Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

Anh Tú Chúc Mừng Giáng Sinh 2015



Chúa Ơi ...Làm Sao - Dọn Mình



Trong Mùa Lễ Trọng, Đỗ Hữu Tài đã từng dọn mình đón Chúa bằng những lời thơ. Và đây là bài thơ cuối cùng, Tài đã tìm đến Chúa. Bài thơ sáng tác chỉ vài hôm trước khi Tài vĩnh viễn ra đi.
Tài ơi, chị sẽ cùng Tài Dọn Mình đón Chúa, nhân Mùa Lễ Trọng sắp đến.

Bài Xướng:
Chúa ơi ... Làm sao ?! 

Làm sao bỏ được gánh sầu
Đôi vai nhẹ nhõm đứng hầu bên Cha
Làm sao biết sống vị tha
Đôi chân thanh thản đi qua dòng đời
Làm sao tìm tới Chúa Trời
Khi còn tham vọng gọi mời bước lên
Làm sao lãnh nhận ơn trên
Khi còn mê đắm đặt tên đồng tiền

Làm sao thoát lụy ưu phiền
Như chim tung cánh khắp miền lãng du
Làm sao gần gũi Giê Su
Như rừng thay lá gió thu nhẹ nhàng
Làm sao khỏi thấy ngỡ ngàng
Mỗi khi cầu nguyện lần tràng hạt xin
Làm sao giữ vững đức tin 
Mỗi khi sa ngã tâm linh chất chồng 

Làm sao rước Chúa Hài Đồng
Mùa đông rét buốt nhưng lòng ấm êm
Làm sao vượt khỏi nhá nhem
Mùa xuân gió mát nắng đem hoa về
Làm sao cuộc sống tràn trề
Mùa hè phượng đỏ hẹn thề ước ao
Chúa ơi , con biết làm sao
Vác cây Thánh Giá không nao núng lòng

Đỗ Hữu Tài
17 - 9 - 2015 

***
Bài Họa:
Dọn Mình

Lòng con mang nặng trái sầu
Xác thân hèn mọn ngỏ hầu cùng Cha
Đoái thương mong được thứ tha
Vực con tỉnh thức vượt qua bể đời
Lunh linh ánh nến sao trời
Thánh ca réo rắc đón mời trổi lên
Cho dù Người ngự tầng trên
Giúp xa mũi ái lằn tên kim tiền

Tránh vòng đau khổ lụy phiền

Nhởn nhơ khắp chốn mọi miền phiêu du
Nương vòng tay đấng Giê Su
Chân trần theo bước thiên thu nhịp nhàng
Buổi đầu lúng túng ngỡ ngàng
Vụng về câu nguyện hạt tràng lần xin
Cậy trông giữ vững niềm tin
Ngôi trời soi sáng hiển linh chồng chồng

Dẫu mà tiết lạnh như đồng
Tình Cha thảm cỏ ấm lòng tựa êm
Đời con lấp lối lem nhem
Từ bờ vực thẳm Cha đem con về
Khi xưa mày nhún môi trề
Say sưa ngắm bóng trăng thề động ao
Giờ đây con biết liệu sao
Quỳ bên thập giá nôn nao dọn lòng

Kim Phượng

Hoài Niệm Giáng Sinh


Hoài Niệm Giáng Sinh

Thêm một mùa đông đến nữa rồi
Gợi lòng nhớ lại ngày xa xôi
Nơi miền đất khách mùa băng giá
Ấm áp tình người sưởi ấm tôi...

Nhớ một Giáng Sinh đến cận thềm
Thiên hà lấp lánh ngàn sao đêm
Mênh mông tuyết phủ đồi thông lạnh
Gió chuốt cành sương trắng rũ mềm

Nghe tiếng chuông ngân từ giáo đường
Nhớ người nhớ cảnh nhớ quê hương
Đêm thâu cánh gió cô miên thổi
Đón Giáng Sinh buồn trời viễn phương

Nhớ quá Sài gòn đêm Giáng sinh
Đèn hoa giăng sáng tỏa lung linh
Người, xe xuôi ngược rộn đường phố
Chào đón mùa thương trong thái bình

Giáo dân ngoan đạo lòng hân hoan
Ngoại đạo, niềm vui cũng ngập tràn
Chen chút nẻo đường đêm đại lễ
Thánh ca vang vọng đến canh tàn…

Yên Dạ Thảo
19/12/2015
***
Mùa Giáng Sinh Năm Xưa

Cái lạnh đông hàn đã đến rồi,
Bỗng dưng đói bụng muốn ăn xôi.
Ngày đông tháng giá buồn hiu quạnh,
Vó ngựa vụt qua lẹ bóng tôi...

