Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

CHS Tống Phước Hiệp NK 62-69 Chia Buồn Cùng Gia Đình Nguyễn Kỹ Khuyên


Một Nhóm Cựu học sinh Tống Phước Hiệp, niên khóa 62-69 rất đau buồn khi hay tin
Bạn Nguyễn Kỹ Khuyên 
Sanh năm 1950, đã từ trần, sau thời gian bạo bệnh.
Lúc 15 giờ 30 phút ngày 28 - 05 - 2015 (nhằm ngày mùng 10 - 03 năm Ất Mùi) 
Tại Vĩnh Long  
Hưởng thọ 65 tuổi
Tang lễ sẽ cử hành tại tư gia đường Nguyễn Thị Minh Khai, thành phố Vĩnh Long.
Lễ động quan vào lúc 14giờ ngày 29 - 05 - 2015. 
Sẽ được hoả táng tại Sài Gòn.
Thành kính phân ưu cùng Gia đình bạn Nguyễn Kỹ Khuyên cùng các cháu
Nguyện cầu Ơn Trên Đức Phật từ bi cứu độ vong linh bạn, được thoát chốn mê đồ, vãng sanh miền cưc lạc.

Đồng Kính Phân Ưu

1/ Nhóm 1 Niên Khóa 62-69
Hoàng Thị Thơ
Lê ngọc Điệp
Lê Thị Tuyết
Giản Kim Dung
Nguyễn Thị Hồng Điệp
Lê Thị Kim Phượng
Nguyễn Thành Khai
Lê Văn Hiển
Nguyễn Hồng Danh
Hoàng Xuân Khải
Lê Quý Thông
Huỳnh Hữu Đức

2/ 
Lê Thị Kim Oanh - Niên khóa 69-76

Báo Tin Buồn CHS Tống Phước Hiệp Nguyễn Kỹ Khuyên NK 62-69 Đã Qua Đời


Vô cùng thương tiếc báo cùng các bạn Cựu Học Sinh trường Trung Học Tống Phước Hiệp Vĩnh Long NK 62 - 69:
Bạn Nguyễn Kỹ Khuyên
Sanh năm 1950, đã từ trần, sau thời gian bạo bệnh.
Lúc 15 giờ 30 phút ngày 28 - 05 - 2015 (nhằm ngày mùng 10 - 03 năm Ất Mùi) 
Tại Vĩnh Long  
Hưởng thọ 65 tuổi
Tang lễ sẽ cử hành tại tư gia đường Nguyễn Thị Minh Khai, thành phố Vĩnh Long.
Lễ động quan vào lúc 14giờ, ngày 29 - 05 - 2015. 
Sẽ được hoả táng tại Sài Gòn.

Nay Kính Báo
Huỳnh Hữu Đức

Trên sông Cổ Chiên



Tặng Lâm Hảo Dũng

Mái chèo khuấy nước trên sông lặng
Hay khuấy động ngàn mây trắng phau?
Êm êm thuyền lướt trong sương mỏng
Tưởng lướt trong trời quê thuở nào.

Bãi sậy bờ lau phơi trắng bông
Bờ xa, lò gạch nắng nung hồng
Bóng soi bao thuở dòng năm tháng
Mờ tỏ theo con nước lớn ròng.

Ơi, dãy cồn bần nằm gối giấc
Dưới trời đầm ấm buổi thanh bình
Đợi chờ một bóng buồm mang lại
Câu chuyện thần tiên có chúng mình.

Ơi, lò rèn nép bên rìa sóng
Có thấy buồn giăng lưới tịch thôn?
Tiếng búa tháng ngày khua tịch mịch
Vọng dòn buổi sáng, nện hoàng hôn.

Thuyền ghé vườn cau, thăm bến dừa
Chuyến về ghé lại khúc quanh xưa
Trên dòng ký ức muôn hình bóng
Khỏa lớp sương mù, thắp nắng trưa.

Quán vắng trên vàm rạch cũ ơi!
Đêm đêm leo lét ánh sao trời
Ngọn đèn khí đá soi lành lạnh
Xao xác ba canh tiếng nói cười.

Bè gỗ xa giang đầu tít tắp
Chiếc sào chống nhẹ, lướt phăng phăng
Đỏ hồng ánh lửa, đêm neo lại
Thả mộng ao nhà, cá đớp trăng.

Châu thổ, vòng tay âu yếm đón
Tôi về uống nước ngọt sông xuân
Vàm khơi dẫu gửi bao âm vọng
Tâm tưởng dần im sóng hải tần.

