làm sao trong một quốc gia đầy lòng nhân bản và tự do. May mắn thay quê hương thứ hai các con tôi đang hưởng và hướng tới tương lai. Hy vọng trẻ con được mãi mãi hạnh phúc và toại nguyện ước mơ … mơ những gì mà Ông Già Noel sẽ mang đến, cho vào những đôi vớ treo ở lò sưởi hay cửa phòng ngủ của các em.
Từ khi các con lớn lên rời bậc Tiểu Học, tôi không còn tham dự những ngày Christmas Carol nữa. Một thời tuổi thơ của các con cũng qua mau.

Đêm 15/12/2012, cậu em tôi mời các dì đi xem Lễ hội Noel, vì đêm nay con của cậu em trình diễn Violin, chị em tôi háo hức đi, đến công viên là cả rừng người. Nhìn những phụ huynh lăn xăn trang phục cho con, nhìn niềm vui của vợ chồng cậu em, các cháu, tôi nhớ ngày xưa của tôi và của hai con tôi da diết.
Mọi người trải khăn bày thức ăn, ngồi nghe nhạc do các em học sinh các trường trình diễn, cũng có những ca sĩ giúp vui. Ban tổ chức phát tập nhạc cho từng gia đình để cùng nhau hát chung.Đêm tối dần lấp lánh những ánh nến lung linh ...chuyển động theo điệu nhạc đầy công viên.
Năm nay thời đại tân tiến, ông Già Noel không đi xe ngựa mà Ông lái Mô tô, phóng vèo trên đồi cỏ ngoài hàng rào trật tự. Trong rào các em cùng hát đón chào ông, không khí tưng bừng náo nhiệt.

Cuối cùng là màn bắn pháo bông, ban nhạc vẫn tiếp tục chơi nhạc, đèn vụt tắt, trên nền trời tiếng đì đùng vang vọng, pháo hoa rực rỡ, trên nền trời cao từng vòm pháo hoa chụp xuống và phụp tắt, cứ như thế liên tục đủ màu hoà cùng với tiếng la cổ võ của mọi người. Khi tiếng nổ lớn nhất cả vùng trời hoa từ trên không rơi …rơi…lan tỏa ….và sà xuống người xem có thể đưa tay đón… nhưng rồi vụt tắt.. lòng tôi chợt buồn không biết vì sao…

Vì sao?

Vì hình ảnh những pháo hoa rực rỡ, đẹp muôn màu lung linh xinh xắn như 20 em học sinh và 6 cô giáo đã vụt tắt ở bầu trời ở Connecticut hôm qua 14/12/2012. Cùng với hai mẹ con của người gây ra thảm nạn trên. Sao các em không được thưởng thức những tràng pháo hoa bắn ra mà lại những viên đạn oan nghiệt bắn vào các em trong Mùa yêu thương này? Bà Hiệu Trưởng, Phó Hiệu Trưởng các Cô giáo đã hy sinh vì các em, sống cho nghề và chết cũng cho nghề, cao quý thay trách nhiệm và bổn phận của người lương tâm như từ mẫu. Hình ảnh này cứ lẩn quẩn trong tâm trí tôi, nhìn những bậc cha mẹ, các học sinh còn lại, hốt hoảng, kinh hoàng, tuyệt vọng, tôi tự đặt mình vào vị trí họ xót xa và đau đớn.

"Em hãy lắng nghe vạn lời thương tiếc,
Của những người dù mới biết tên em,
Cũng rưng rưng mắt lệ trước ánh đèn,
Lòng héo hắt theo màn đêm trĩu nặng."
(Những Gói Quà Không Được Mở -Trần Văn Lương- Cali)

Biết trách ai đây?
Một tuần trôi qua, sáng nay hình ảnh các em trên trang báo tôi không giấu được giọt nước mắt mình, thực ra tôi không kịp giấu thì đúng hơn, tôi bật khóc..khóc trong nghẹn ngào trước những thực khách ở quán cà phê.

Giờ đây chúng ta phải làm gì?
Tôi chỉ biết nguyện cầu cho thân nhân của các em được tâm an bình, nghị lực vượt qua hoàn cảnh, tinh thần lắng dịụ nỗi thương tâm. Cầu nguyện cho các em ngủ ngon, đừng lo sợ đừng kinh hãi vì bên cạnh các em luôn luôn có 6 người Mẹ nhân từ kề cận, chăm sóc, chở che và ru các em giấc ngủ yên bình, sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa.
Các cô và các em ơi! Đêm nay Chúa sẽ giáng trần, các em hãy thứ tha những tội lỗi cho người đã bắt các em rời xa Cha Mẹ, anh chị em, người thân và bạn bè của các em đi nhé!
Nguyện cầu các cô và các em sẽ không buồn, không cô đơn, không lẻ loi! Đúng vậy, vì có biết bao nhiêu người, hầu như toàn thế giới, đang đồng hành với gia đình các cô và các em, luôn nhớ thương, chờ đón các cô và em về trong đêm Chúa Giáng trần.


      Các cô và các em hãy chấp đôi cánh Thiên Thần trắng trong cùng Chúa Giáng trần, hãy cất tiếng hát thanh thoát, an hòa đến gia đình cùng mọi nhà để Chào Mừng Một Ngày Mới Thương Yêu Thứ Tha Và Vĩnh Cửu.
Xin thắp ngọn nến hồng trong Thánh Lễ đêm nay, ngọn nến ấm áp tình người, tưởng nhớ và nguyện cầu cho những Thiên Thần thương yêu luôn bình an nơi Nước Chúa.
Chúng ta hãy cùng chúc bình an cho nhau!
Amen!

Kim Oanh
Melbourne Mùa Noel 24/12/2012
Nhớ lại vụ thảm sát tại trường Tiểu Học SANDY HOOK ở CONNECTICUT. giết chết 20 Trẻ em và 6 người lớn, ngày 14 Tháng 12 Năm 2012.