Giáng Sinh nhạc khúc hát vang thềm
Lấp lánh thông xanh ánh sáng đêm.
Hoa tuyết trang hoàng giăng bóng điện,
Dừng chân lữ khách giọng ca mềm...

Vẵng tiếng chuông ngân vọng Thánh đường,
Thương người lạc bước sống tha hương.
Cô đơn lặng lẽ người an ủi,
Bài Thánh ca buồn sống viễn phương.

Hoài niệm Sài Gòn lễ Giáng Sinh,
Dập dìu nam nữ sáng long lanh.
Phất phơ tà áo em đi lễ,
Đường phố an ninh thấy cảm tình.

Con chiên mùa vọng rất hân hoan,
Tín ngưỡng niềm tin lẽ sống tràn.
Tụ họp đông vui đêm Thánh lễ,
Nói cười khúc khích suốt đêm trường

Mai Xuân Thanh  
Ngày 20 tháng 12 năm 2015

Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm



Đêm nay Chúa xuống trần gian
Dũ lòng thương xót muôn dân khổ nghèo
Khẩn cầu Hồng phúc Chúa gieo
Phó thác hồn xác con theo chân Người

Cuộc sống Việt Nam đẹp tươi
Dân yên Quốc thái tình đời kết hoa
Bốn phương tai ương vượt qua
Đêm nay Trời Đất giao hòa Giáng Sinh

Xóa oan tù tội khổ hình
Mang thế giới đến thanh bình… Chúa ơi!
Tạ ơn Thiên Chúa nhậm lời
Phủ phục chân Chúa trọn đời xin vâng!

Đôi tay nhỏ bé chuỗi lần
Từng lời tha thiết con dân khẩn cầu
Tạ Ơn Ngài! 
Amen!

Kim Oanh
Giáng Sinh 2012

Nội San Ái Hữu 72 Tập 3 - Suy Tưởng & Nhớ Lại



Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

Huỳnh Hữu Đức Chúc Giáng Sinh " Vườn Thơ Thẩn"


Mừng Giáng Sinh!


Có lẽ !
Mùa Thu đã rời xa thành phố
Lá rụng dần trơ trọi cành khô
Hồ Thu tiếng hót chim ngừng giọng
Bởi tiết trời lành lạnh gió Đông

Thánh ca văng vẳng tự rừng thông
Đồng nhạc chuông tuần lộc khởi hành
Ông Già Tuyết dặm trường rong rủi
Mùa Giáng Sinh gần gũi trần gian

Thành phố nay trang hoàng mùa hội
Khắp nẻo đường sao sáng lung linh
Cột đèn hoa muôn nét vạn hình
Dập dìu bước đôi tình rạo rực

Nơi máng cỏ chực chờ sinh hạ
Chúa Hài Đồng rét giá lạnh câm
Lũ chiên ngoan phủ phục hai hàng
Đấng Cứu Thế gian nan thọ nạn

Vang chuông xa nhà thờ thôi thúc
Phúc Hồng Ân ban tặng cõi trần
Dân ngoại đạo vui ngày cứu chuộc
Thay cuộc đời hòa thuận Năm Châu

Merry Christmas!
Saint Paul, MN 22.11.2007/2009 ( The " Land of 10,000 Lakes )
Lê Kim Hiệp

Đêm Huyền Diệu


Đêm nay giáo đường tưng bừng mở hội
Từng giây đèn giăng từ đỉnh tháp cao
Nhạc giéo giắt mừng giáng-sinh vang dội
Thúc giục gót hài quấn quít bên nhau

Tay gọn trong tay, linh hồn mở cửa
Mắt mơ theo hình ảnh những thiên thần
Đang bay lượn là là quanh máng cỏ
Chào đón hài nhi_Thiên-Chúa giáng trần.

Chuông đổ hồi, lòng con chiên rạo rực
Bước chân dồn, vào thánh lễ nửa đêm
Giờ phút thiêng liêng, giáo đường im lặng
Sóng nhạc dâng trào dào dạt con tim

O Holly Night, Thiên-đàng hạnh phúc
Ave Maria, vòng tay Mẹ bao la
Em quì xuống xin hồng ân Thiên-Chúa
Cho hai đứa mình mãi mãi yêu nhau

Chúa biết rõ anh là người ngoại đạo
Nhưng giờ đây đang thành kính nguyện cầu
Người cũng sẽ mở bàn tay ấm áp
Ban cho anh nguồn ân phước nhiệm mầu

