Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Mừng Lễ Giáng Sinh Nhà Thờ Thiềng Đức - Vĩnh Long 2015 - Phần 1

Hôm nay cha sở là cha Xưa của nhà thờ Thiềng Đức, cử hành lể Giáng Sinh sớm, tôi được mời tham dự, nhà thờ xây dựng chưa hoàn chỉnh, song cha tổ chức lể trong khuôn viên vừa tạm xong. Vì mẹ cháu Mãn Lộ có chuyện phải đi Sài Gòn chưa về kịp, nên tôi phải đưa cháu theo. 
Buổi lể rất dài và có đãi ăn khuya. song cháu đau bụng nên 7 giờ 30 tôi phải đưa cháu về.
Đoàn múa chánh là Hội Dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn, và còn nhiều đoàn của các nhà thờ khác tỉnh như đoàn nhà thờ Tiền Giang..v..v..Chỉ có bấy nhiêu ảnh. Thân mời các bạn xem.















Trương Văn Phú

Mừng Lễ Giáng Sinh Nhà Thờ Thiềng Đức - Vĩnh Long 2015 - Phần 2

Đoàn múa chánh là Hội Dòng Mến Thánh Giá Cái Mơn, và còn nhiều đoàn của các nhà thờ khác tỉnh như đoàn nhà thờ Tiền Giang..v..v..Chỉ có bấy nhiêu ảnh. Thân mời các bạn xem.















Trương Văn Phú

Đêm Đông Tình Nồng


Tình thương nến thắp sáng soi
Hồng Ân Thiên Chúa muôn loài vang ca
Niềm vui khắp chốn giao hòa
Giáo đường vang tiếng thánh ca vọng về 

Giáng sinh đất khách xa quê
Nỗi buồn khắc khoải ủ ê tất lòng
Lạnh lùng bao phủ mênh mông
Chúa sinh sống lại đêm đông tình nồng

Kim Oanh

Bên Chân Mẹ


Mẹ đứng đó giữa công trường nắng gió
Nhìn cuộc đời dâu bể ở chung quanh.
Đường Nguyễn Du xưa rợp bóng me xanh
Con qua đó bước chân hồng rộn rã.

Đường Tự  do sớm chiều thênh thang quá
Gió bờ sông thổi mát tận lòng ai.
Dưới bầu trời xanh én liệng, mây bay
Tiếng chuông đổ vang vang ngày chủ nhật.

Đêm Giáng sinh nào, sao trời ngây ngất
Con theo chàng đi lễ buổi đầu tiên.
Quì bên chàng con tha thiết khẩn nguyền
Dưới chân mẹ con xin tình thánh hoá.

Con nào biết tình thế gian buồn quá
Trái tim chàng đâu phải trái tim con
Tấm lòng chàng đâu phải tấm lòng son
Đường trần thế chia ngàn muôn lối rẽ.

Giáng sinh này, con một mình lặng lẽ
Mẹ bên trời, mẹ có đợi chờ con?
Bao nhiêu năm trong đau khổ mỏi mòn
Con tha thiết được về bên chân mẹ.

Một giọt lệ thầm, một lời nói khẽ
Con đã về đây với mẹ bình yên.

Khánh Hà

Sàigòn Đang Đón Mùa Giáng Sinh


Trời Cali chợt đã vào đông
Dù không mưa tuyết vẫn tê lòng
Đâu như bên đó trời đang ấm
Đón Giáng Sinh về ai có mong

Không gió nhưng đường đi vẫn lạnh
Không mưa nhưng ướt bãi trăng nằm
Câu thơ ai viết buồn hiu hắt
Chợt nhớ quê mình buổi cuối năm

Sài Gòn có nhớ những mùa trăng
Nắng phía xa xôi bỗng thật gần
Hoa sứ mùa này đang nở trắng
Trong vườn năm cũ có ăn năn ..?

Sài Gòn đang đón mùa Giáng Sinh
Nhớ mắt môi xưa thuở rất tình
Hoa nắng rụng đầy trên lối cũ
Cho hồn anh một thuở điêu linh ..