Hồ Trường An

Tình Bạn Xưa


Lòng bỗng nhớ mấy bạn thân còn lại 
Tình bạn già đẹp mãi chẳng hư hao 
Tháng năm dài cuồn cuộn nước trôi mau 
Nơi đất khách bùi ngùi nao nao nhớ 

Có người bạn , gặp rồi lòng ngờ ngợ 
Ôi ! hình hài khác hẳn khó nhận ra 
Nước thời gian tắm gội tóc sương pha 
Nghiêng dấu mặt , xót xa lệ nhoà mắt 

Có người bạn , ba mười năm xa cách 
Giữ rượu sầu ly tách lúc chia tay 
Hẹn ta về cùng uống nốt hết chai 
Ôi tri kỷ ! khiến lòng ai thổn thức ( * )

Có người bạn chờ ta trong nao nức 
Nhắn ai về dệt lại kỷ niệm xưa 
Gặp lại nhau mừng tủi mấy cho vừa 
Ôn chuyện cũ ngày xưa khi đói rách 

Có cô bạn năm mươi năm không gặp 
Trong quán ăn , một chập nhận ra nhau 
Em cho xem tập lưu bút bèo nhèo 
Ta ngấn lệ nghẹn ngào từng trang giấy ( ** )

Tình bạn hỡi ! muôn trùng xin giữ lấy
Để cánh chim đâu đấy bốn phương trời 
Tìm về nhau an ủi lúc chơi vơi 
Cao đẹp quá ! bạn ơi tình muôn thuở 

Theo vận nước có kẻ đi người ở 
Mỗi tháng Tư quá khứ lại trở về 
Gởi hồn mình theo cánh nhạn lê thê 
Quê hương mới , ủ ê đầu bạc trắng 

Mailoc
( Tháng 4 – 2015 )
( * )
Năm tháng 12 - 1980 , tôi còn nhớ rõ lắm, hai ngày trước khi vượt biên , tôi mang chai rượu Tây đến nhà anh B, người bạn thân nhất cùng trường , hai người nhâm nhi một chút gọi là rượu chia tay , vì ngày mốt tôi phải xuống Rạch Gía rồi. Có cuộc chia tay nào không não lòng? vì thế mới vài ly nhỏ hai chúng tôi nghe như có gì nghèn nghẹn trong cổ họng, trong buồng tim uống không vô. Anh ấy bèn đóng nắp chai rượu lại bảo rằng không thể uống nữa,1/2 chai nầy anh niêm lại hứa đợi ngày tôi về tụi mình sẽ uống nốt sẽ vui hơn . Rồi anh giục tôi ra về.

Năm 2007 về VN thăm mồ mã cha mẹ, tôi ghé Saigon đến tìm anh nơi căn nhà ở khu Thành Thái cũ nhưng được biết anh ấy đã bán nhà từ lâu , tôi bèn trở lại ngôi trường sơn đỏ nơi đường Bà Huyện thanh Quan hỏi thăm về anh ; giáo viên , nhân viên văn phòng toàn người mới không ai biết về anh cả, thời may gặp vợ chồng anh Sáu người giữ trường cũ chở tôi đén nhà anh ở khu Sư Vạn Hạnh. Chúng tôi ôm chầm lấy nhau mừng ra nước mắt . Anh ấy bảo rằng : tôi sẽ cho cậu một ngạc nhiên nhé rồi mở tủ lấy ra chai Remy Martin cũ còn dán băng keo đề ngày 20-12-1980, đã mấy chục năm mà anh còn cất giữ đợi tôi về. Quả thật là chuyện ngoài sức tưởng tượng của tôi. Điều làm tôi cảm động nhất khi nghe anh kể, anh đã dời nhà mây lần , cái gì không cần lắm thì bỏ hoặc kêu bán nhưng chai rượu cũ vẫn mang theo, đến đổi thằng con trai anh khi xưa 10 tuổi, rồi nó lớn lên hai ba chục tuổi nhiều lần nó đòi đem chai rượu ấy ra nhậu nhưng bị anh cấm tuyệt. Chuyện chai rượu ấy , mỗi lần nhớ lại khiến tôi bâng khuâng tự hỏi sao cái tình bạn , tình người lại thắm thiết cao đẹp như vậy?
( ** )

Năm 1962 -63, đang học năm cuối Đại Học Sư Phạm Saigon, tôi bị lao phổi phải vào nằm bịnh viện HB ở trong Chợ Lớn trong khu dành riêng cho nam nữ sinh viên. K. O cô sinh viên đẹp nhất, nước da ngâm ngâm như lai Ấn Độ, mắt to đen lay láy ,mũi cao lại hát hay nên ai cũng thích lân la chuyện trò. Suốt bảy tám tháng trời chung sống bên cạnh bạn bè chúng tôi thân thiết xem nhau như ruột thịt, hoàn cảnh gia đình của từng người chúng tôi đều biết rõ , thương nhau vì đồng bịnh mà! Cứ mỗi lần có ai xuất viện là chúng tôi mở một tiệc nho nhỏ khoản đãi mừng cho người lành bịnh. Mỗi anh chị em đều có quyển lưu bút nho nhỏ chuyền nhau để bạn bè ghi lại vài dòng lưu niệm trước khi chia tay. Giữa năm 1963 tôi được ra về tiếp tục lại năm cuối . Sau đó mỗi người một ngã lâu lâu chúng tôi có gặp nhau hỏi thăm về nhau thế thôi. Rồi vận nước ập xuống, nhà nhà ly tán nói gì đến bạn cũ xưa mấy ai còn lòng dạ để thăm hỏi. 