Sau lễ nửa đêm, giáo đường vắng vẻ
Bầu trời đen lấp lánh những vì sao
Tượng Chúa đứng im ngắm nhìn đôi trẻ
Đang tâm tình bên một gốc hoàng-lan
Em gọi đó là nàng lan Hoàng-hậu
Như một người yêu, sẽ kết bạn trăm năm
Nhưng đêm nay hai đứa mình tái ngộ
Để ngàn thu anh mãi ở bên em
Đêm huyền diệu, chuyện tình lan Hoàng-hậu
Ru hồn anh vào giấc mộng êm đềm:

Em đứng trong tu viện/ nhìn giáo đường
Tượng Chúa trên cao/ muộn phiền nhìn xuống
Hoàng-hậu áo tím/ khẽ nâng niu/ vươn cánh tay dài/ qua khung cửa sổ/
Hoàng-hậu dịu hiền/ ngập ngừng khẽ hỏi/ Quân-vương đâu/ bỏ thiếp một mình?/
Cánh bướm rung rinh/ trong nắng sớm/ trong gió chiều/ làm bạn cùng ta/
Giáo đường âm thầm/ con chiên vắng bóng/ không tiếng kinh cầu/ chỉ còn em


và ta/

Ta đan những sợi mây hồng/ sợi vàng sợi trắng/ sợi nào kết chặt ta với chàng/ làm bạn trăm năm?/ 
Ta kết những bông hoa trên áo/ gởi hồn ta vào đây/ đến bốn phương trời/ cho những người xa lạ/ 
Hoàng-hậu, em đứng đó/ tháng năm không mệt mỏi/ nhìn ta mỗi ngày/ kết tơ trời bên cửa sổ/
Em hôn trên má ta/ mùi hương huyền ảo/ nụ cười xa vời/ có phải em vừa hỏi:/ chúng mình cùng tên?/

Chiều nay bên giáo đường/ Ta ăn năn sám hối/ Nửa đời mệt mỏi/ còn mình em chia sẻ với ta/
Một mai ta rời bỏ nơi này/ em có nhớ ta không?/ như 7 năm về trước/ sáng thứ bảy nào ta cũng đến với em/
Có những ma soeur trẻ/ đôi mắt long lanh/ thương ta như Chúa/ tạo huyền thoại nhà Dòng/
Em có nghe không?/ những tiếng cười thuỷ tinh/ cả những giọt nước mắt/ trong buổi chiều nào/
Ta đan những sợi mây hồng/ màu của trời mơ ước/ Bao giờ hạnh phúc đến/ ta đan áo cho chàng/
Ta sẽ đan áo cho con/ những màu vàng màu đỏ/ nhưng không bao giờ em ạ/ đan màu tím áo em/
Hoàng hậu,em đứng đó/ thương yêu một đời/
Ta là Peneloppe/ Chờ Ulysse trở về./ (Hoàng-hậu và Ta,NL,2/11/77)



Và em ạ, sau thời gian trầm luân khổ ải
Anh đã về đây trong đêm Thánh-vô-cùng
Dưới ánh hào quang lung linh huyền ảo
Tái ngộ người yêu bé nhỏ thân thương

Tội nghiệp cho em những năm dài cô độc
Tìm nguồn vui ẩn dật ở nơi này
Cũng tôi nghiệp cho anh suốt thời gian tù ngục
Chẳng còn ai chia sẻ nỗi chua cay

Ulysse đã về đây với người yêu Peneloppe
Hoàng-hậu áo tím_là em, mang dáng dấp một thiên thần
Vươn cánh tay dài, cài cành hoa hoa lên tóc
Vương miện huy hoàng cho Hoàng-đế trở về Ngôi.


ChinhNguyen/H.N.T. Dec.2013

Tìm Chút Hương Xưa Đêm Noel


Thu tàn, đông lại trở về
Giáng Sinh lạnh lẽo mọi bề xôn xao
Đèn giăng sao sáng muôn màu
Đong đưa như những giọt sầu đẫm sương
Quỳ bên tượng Chúa ngùi thương
Bên em ngày ấy tha hương nẻo người
Cùng nhau đi giữa tuyết rơi!
Hai ta hứng nụ hoa trời phiêu linh

Thời gian con sóng vô hình
Dần theo năm tháng cuộn tình êm trôi
Mộng mơ chảy giữa dòng đời
Nụ lòng đã nở yêu người,từ khi....
Dù cho lỗi nhịp xuân thì
Nhưng tình hai đứa vẫn ghì nhớ thương
Noel dư vị mùi hương
Mà ta đánh mất thiên đường (mấy) thu qua

Song Quang
(Để nhớ lại bản nhạc Hai Mùa Noel)
Giáng Sinh 2015

Mừng Chúa Giáng Sinh


Đêm Thánh vô cùng Chúa Giáng Sinh,
Con chiên ngoan đạo cảnh thanh bình.
Hài nhi, máng cỏ, chào nhân loại,
Cứu thế ra đời rất hiển vinh.
Bác ái yêu thương lòng tín ngưỡng,
Công bình đoàn kết mới an ninh.
Đèn hoa rực rỡ cây thông sáng,
Mùa Vọng Noel sống vẹn tình...