Nhược Thu

Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

Lời Người Ngoại Đạo


Thơ: Lê Kim Hiệp
Thơ Tranh: Kim Oanh

Muôn Đời Bên Nhau


Gió đông về lạnh tim côi
Chuông nhà thờ đổ bên đồi quạnh hiu
Ngược dòng năm cũ thân yêu
Một hình bóng nhỏ mang nhiều nhớ thương
Từ anh xa cách quê hương
Là lần vĩnh biệt sân trường tuổi thơ
Còn đâu phút đợi giây chờ
Áo xưa tha thướt bên bờ cỏ xanh
Còn đâu vườn cũ trăng thanh
Ngõ đi dao động lá cành sương rơi
Mùa Noel ấy chung đôi
"Ước gì ta được muôn đời bên nhau!"
Ngẩng nhìn sao sáng trên cao
Mùa Noel nữa là bao năm rồi
Chuông nhà thờ đổ liên hồi
Tiếng chuông nhắc nhở muôn đời bên nhau.

Biện Công Danh
Barcelona
11/12/2015

Giáng Sinh 2015


Thắm thoát thế mà lại Giáng Sinh,
Thời gian vùn vụt khéo vô tình.
Bốn mươi năm vẫn mong sum họp,
Mấy chục đông luôn ước thái bình.
Lắp lánh đèn sao lòng thổn thức,
Vô cùng đêm thánh dạ đinh ninh.
Hồng ân nguyện Chúa ban ơn khắp,
Thế giới an bình mọi chúng sinh!

Đỗ Chiêu Đức
***
Chúa Giáng Sinh

( Hoán vận )

Ngôi hai đến tá mẫu đầu sinh
Cứu chuộc nhân gian thoát tội tình
Hang đá mỡ đầu chương khó khổ
Sao trời rọi sáng lối công bình
Tin mừng chứng chắc bằng thương khó
Huyết đổ cam đành để tái sinh
Ngài ở trong ta hằng dẫn dắt
Thiên đàng địa ngục vẫn an ninh.

Cao Linh Tử

7/12/2015
***
Đêm Giáng Sinh

Chúa xuống trần gian với chúng sinh
Cho bao đôi lứa đẹp duyên tình
Giúp người đơn chiếc niềm an ủi
Khiến kẻ hoang mang dạ ổn bình
Lấp lánh ngàn sao xua giá lạnh
Ngân nga chuông thánh gọi an ninh
Tưng bừng một trận mưa ân sủng
Tưới khắp mọi nhà đêm Giáng Sinh.

Phương Hà

***
Giáng Sinh 2015

Thời gian trôi chảy quá vô tình
Lại tháng mười hai đến Giáng Sinh
Lấp lánh đèn giăngng cây sang ngõ
Lung linh Thánh Giá cảnh yên bình
Ông già áo đỏ chùm râu bạc
Tuần lộc chuông rung chạy rập rình
Cầu nguyện Hồng ân Thiên Chúa nhận
Thanh bình cõi thế được an ninh

Song Quang
***
Giáng Sinh 2015


Nô nức nơi nơi mừng Chúa sinh
Còn ta đây hỉ thiếu thân tình
Miếng mồi mới gắp sao cay xé ?
Chai rượu vừa khui đã nổ bình
Bọt bắn tứ tung buồn dã dượi
Chân xiêu loạng quạng mất an ninh
Vui đâu chẳng thấy toàn dị hợm
Nô nức nơi nơi mừng Chúa sinh.

Thái Huy,12-09-15
***
Đêm Giáng Sinh

Vào đời trải nghiệm một lần sinh
Sứ mệnh thiêng liêng vẫn hữu tình
Thiên Chúa ba ngôi ban nguyện ước
Người dân cõi thế mộng an ninh
Ngắm vì sao sáng đêm huyền diệu
Lắng tiếng chuông ngân cảnh thái bình
Tỏ rạng hào quang nơi máng cỏ
Niềm tin - bác ái độ nhân sinh.

Nguyễn Đắc Thắng
20151208
***
1/ Mùa Lễ Noel

Cây thông siêu thị lại hồi sinh,
Điện chớp đèn giăng thật hữu tình.
Trên ngọn ngôi sao tinh tú sáng,
Gốc đầy quà cáp thấy an bình.
Shopping phố xá chưng mùa lễ,
Christmas Thánh đường thật phú ninh.
Chào đón Noel trang trí đẹp,
Khắp nơi rực rỡ phước dân sinh !

Mai Xuân Thanh 

Ngày 12 tháng 11 năm 2015

2/Giáng Sinh Chúa Cứu Thế

Đêm thánh vô cùng Chúa Giáng Sinh,
Trai thanh gái lịch, lứa đôi tình.
Trần gian các đấng thiêng liêng đến,
Cứu thế trời ban đặng thái bình.
Sao sáng cây thông đèn chớp nháy,
Noel Đức Mẹ hiện an ninh...
Ca đoàn, nhạc trỗi, ngân chuông điểm
Thức tỉnh nguyện cầu, hạnh phúc sinh.

Mai Xuân Thanh
Ngày 08 tháng 12 năm 2015

Mừng Chúc Giáng Sinh 2015



Giáng Sinh lại đến nghiêng trời
Tiếng đồng ca lượn tiếng cười phiêu du
Mừng sinh nhật Chúa nhân từ
Nằm trong máng cỏ giấc mơ an lành

Giáo đường vang tiếng cầu kinh
Cầu an vui đến, hòa bình thế gian
Chiến tranh máu lửa lụi tàn
Từ tâm mở cửa thiên đàng thế nhân

Lòng rung ngàn tiếng chuông ngân
Tiếng ca thánh thót xa gần mừng vui
Giáng Sinh ngày của muôn người
Trái tim hòa nhịp đạo đời dắt tay

Chúc người hạnh phúc tràn đầy
Hoa tình thương nở vàng cây đỏ cành
Tím hồng đuôi mắt long lanh
Nụ cười thương mến dỗ dành lòng nhau

Ơn trời cao rải nhiệm màu
Chùm hoa phước nở trên đầu Giáng Sinh
Ngát thơm từng cánh nghĩa tình
Giữa đêm đông lạnh bình minh hé chào

Trầm Vân

Buồn Cắn Vào Tim


Vói tay ngỡ trúng thiên đàng
Té ra là mộng ngỡ ngàng phút giây
Bên em xin nán lại đây
Đừng đi vội quá em đây bẽ bàng
Tình mình có lúc huy hoàng
Có lúc tăm tối, xin chàng đừng đi
Vài năm ngắn ngủi tình si
Vẫn yêu chàng lắm, sao đi vội vàng?

Sáng ra chợt thấy bàng hoàng
Anh đi mất biệt, mất chàng như mơ
Đêm cuối chàng làm bài thơ
Bài thơ vĩnh biệt bơ vơ em buồn
Nỗi buồn như cắn vào tim
Nỗi buồn như tách cà phê đắng đời
Sáng nay lòng thấy rối bời
Chẳng hôn từ giã, anh rời xa em

Như Nguyệt

Nội San Ái Hữu 72 Tập 3 - Nhớ Về Trường Cũ


Cựu Học Sinh Tống Phước Hiệp -NK 1972
Nội San Phát Hành 1974

Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

Giản Kim Dung và Tang Quyến Cảm Tạ

Giản Kim Dung cùng Tang Quyến, Chân thành gởi lời cảm tạ đến:

- Ban Biên Tập:
longhovinhlong.blogspot.com
huynhhuuduc.blogspot.com

- Các Thân Hữu:
Nguyễn thị Hồng Điệp
Lê Thị Tuyết
Nguyễn thi Hạnh
Lê Ngọc Điệp
Hoàng Thị Thơ
Nguyễn Thị Ngọc Sương
Lê Thị Kim Phượng
Hoàng Xuân Khải 
Mạc Tích Đức 
Nguyễn Thành Khai
Huỳnh Hữu Đức
Các Bạn Cựu Học Sinh Tống Phước Hiệp NK 62-69 đã cùng chia buồn với Gia Đình chúng tôi.

Giản Kim Dung cùng Tang Quyến 
             Đồng Cảm Tạ
                                                                                                 

Mắt Lệ Cho người Tình

Cuộc tình hạnh phúc bỗng chia lia ,buổi biệt ly thấm đầy nước mắt, dù cho những nụ hôn giã biệt cũng không lắp đầy nỗi nhớ nhung, khi biết chắc rằng cuộc chia tay lần này rất khó tìm lại được nhau.

Nhạc Phẩm: Mắt Lệ Cho Người
Sáng Tác: Phạm Mạnh Cương
Ca Sĩ: Sĩ Phú
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Hương Tâm Tình


Hoa ngậm chặt giọt sương đêm ướt mọng
Hút từng hơi chất mát rợi ban mai
Sương chập chờn trong ảo giác mê say
Ôm trọn lấy hồn hoa vào biển mộng.