Mai Xuân Thanh
Ngày 07 tháng 12 năm 2015

Nội San Ái Hữu 72 Tập 3 - Góp Nhặt


Ái Hữu 72Cựu Học Sinh Tống Phước Hiệp
Nội San Phát Hành 1974

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

Mừng Giáng Sinh Đến


Mừng Giáng Sinh Đến

Giáng sinh lại đến, nhớ quê xa,
Mừng Chúa trên trời, nở vạn hoa.
Dẫu cảnh vẫn y tuồng, lối cũ,
Mà người như đã khác, ngày qua.
Ngọ Mùi tuế khứ chưa bình ổn,
Thân Dậu niên lai ước thái hòa.
Mong biết mấy, nước non vận hội,
Để ta về, góp sức quê ta.

Danh Hữu
***
Giáng Sinh Hy Vọng


Thắm thoát thời gian bỗng xót xa 
Giáng Sinh nhộn nhịp với đèn hoa 
Ngày mai hy vọng tưng bừng đến 
Năm cũ thãm sầu lặng lẽ qua 
Thế giới kết đoàn trừ khủng bố 
Quê hương đổi mới được an hoà 
Thời cơ vận nước đâu ngờ được
Rộn rã ngày về góp sức ta 

Mailoc

Cùng chung nhịp sống ở phương xa,
Mừng Chúa Giáng sinh điểm sắc hoa.
Hải ngoại nhìn về nguyên quán cũ,
Quê nhà xem thấy hệt hôm qua.
Mùi dê dĩ vãng không yên ổn,
Thân khỉ tương lai chắc cũng "hòa"
Ước nguyện sao dân mình mở hội,
Thái bình chung sức mạnh người ta...

Mai Xuân Thanh
Ngày 19 tháng 12 năm 2015

Lắng Tiếng Chuông


Thơ: Cao Linh Tử
Thơ Tranh: Kim Oanh

Giáo Đường Galang

Cùng Bạn,
Noel sắp tới, tôi hồi tưởng lại 3 năm trong trại tị nạn Galang(Indonesia) với 3 lần lễ Noel trong những năm 1981-82-83.Galang, một đảo nhỏ thuộc Tanjung Pinang, được Indonesia cho xây dựng một nơi tạm cư dành cho người tị nạn Việt Miên Lào. Nơi đây có ngôi giáo đường nhỏ được xây trên ngọn đồi, có tượng Đức Mẹ, có Cha Dominici người , có những gương mặt thân thương bà con tị nạn, thấp thoáng những mái tóc huyền, những đôi mắt nhung sầu, với những mối tình nho nhỏ đến rồi đi, thật đẹp,thật buồn và khó quên.( các em trai hay gọi Galang tình xù). Đêm Noel nơi đây cũng vang vang những bản thánh ca thật bùi ngùi, thấm thía, khiến nhớ quê nhà vô cùng.
Hôm qua, nằm nghe lại bản “ Giáo Đường Im Bóng “ của Nguyễn Thiện Tơ, với lời của Phi Tâm Yến sao mà phê qúa chừng, cảm xúc thật nhiều mặc dù tôi là người ngoại đạo. Xin chuyển đến bạn bài cảm tác của tôi đẻ nhớ về Giáng Sinh ở Galang năm xưa, cũng nhân đây mời qúi bạn nghe lại bản Giáo đường Im Bóng diển tả bởi hai danh ca Thái Thanh và Anh Ngọc nhé!( xem You tube bên dưới)
Chúc tất cả một mùa Giáng Sinh Đầm Ấm, Tươi Vui Hạnh Phúc bên gia đình con cháu.
Thân mến 
Mailoc

Giáo Đường Galang

Giáo đường lung linh bóng  
Hương gió tràn mênh mông  
Trên trời cao tiếng hát  
Phút thiêng liêng ngập lòng  