Bằng ngây ngất hương thơm từ mái tóc
Bằng lung linh ánh mắt của ngàn sao
Ôi thanh âm từng sóng thở dạt dào
Ôi nhịp chuyển cuồng say từng cảm giác.
Tay giăng tay cửa trần gian khép hở
Lướt mây trời ta mở hội mùa xuân
Em nghe chăng tấu nhạc những thiên-thần

Đang chúc tụng mối duyên lành đôi lứa.
Ngắt nhẹ đoá hoa hồng thắm đỏ
Tặng người yêu hương sắc một tâm tình
Em nguyện thề dâng trọn cả hồn trinh
Là kết tụ tình yêu vừa chớm nở.

ChinhNguyen/H.N.T. 
(SG1960&US2015)

Trường Học Nghỉ Lễ Noel


Tan trường sớm để nghỉ Noel,
Còi báo hiệu vang tiếng dội rền.
Các lớp túa ra ong vỡ tổ,
Phụ huynh đứng đợi rước con, em.
Sắc màu hoa bướm tung tăn đẹp,
Hồng thắm tươi vui nhộn nhịp thêm.
Trẻ khỏe hân hoan cười khúc khích,
Xe chờ đậu sẵn đón bên thềm...

Mai Xuân ThanhNgày 17 tháng 12 năm 2015


Nhờ



Bài Xướng: Nhờ

Nhờ gió có về qua nơi ấy
Cho ta gởi gấm chút hương xưa
Mùi thơm hoa bưởi trong làn tóc
Vẫn giữ cho nhau tự bấy giờ

Nhờ mây tạo dáng suối tuôn dài
Ta gởi cho chàng món tóc mai
Êm ái xoã mềm trên áo lụa
Đôi tà mỏng mảnh gió bay bay..
.
Nhờ cánh hoa vàng gọi bướm sang
Mở mùa vũ hội ở nơi chàng
Cho lòng trở lại mùa xuân ấy
Đỏ mặt, lần đầu ta điểm trang

Nhờ vầng trăng ngọc sáng lung linh
Thoảng ngát hương thơm đoá bạch quỳnh
Trở lại đêm xưa đầy diễm ảo
Ta dâng chàng trọn tấm băng trinh

Nhờ cánh buồm trôi ra biển khơi
Đưa ta xa tít tận chân trời
Đến nơi biển đảo ngày xưa ấy
Ta với chàng sánh bước chung đôi

Nhờ ngọn gió xa tận cuối trời
Đưa ta - hạt bụi - vượt trùng khơi
Ta đi, đi mãi rồi đi mãi
Và sẽ gặp chàng ở một nơi...

Phương Hà

( Tháng 12/2015 )
***
Các Bài Họa:
Nhớ

Gió về qua nơi ấy,
Gợi nhớ mãi hương xưa.
Hoa bưởi trong làn tóc,
Nhớ biết mấy cho vừa!

Tạo dáng suối tuôn dài,
Ta nhớ làn tóc ai,
Xoã mềm trên áo lụa,
Tóc áo cùng bay bay!
.
Hoa vàng gọi bướm sang,
Rực rỡ sắc hương nàng.
Nhớ mãi mùa xuân ấy,
Lần đầu ai điểm trang!

Trăng ngọc sáng lung linh,
Thoang thoảng đóa bạch quỳnh.
Cả một trời diễm ảo,
Cả một tấm băng trinh!

Cánh buồm ra biển khơi,
Xa tít tận chân trời.
Biển đảo ngày xưa ấy,
Ta cùng bước chung đôi.

Nhờ gió xa cuối trời,
Đưa ta vượt trùng khơi,
Cứ đi và đi mãi ...
Sẽ gặp nhau cuối trời !.....


Đỗ Chiêu Đức
( Tháng 12-2015 Ất Mùi )
***
Tình Xưa
Gió đông lành lạnh thương người ấy,
Gởi đến mùi hương chút nghĩa xưa...
Hoa bưởi còn thơm lừng trong tóc,
Người yêu xa nhớ mãi bây giờ.

Mây bồng tóc rối thả bay dài,
Vội gởi người xưa ít sợi mai,
Tình tứ làm sao mềm mại lụa,
Phất phơ tà áo mỏng tung bay.

Đây Vườn Thơ Thẩn bướm vờn sang,
Như mở hội mừng đón tiếp chàng.
Hân hoan nhắc lại ngày xuân ấy,
Má đỏ thẹn thùng diểm phấn trang.

Trăng soi vằng vặc sáng long lanh,
Đẹp nhất hương thơm một đóa quỳnh.
Huyền dịu trắng tươi lòng ngưỡng mộ,
Ôi cao quý hiến ngọc trung trinh.

Biển nhớ buồm căng khói sóng khơi,
Yêu ai mộng ước tợ mây trời.
Một mai gặp lại tình xưa ấy,
Không hẹn nhau mà thấy đẹp đôi.

Gió mưa khí hậu tiết đông trời,
Cát bụi trở về với biển khơi.
Cuối đất con đường đưa đến mãi,
Biết đâu chàng đợi ở cùng nơi.

Mai Xuân Thanh  
Ngày 14 tháng 12 năm 2015
***
Gọi....

Gọi nắng có về ngang chốn ấy
Mang giùm tin nhắn đến người xưa
Đừng cho ai vuốt lên làn tóc
Đã giữ tin yêu đến tận giờ

Gọi mây làm dáng tóc buông dài
Hãy giữ hương thề lọn tóc mai
Đừng để sợi mềm vương áo lụa
Kẻo mà làn gió thổi hương bay

Gọi cánh mai vàng rủ bướm sang
Để cùng mở hội ở bên nàng
Khiến lòng nhớ lại chiều Xuân ấy
Đếm bước bên nàng chẳng hóa trang

Gọi vầng trăng sáng tỏa lung linh
Soi bóng em đang dưới cội Quỳnh
Thơm ngát hương nồng đêm diễm tuyệt
Của người dáng ngọc nét nguyên trinh

Gọi cánh buờm căng gió ra khơi
Đẩy thuyền xuôi mái đến phương trời
Hoang vu, hải đảo hay ghềnh đá
Chắc chẳng ai buồn ta sánh đôi

Gọi gió đưa nhau đi khắp trời
Ta là hạt bụi vượt trùng khơi
Rồi ta đi mãi.....còn đi mãi
Để gặp lại nàng...ở khắp nơi

Song Quang

Nội San Ái Hữu 72 Tập 3 - Thương Tiếc Hoàng Ngọc Quang


Cựu Học Sinh Tống Phước Hiệp -NK 1972
Nội San Phát Hành 1974


Thứ Năm, 17 tháng 12, 2015

Tình Ơi - Thơ & Diễn Ngâm: Hương Chiều

(Từ bài Lời Tình Thơ cuả Đỗ Hữu Tài)



Thơ & Diễn ngâm: Hương Chiều

Món Quà Sinh Nhật

Đỗ Hữu Tài, bút hiệu Thế Thôi. Tài đã làm lay động trái tim độc giả bằng những bài thơ quê hương, thơ tình... Riêng tôi, thơ Đỗ Hữu Tài sáng tác trong những ngày Lễ trọng, Giáng sinh, Phục Sinh, đã đưa tôi tìm về một tình yêu cao vời, thánh thiện.

Từ sự ngưỡng mộ, dần dần tình cảm giữa Hữu Tài và tôi, gần nhau, thân hơn. Và mỗi lần " nghe" tiếng gọi... “chị Phượng ơi” trong email, lòng tôi không khỏi bồi hồi rung cảm...
Bây giờ, Tài không còn nữa, mãi mãi xa. Tài ra đi, nhưng tình vẫn còn đó. Một số bạn hữu, tổ chức mừng sinh nhật cho Tài, cho Người đã qua đời.
Tài ơi, món quà kỷ niệm chị dành cho em, là một bài thơ dài sọc mà Tài thường hay làm như thế và ý thơ ... là nối tiếp ý của em.

Nếu bên kia cửa tử còn có một đời sống, thì ...Tài, Người đã làm đẹp cho đời, em hãy tiếp tục như những gì Tài đã từng làm cho tha nhân.
Nguyện cầu Chúa luôn ôm ấp em trong vòng tay của Ngài.

Thương mến
Chị Phượng


Nhánh Cỏ Hương

Em là nhánh cỏ đưa hương
Tình anh trong suốt như sương mai đầy
Em là nhánh cỏ hương gầy
Anh dìu dịu gió quanh đây vỗ về

Gió mơn ve vuốt tóc thề
Má hồng tươi thắm mãi mê một đời
Mắt huyền lay láy sao trời
Long lanh sông lệ hồn bơi giữa dòng

Em là nhánh cỏ hương nồng
Gió đưa hương quyện chung lòng thoảng xa
Phiêu du cùng tận đôi ta
Trăm con chim mộng hoan ca đón chào