Bên tượng Mẹ kính yêu  
Đôi mắt sầu đăm chiêu 
Trái tim từ sâu thẵm  
Đã ban ơn thật nhiều  

Thánh giá xa vời lắm 
Theo gió chuông chiều ngân 
Tiếng A-men trầm lắng 
Hồn thánh thót mưa dầm 

Dáng xinh xinh tiên kiều  
Êm ái tiếng kinh chiều 
Muôn hoa đèn lấp lánh 
Sao nghe lòng hắt hiu 

***
Nay , giáo đường im bóng 
Tôi lặng thầm mong ngóng 
Đôi mắt huyền nhung trong 
Còn vương mãi tơ lòng 

Gió, tóc huyền lay lay 
Tôi nhớ nàng như say 
Bài thánh ca đêm ấy 
Ngàn đời thật khó phai

Lá rơi rơi mơ hồ 
Mối duyên xưa xa mờ 
Ôi ! làm tôi xao xuyến 
Thuyền xa rồi bến mơ 

Biết tới đâu tìm kiếm 
Sóng mắt huyền nhung trong 
Phút thần tiên quá ngắn 
Lưu luyến mãi không cùng!

Mailoc
( 12-15-15 )
( Cảm tác qua bài hát “ Giáo Đường Im Bóng “ của Nguyễn thiện Tơ )



Giáo Đường In Bóng
( Mượn thơ 5 chữ của thầy Mailoc để cảm tác thành Lục Bát)

Giáo đường in bóng lung linh,
Gió hương tràn ngập nghe tình mênh mông.
Trời cao tiếng hát vút không,
Phút thiêng liêng bỗng ngập lòng cô liêu

Ngước nhìn tượng mẹ kính yêu,
Xa xăm đôi mắt đăm chiêu bên trời.
Trái tim sâu thẳm tình người,
Đã ban ơn khắp cho đời ngát hương.

Cao cao trên nóc thánh đường,
Tiếng chuông theo gió gió luồn đưa chuông.
A-men trầm lắng u buồn,
Hồn như tắm gôi ơn nhuần Chúa ban.

Dáng xinh trong buổi chiều tàn,
Yêu kiều gió quyện qua làn tóc ai.
Cầu kinh nho nhỏ bên tai, ,
Đêm sao lắp lánh cho dài ngẩn ngơ.

***
Giáo đường im bóng ơ hờ,
Lặng thầm tôi nhớ ai chờ ai mong.
Nhìn trời ánh mắt ai trong,
Nghe như xao xuyến tơ lòng vấn vương.

Gió lay lay tóc người thương,
Nhớ nàng tôi nhớ nhớ dường như say.
Thánh ca dìu dịu bên tai,
Tình tôi lãng đãng khó phai ngàn đời.

Mơ hồ trông lá rơi rơi,
Mối duyên xưa đã xa rời bến mơ.
Lòng ôi, xao xuyến bơ phờ,
Thuyền mơ rời khỏi bến mơ mất rồi!

Biết đâu tìm kiếm bên trời,
Mắt huyền tựa sóng thu rơi mộng vàng.
Phút thần tiên ngắn vội tan,
Luyến lưu lưu luyến bàng hoàng niềm tây!


Đỗ Chiêu Đức
(12-16-2015 )

                                                            

Giáng Sinh Nào Cho Riêng Tôi



      Các con đường, những dãy phố và cả khuôn viên đang mang bộ mặt mới, Giáng Sinh sắp về!

      Không như những năm trước, mấy hôm nay trời vừa nắng gắt, như muốn thiêu đốt người bộ hành đi lại trên đường phố, bỗng chuyển mình trở lạnh, đúng như lời người… “Melbourne một ngày có bốn mùa.” Thật không ngoa! Có hôm đài khí tượng cho biết thời tiết tiểu bang này lên đến ba mươi độ C. Vậy mà, có mưa nặng hạt. Cơn mưa như trút, như chìu lòng người mong đợi. Mưa mang nước cho người dân ở đây, đang khan hiếm cần đến. Nhưng lại gây khó cho tôi, nhất là sau giờ làm việc. Phải ra về trong mưa, tôi thật không ưa chút nào. Khác lúc xa xưa nơi quê nhà, tôi thích đội mưa mà đi. Mưa, nơi này lạnh, “mưa cho đời thêm khổ đau”. Bởi, trạm xe buýt nơi tôi đợi chờ, chẳng có gì gọi là trạm, ngoài cái trụ cột chổng chơ, đủ cho biết là nơi xe sẽ ngừng lại rước khách bộ hành.
      Ngoài trời ba mươi độ mà hết mưa lại đến gió rét, gió thổi mạnh từng cơn đến buốt lạnh. Mưa đổ trút, rồi tạnh hẳn. Gió mạnh đó rồi bắt đầu hiu hiu, nhè nhẹ đưa nắng lên cao, mang theo sắc thái óng ả của nắng vàng, trong sáng, rực rỡ đủ tỏa ấm cho lòng người đơn côi, đang lang thang nơi xứ người. Tâm tư này với quang cảnh ấy, dễ gây rung động và mau đưa tôi trở về dĩ vãng lúc nào không hay. Giáng Sinh đến, là cho tôi biết, nỗi buồn vẫn chưa nguôi. Tôi cố tìm quên trong niềm đam mê tự tạo. Cố quên! Hình như lòng lại nhớ thêm với đớn đau ê chề.
      Mùa này, vào những ngày cuối tuần, người bắt đầu túa ra phố đi mua sắm. Tôi cũng chung dòng, nhưng chỉ để mua quà cáp, thiệp chúc mừng gửi cho những người phương xa. Năm nào cũng thế, đến những ngày lễ trọng, là dịp cho người thích gửi thiệp và đam mê trong việc gói quà, như tôi. Không gì vui hơn khi đi chọn lựa thiệp để mua, chuộng những lời viết sẵn trong thiệp, nhưng tôi lại thích tự mình viết ra, lời thật chính lòng, trao gửi những người mình thương yêu. Đó là thú vui giản dị, nhưng đã kéo tôi đi hết giờ này sang giờ khác, từ cửa hàng này đến cửa hàng kia, không biết chán. Để rồi, đôi lúc chỉ ưng ý chọn một mà thôi. Một thú vui khác nữa cũng không kém là tìm mua những sợi dây băng, dùng cột để trang trí cho gói quà. Những sợi dây đủ màu sắc, nhiều cỡ, lớn nhỏ, gói trọn hết tâm tình này, để thắt nên những chiếc nơ be bé, xinh xinh, đính trên gói quà gửi đi, là gửi cả tình kẻ cho đến với người.


      Quà, thiệp đã trao đi, tôi cũng nhận được thâm tình đáp lại với quà to to, thiệp be bé, đang hiện diện bên cạnh gốc cây Giáng Sinh, được trang trí từ mấy hôm trước. Quà Giáng Sinh, ngoài ý nghĩa sâu sắc về tín ngưỡng, còn mang ý nghĩa thực hiện ước nguyện của mình trao đi và tấm lòng đón lấy của người nhận lãnh. Có những món quà được trao đi đến năm, sáu năm trước, nhưng người nhận vẫn còn giữ nguyên, được trưng bày ở một góc. Quà chưa hề mở ra xem, như gìn giữ cách trang trí món quà hơn là những gì chứa đựng bên trong. Còn có những món quà khác, người nhận đã mở ra xem và sợi dây cột, thắt hình chiếc nơ đính trên hộp, đã được giữ lại. Phải chăng, đó là những lưu niệm, thầm bảo với tôi rằng “của cho không bằng cách cho”.
      Giáng Sinh năm nay đặc biệt hơn, trao tận tay tôi là một tấm thiệp thật đặc sắc, với hình cây Giáng Sinh được trang hoàng bằng hình ảnh những khuôn mặt tất cả các bạn cùng chung nơi làm việc. Đây là những người bạn cùng dạy chung, trường Việt Ngữ. Đó là những người có cùng tâm nguyện, giúp thế hệ mai sau biết giữ gìn truyền thống dân tộc qua làu thông ngôn ngữ mẹ đẻ. Công khó nhọc của “tác giả” này, phải chăng chị tìm được niềm vui cho chính mình và thầm bảo rằng “cho và nhận đều là niềm vui”.


      Nhìn chiếc thiệp đặc biệt này, các tấm thiệp khác từ người thân, của bạn bè và từ các em học sinh bé bỏng của tôi, lòng nao nao chạnh nhớ. Có những tấm thiệp, rất ...rất đặc biệt, tôi nhận được từ những năm trước, vẫn được trân quý mang ra chưng bày lại vào mỗi dịp Giáng Sinh. Tôi lại miên man…Tôi nghĩ đến tấm thiệp đầu tiên, do đôi tay của nhà họa sĩ tài hoa người Anh, J. Horsley làm ra năm 1843. Ngỡ rằng, qua đó việc trao thiệp cho nhau sẽ vĩnh hằng như tình yêu thương vô tận của Thiên Chúa, nhưng với sự tân tiến văn minh hiện đại, rồi đây sẽ mai một thế nào, nếu từ từ phải nhường chỗ cho những tấm thiệp điện tử.
      Đến một ngày nào đó liệu cây Giáng sinh có cằn cỗi vì sẽ thiếu đi những tấm thiệp giấy mang lời chúc an bình đến mỗi gia đình và liệu những món quà đầy tình, được trau chuốt trong cách gói có còn rực rỡ dưới gốc cây Giáng Sinh hay chăng.