Em là nhánh cỏ hương trao
Thiết tha trìu mến đưa vào trang thơ
Tình yêu mãi mãi tôn thờ
Âu là số mệnh đôi bờ biệt ly

Bóng tà dương khuất ra đi
Âm dương cách trở thôi thì Thế Thôi
Tay buông xuôi phút bồi hồi
Cỏ hương gió dịu trôi trôi bồng bềnh

Kim Phượng

Chúa Ơi...Làm Sao?! - Tưởng Nhớ Đỗ Hữu Tài Nhân Ngày Sinh Nhật 17/12


Thơ: Đỗ Hữu Tài
Thơ Tranh: Kim Oanh

Nhớ Về Một Bạn Thơ


Tôi quen biết được cố thi sĩ Đỗ Hữu Tài từ một người bạn chung lớp thời Trung Học, anh tên là Hào. Anh kể cho tôi biết hai anh quen nhau ở trại Pulau Bidong, sau khi rời đảo thì cả hai được định cư trên đất Mỹ nhưng khác tiểu bang, cho đến năm 2010 mới liên lạc được với nhau. Anh Hào kể cho tôi nghe tình trạng sức khỏe của anh Tài và cho biết anh bắt đầu làm thơ sau cơn bệnh ngặc nghèo. Anh lấy bút hiệu là Thế Thôi. 

Anh Hào nhờ tôi giới thiệu thơ của Đỗ Hữu Tài vào web trường của tôi, và nếu có thể thì xướng họa thơ hầu giúp anh Tài trải qua những ngày tháng buồn tẻ. Tôi cho anh Hào biết là tôi không còn gởi bài cho web trường của mình nữa! Nhưng tôi giới thiệu anh đến Kim Oanh, cũng là bạn học cũ của chúng tôi. Oanh là Mod của web trường trong thời gian nầy! 

Vài tháng sau tìm được trang web VNTQ, tôi bắt đầu đăng thơ và xướng họa thơ với vài thi sĩ lạ! Có lẻ anh Hào báo cho anh Tài biết nên vào đầu tháng Tư năm 2011 thì tôi thấy trong Diễn Đàn của web nầy xuất hiện thơ của Đỗ Hữu Tài. Mỗi bài thơ của anh nhờ bạn đăng lên là tôi đều đọc, rất lấy làm thán phục nhưng chưa dám vào làm quen. Cho đến cuối tháng 5 năm 2011 thì tôi đọc “ Bài Thơ Tôi” của anh, lúc đó tôi mới dám ghé vào chào hỏi và để bài thơ thứ nhất “Bài Thơ Anh” vào vườn thơ của Đỗ Hữu Tài.
Anh Tài rất vui khi thấy tôi qua vào vườn nhà anh và để lại bài thơ, anh viết:
- Tài rất vui khi đọc thơ của YDT mà bấy lâu nay đã chờ. Hào có nói vào nhà của YDT để trao đổi thơ...nhưng Tài ngại thơ mình “chưa đủ cân lượng '' nay thì đã được YDT mở cửa Tài sẽ vào thường nha!”. 

Thật sự người ngại là tôi, vì tôi bắt đầu làm thơ vào mùa thu năm 2009, thơ còn vụng về, chưa biết cách dụng từ để cho bài thơ của mình được mượt mà như những bài thơ của anh từ trước đến nay!

Có một lần trong Diễn Đàn tôi cho anh biết là tôi có đọc qua bài thơ “Quét Lá” của anh đã được đăng trong web LVD khoảng đầu năm 2011. Tôi rất thích nên yêu cầu anh đăng bài thơ nầy trong Diễn Đàn VNTQ để chia sẻ cho các thi hữu cùng thưởng thức. Anh nói để tìm lại và đăng lên theo lời yêu cầu. Nhưng vài ngày sau anh cho biết là không tìm được bài thơ nầy, tôi phải vào web LVD tìm lại rồi cho anh biết tên bài thơ là “Cạnh Nhà” chứ không phải “Quét Lá”! Thời gian sau tôi nhờ cô Hương Nam diễn ngâm bài thơ dùm, giọng ngâm của cô nghe khá ngọt ngào, anh rất thích! 

Vài tháng sau anh gởi tặng tôi năm tập thơ “Có Những Đêm”, đọc lời giới thiệu và thấy hình anh ngậm viết để làm thơ đã làm tôi không cầm được nước mắt. Tôi đâu ngờ anh Tài bệnh nhiều đến thế!