( Tấm thiệp Giáng Sinh đầu tiên của họa sĩ J. Horsley)

Chừng ấy, Giáng sinh lại về!
Chừng ấy, Giáng Sinh có gì vui?
Hay chỉ làm dáng cho đời!?
      Suy nghĩ lẩn thẩn, thể như mâu thuẫn với chính mình, như khi lúc đang gói từng món quà một, như đang cùng dòng người tấp nập, đang chung trong không khí tưng bừng, cạnh những hoa đua nhau nở, sắc sặc sở chen màu…Ấm bờ môi, biết rằng... tôi đang khóc. Dòng lệ âm thầm chảy xuôi mỗi độ Giáng Sinh đến. Dĩ vãng cũng đang lần về...
Cái gì mà khóc!?
Có gì để chẳng vui!?
Không ai làm tôi đau. Chẳng ai khiến tôi sầu, nhưng tôi cứ làm sao ấy vào mỗi mùa Giáng Sinh.
Giáng Sinh chỉ làm dáng cho đời!? Tôi vẫn mong Giáng Sinh đến để được nghỉ ngơi sau một năm vất vả với công việc, nhưng lại mong ngày lễ trọng ấy chóng qua… Tội cho thân tôi! Sao không đơn giản một chút mà cứ thương vay, cuộn mình vào Lan Huệ sầu đời trong héo ngoài tươi. Có người bảo “Sao có nụ cười tươi thế”, nhưng có ai hiểu được, để nói rằng... “ Sao cười tươi mà buồn quá vậy?” Trong tôi hình như có đến hai con người, một vui tươi hớn hở và một mong manh dễ vỡ và cười… Cười cũng là tiếng khóc khô không lệ!


      Đêm Giáng Sinh, tôi sẽ hợp dòng đến giáo đường hay thích lẻ loi. một mình trong phòng vắng? Tôi cũng chưa rõ. Chưa tìm được trong tôi sự háo hức đón mừng, chưa dốc lòng nguyện cầu một điều gì. Đến để gặp Chúa? Bởi vì quanh tôi, tôi đã tìm thấy Chúa trong những con người có tâm lành. Không đến giáo đường nhưng tâm sẽ hướng đến, lòng dặn lòng gắng thắp cao và giữ sáng ngọn nến:
Ngọn này của Hy Vọng.
Ngọn kia nến của Hòa Bình
Đây ngọn nến của Tình Yêu
Đó, ngọn nến sau cùng, của Niềm Vui…
      Niềm hạnh phúc giống nhau, nhưng nỗi đau một khác ở mỗi người. Hãy đến với nhau trong lời nguyện cầu! Không đặt chân đến giáo đường trong đêm Giáng sinh, nhưng các tấm thiệp, những gói quà là thông điệp “cho và nhận là một niềm vui”…“ của cho không bằng cách cho”…, đã cho tôi có được một Giáng sinh An Bình riêng mình mà từ lâu tôi đã không nhận ra và…
Lạy Chúa!
Con xin phó thác hồn xác trong tay Ngài!

Kim Phượng

Anh Chị Tuấn Yến Chúc Mừng Noel 2015

 

 Đặng Anh Tuấn & Yến

Lắng Tiếng Chuông - Giáo Đường Im Bóng

Bài Xướng:

Thưa thầy và anh chị, mỗi sáng mãn giấc dậy tập thể dục tôi thường nghe tiếng chuông nhà thờ gióng giả lúc 4h15 sáng, cảm xúc có bài thơ gởi thầy và anh chị đọc qua. 
Riêng tặng song Kim và anh chị nào là con chiên của Chúa.


Lắng Tiếng Chuông

Thức giấc nằm im lắng tiếng chuông
Pong pon thánh thót vượt màn sương
Khách trần chợt tỉnh lìa canh mộng
Cung Thánh hằng mong đến giáo đường
Sâu thẳm tâm hồn nghe trỗi dậy
Cao vời Thiên Chúa gọi yêu thương
Tôi người ngoại giáo chung cầu nguyện
Thương xót nhân gian bớt đoạn trường.