Chúng tôi bắt đầu liên lạc bằng emails, mỗi ngày tôi viết thơ thăm hỏi anh, riêng anh thì thường khoe bửa nay được ăn trưa món gì, có lần tôi bật cười lớn khi đọc email của anh (thường emails of anh không bỏ dấu):
- Bua nay Tai đuoc an my Y…. NGAN...! Het gio roi, thoi Tai dọt …. !
Có lần tôi hỏi anh trên phone:
- Anh Tài ơi, bật mí cho YDT biết làm sao để có một bụng thơ như anh?
Anh trả lời:
- Điểm tâm buổi sáng của Tài là ăn thơ đó YDT!
Có những lúc thấy tôi vắng trong Diễn Đàn thì email thăm hỏi:
- YDT oi, co khỏe hay chuyen gi khong ma khong thay post tho moi len vậy?
Trong thời gian đó tôi khá bận nên không làm thơ, viết vội vài hàng:
- Hồn thơ của YDT bị đi lạc nên không ra được bài thơ nào cả!

Suốt ba năm trước đây dường như tuần nào thơ tôi ra là có thơ anh hoạ lại! Tôi thầm phục anh vì anh họa thơ hay cảm tác với các nàng thơ rất nhanh. 

Có một lần tôi viết email cho anh hay là tôi vừa đăng bài thơ mới trong VNTQ, mời anh qua vườn YDT đọc cho vui. Anh trả lời ngay:
- Đe Tai “CHAY” vào vuon cua YDT xem!

Câu trả lời của anh làm tôi cười không ngớt khi hình dung cảnh anh ấy tất bật chạy qua vườn mình để đọc thơ! Thật sự tôi cũng biết thời khóa biểu của anh là đâu vào đó! Ăn cơm trưa xong là y tá cho anh nằm sấp hai tiếng để lưng không bị lở. Anh cho biết là trong thời gian nầy là anh suy nghỉ để họa thơ từ các nàng thơ trong các Diễn Đàn anh quen biết.

Mùa Giáng Sinh đến và cũng là sinh nhật anh là ngày 17 tháng 12, anh kể mùa này là anh vui nhất trong năm, vì vừa Sinh nhật anh và vừa Giáng sinh. Anh khoe là mỗi năm anh nhận được nhiều thiệp chúc mừng và quà từ bạn bè khắp nơi,

Năm đầu tiên tôi gởi cho anh là hộp kẹo Chocolate và Birthday card. Ngạc nhiên và vui, anh viết:
- Nam nay Tai nhân đuoc them mon qua tu Co Lang Gieng! Hi hi…

Sinh nhật năm kế tiếp tôi cũng gởi anh chocolate, đến mùa Trung Thu thì nhờ cô bạn làm bánh trung thu gởi cho anh, anh nhờ làm đặc biệt mỗi bánh phải có hai hột vịt muối. Hai năm sau, anh bảo tôi đừng gởi hai món ngọt nầy vì anh bắt đầu cử ngọt. Có chút ngạc nhiên nên tôi hỏi anh qua phone:
- Anh bị tiểu đường?
Anh trả lời:
- Tài dùng răng để ngậm đủa thần mà gỏ phím nên nha sĩ kêu phải giữ hàm răng cho tốt!

Câu trả lời của anh làm tôi giựt mình vì quên hẳn là anh gỏ phím bằng miệng.
Nhớ một lần anh tâm sự là trước lễ Giáng sinh thì Tài có một số ở bạn gần đến thăm, phòng Tài rất rộn rịp trong những ngày nầy, nhưng sau đó thì vắng và buồn lạnh vì ai cũng quanh quẩng cùng gia đình….Tài thì trong phòng nhìn tuyết! Từ nghe được tâm sự của anh, tôi bắt đầu gởi DVD Paris By Nigh, Asia để anh xem trong những ngày lễ nầy! Sau đó tôi nói với anh khi nào muốn xem nhạc gì thì nói cho YDT mua gởi qua, anh nói: - Nếu vậy thì Tài sẽ rất tự nhiên à nha! Hi hi…

Thời gian thấm thoát cũng hơn bốn năm rồi! Dường như tôi quen dần nhận và xem emails của anh gởi trong những giờ ăn cơm trưa của mình, dường anh có sắp xếp thời khóa biểu cho mỗi nàng thơ!