Cao Linh Tử

***
Bài Hoạ:
Xin gởi bài họa cùng Cao Linh Tử, và riêng tặng Song Kim
Thân mến

Giáo Đường Im Bóng

Chiều đông lạnh lẽo một hồi chuông 
Cây cối mơ màng nhiễu giọt sương 
Từng chập lá rơi sầu lữ thứ 
Triền miên tuyết đổ ngập sân đường 
Thánh ca dìu dặt hồn thanh thót 
Tượng Mẹ âu sầu mắt ngấn thương 
Quỳ dưới chân người môi mấp máy 
Lòng ai xao xuyến giữa đêm trường 

Mailoc
Cali 12-2-15
***
Lắng Tiếng Chuông 

Trời chưa rạng sáng đã nghe chuông, 
 Thong thả ngân nga lẫn giọt sương.
Giục khách trần ai mau tỉnh mộng, 
 Xui người thế tục sớm lên đường. 
 Chúng sinh giác ngộ thôi thù hận, 
 Thế giới đại đồng ngập mến thương. 
 Bể khổ bến mê tua tốc xả,* 
 Bong...bong...chuông đổ dứt canh trường!

Đỗ Chiêu Đức
* Tốc Xả 速捨 : Nhanh chóng mà buông bỏ!
***
Chuông Giáo Đường


Lắng nghe thanh vắng vẳng ngân chuông,
Bên tháp nhà thờ trải gió sương...
TỈnh giấc mơ màng trong cõi tục,
Tâm hồn thơ thới lại lên đường...
Hân hoan mùa vọng tình yêu Chúa,
Hớn hở câu kinh dấu Thánh thương.
Bài hát ca đoàn theo nốt nhạc,
Đêm dài cầu nguyện Mẹ canh trường.

Mai xuân Thanh
Ngày 03 tháng 12 năm 2015
***
Đêm Nguyện

Nửa đêm vang vọng những hồi chuông
Chờ đón giờ thiêng phố phủ sương
Tinh tú rạng ngời trong Thánh lễ
Con chiên thành kính giữa cung đường
Tôi người không đạo hằng tâm niệm
Nhân loại muôn đời mãi luyến thương
Thiên chúa hồng ân ban phúc thế
Lòng lòng tin nguyện giữa đêm trường. 

 Quên Đi
***
Tiếng Chuông Đêm Noel

Đâu đây văng vẳng một hồi chuông 
 Trên nóc nhà thờ phủ lớp sương 
 Khiến nhớ cùng em quì khấn nguyện 
 Cầu mong đôi trẻ vẹn tình thương 
 Thánh ca thánh thót ngân nga vọng 
 Thập giá vương cao góc giáo đường 
 Ngoại đạo một lòng con tưởng Chúa 
 Niềm tin Ngôi Cả suốt miên trường

Song Quang
***
Xin Vâng

Vang vang tiếng vọng góc lầu chuông
Thập giá âm thầm đội tuyết sương
Hoán cải ăn năn khi tuyệt lối
Xin vâng sám hối lúc cùng đường
Thân con sa mạc hằng khao khát
Tình Chúa suối ngàn tuôn mến thương
Cần máu nuôi hồn mong tỉnh thức
Ngài ơi lòng đợi suốt đêm trường

Kim Phượng

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Mừng Lễ Giáng Sinh Nhà Thờ Thiềng Đức - Vĩnh Long 2015 - Phần 1

Hôm nay cha sở là cha Xưa của nhà thờ Thiềng Đức, cử hành lể Giáng Sinh sớm, tôi được mời tham dự, nhà thờ xây dựng chưa hoàn chỉnh, song cha tổ chức lể trong khuôn viên vừa tạm xong. Vì mẹ cháu Mãn Lộ có chuyện phải đi Sài Gòn chưa về kịp, nên tôi phải đưa cháu theo. 
Buổi lể rất dài và có đãi ăn khuya. song cháu đau bụng nên 7 giờ 30 tôi phải đưa cháu về.
Đoàn múa chánh là Hội Dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn, và còn nhiều đoàn của các nhà thờ khác tỉnh như đoàn nhà thờ Tiền Giang..v..v..Chỉ có bấy nhiêu ảnh. Thân mời các bạn xem.















Trương Văn Phú

Mừng Lễ Giáng Sinh Nhà Thờ Thiềng Đức - Vĩnh Long 2015 - Phần 2

Đoàn múa chánh là Hội Dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn, và còn nhiều đoàn của các nhà thờ khác tỉnh như đoàn nhà thờ Tiền Giang..v..v..Chỉ có bấy nhiêu ảnh. Thân mời các bạn xem.















Trương Văn Phú