Đột nhiên có khoảng thời gian vắng bặt thơ Đỗ Hữu Tài trong diễn đàn của VNTQ, tôi không biết ai để hỏi thăm. Vài tháng sau thì tôi nhận được email của anh:- YDT oi, Tai ve roi!
Tôi mừng và hỏi:
- Anh đi đâu mà về rồi?
- Tài o benh vien ve, bac si chua cho phep ngoi go phim nen khong lam gi duoc ca!
- Anh Tài làm YDT hết hồn!

Đọc được email của anh tôi thấy nhẹ nhỏm vì tưởng….
Thời gian sau nầy, mỗi lần có thơ được phổ nhạc và được làm youtube hay thơ được diễn ngâm là anh gởi link cho nhóm chúng tôi vào xem. Tôi viết chọc anh:
- Anh Tài “KHOE” hoài làm cho YDT ganh tỵ đó nhen!
Anh trả lời:
- Co ma khong khoe… se lam Tai rat kho chiu! Hi hi…

Những emails của anh và tôi qua lại trong giờ cơm trưa thế mà hơn bốn năm rồi! Tôi rất vui và có lẻ anh cũng thế!
Cuối tháng chin vừa qua, từ Việt Nam trở về thì ba ngày sau Kim Oanh báo cho tôi hay là anh Tài qua đời! Tôi sửng sốt, ngồi nói chuyện với Oanh mà tôi nghẹn ngào, không cầm được nước mắt. 
Sau ngày anh qua đời, ngồi làm việc mà tôi luôn nhìn đến cell phone trên bàn, nhớ lại những emails sau giờ cơm trưa, những lời thơ viết qua lại ... làm cho lòng tôi buồn vui lẫn lộn! 

Giáng Sinh năm nay vắng bóng và tiếng thơ của “anh hàng xóm”, vườn thơ của “Cô Láng Giềng” cũng vắng lạnh, anh có biết?

Yên Dạ Thảo
16/12/2015

Bóng Nắng: Đặng Hoàng Sơn - Mai Đằng - Đỗ Hải - Quốc Duy. - Dĩ Vãng Buồn.

Thân mến riêng tặng Đỗ Hữu Tài -  Tưởng Nhớ và Kỷ Niệm Sinh Nhật Đỗ Hữu Tài


Thơ:Đặng Hoàng Sơn 
Nhạc: Mai Đằng 
Hoà Âm:Đỗ Hải 
Tiếng Hát:Quốc Duy.
Trình Bày:Dĩ Vãng Buồn.

Hương Thầm - Phan Thị Thanh Nhàn


Cửa sổ hai nhà cuối phố
Không hiểu vì sao không khép bao giờ
Ðôi bạn ngày xưa học cùng một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa

Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay
Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm
Bên ấy có người ngày mai ra trận
Họ ngồi im không biết nói năng chi

Mắt chợt tìm nhau rồi lại quay đi
Nào ai đã một lần dám nói ?
Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối
Anh không dám xin
cô gái chẳng dám trao
Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao
Không giấu được cứ bay dịu nhẹ
Cô gái như chùm hoa lặng lẽ
Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu
(Anh vô tình anh chẳng biết điều
Tôi đã đến với anh rồi đấỵ..)
Rồi theo từng hơi thở của anh
Hương thơm ấy thấm sâu vào lồng ngực
Anh lên đường hương sẽ theo đi khắp
Họ chia tay
vẫn chẳng nói điều gì
Mà hương thầm thơm mãi bước người đi.

Phan Thị Thanh Nhàn
(An Nguyen sưu tầm)

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

Như Khói Đông Phai


Thôi đừng đến nhé gió đông ơi!
Phố nhỏ vắng em lạnh rã rời
Buốt trong hiu hắt hờn chăn chiếu
Riêng cõi ngọt ngào hương cánh môi

Thôi đừng đến nhé tuyết đông ơi!
Giăng kín mênh mang mờ bóng trời
Chiều đau ủ dột không tà áo
Đường trắng chân thưa bước mỏi rời

Đông đến làm chi chập chùng lòng
Phiêu hồn sương lạc dốc chờ mong
Lâng lâng ngậm nhớ làn hơi ấm
Chếnh choáng men say kỷ niệm hồng

Đông đến miên man xưa dấu buồn
Hạt sầu vương vấn nụ cười trong
Phấn thơm đậm thuở thơ ươm mộng
Nay nhạt giấc tình phai khói đông
……..
Đông đến làm chi nhuốm lạnh lùng!….

Hồng Thúy