Nhưng mười năm trước đây, trong tiệm phở Hoà ở nam Cali ngang Phước Lộc Thọ, tôi thấy bên bàn đối diện có một bà Việt tóc bạc muối tiêu ngồi giữa hai cậu thanh niên Mỹ có vẽ lai, tôi liếc nhìn và cố moi trí nhớ vì thấy người nầy có nét quen quen .Khi nàng vừa bước ra khỏi cửa tiệm, tôi tạm buông đủa rồi vội vàng bước theo sau , miệng gọi nho nhỏ gọi K O.. K O! ghi đến gần. Nàng bèn quay lại ,nàng nhận ra tôi ngay sau gần năm chục năm không gặp Trở lại tiệm phở chúng tôi kể sơ sơ cho nhau nghe hoàn cảnh của mình , trao nhau địa chỉ và số điện thoại rồi bỗng nhiên nàng mở xách tay lấy ra quyển sổ mau xanh nhỏ đưa ra trước mặt tôi hỏi tôi có còn nhớ cái chi không ? Trời ơi quyển lưu bút cũ bèo nhèo sình to của bịnh viện HB mấy chục năm trước mà KO còn giữ và mang kè kè mãi bên mình ,thật không thể tượng tượng nàng trân qúi vật kỷ niệm và tình bạn đến thế . Đọc và nhìn lại tuồng chử năm xưa của mình viêt ,lòng tôi bồi hồi vô cùng xúc động. Ôi! cả một bầu trời thương nhớ .
Cả hai chuyện riêng của tôi xin chia sẻ cùng Bạn không là huyền thọai đâu nhé!

Mailoc

Lá Vàng




Lá vàng rơi! Lá vàng rơi!
Nhẹ như ai đó nói lời chia tay
Lòng buồn ngắm lá Thu phai
Gió se sắt lạnh thổi hoài bụi mưa

Trăng lung linh hạt sương thừa
Lệ vươn phiến lá mới vừa thả bay
Hồi chiều chim đậu cành cây
Gọi khan điệu hát tình say nhớ người

Gió về đây tự muôn nơi
Sao không nhắn gửi những lời em yêu
Gửi chi tiếng lá rơi chiều
Đề hồn rệu rã bóng xiêu nghiêng đời

Chạnh lòng khẽ gọi em ơi!
Thinh không vọng lại tơi bời nhớ nhung
Đầu sông con nước ngược dòng
Cuối sông trôi lá vàng không bến bờ

Người đi bỏ lại vầng thơ
Không câu giã biệt ai ngờ chia ly
Áo bay phơi phới xuân thì
Tóc bồng một thuở rối khi bão tình

Lá vàng màu áo em xinh
Trăng đem phủ lụa ngỡ mình cởi trao
Lẫn trong sóng gió ba đào
Cuốn bao xác lá làm đau lòng mình

Phạm Tương Như

11/2013

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

Ngày Giỗ Tổ Hùng


Ngày giỗ Tổ Hùng ôn lịch sử
Mấy ngàn năm từ thuở sơ khai
Cuộc đời mẹ Việt thiên gian khổ
Mưu sự tồn vong cuộc chiến dài

Từ thuở cùng cha đi mở nước
Tạo nên huyền sử giống tiên rồng
Khởi nguồn Hoa hạ đường nam tiến
Trải dọc bờ sóng gió Biển Đông

Qua cả nghìn năm đời Bắc thuộc
Cả nghìn năm độc lập dựng xây
Mấy trăm năm mở mang bờ cõi
Minh định giang sơn gấm vóc này

Từ lúc mang gươm đi mở cõi
Tự do mời gọi chí hào hùng
Phương Nam nắng ấm trời cao rộng
Biển cả mênh mông mộng vẩy vùng

Đất phương nam gió lồng trăm hướng
Nước Cửu Long cuồn cuộn phù sa
Dòng sông con nước hiền hòa
Cánh cò bay lả bay qua khắp miền

Người phương nam lưu truyền khí phách
Nếp tự do chống ách bạo tàn
Bước chân mở nghiệp khai hoang
Con đường dân chủ mở mang dân quyền

Cuộc vân cẩu trắng đen lẫn lộn
Người dân quê số phận hẫm hiu
Mấy mươi năm cuộc đời lam lũ
Quanh quẩn chưa ra khỏi kiếp nghèo!

Nguyễn Đắc Thắng
28-04-2015

***
Hôm nay, ngày 28 tháng Tư năm 2015, nhằm ngày Mùng 10 tháng 3 Âm lịch, làm cho Đỗ Chiêu Đức tôi nhớ câu Ca dao :

Dù ai buôn bán ngược xuôi,
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba!

Nên... Có đôi dòng Cảm Tác nhân ngày GIỖ TỔ 

Nhớ Ngày Giỗ Tổ

Mười tám đời Vua dựng nước ta,
Bốn ngàn năm cũ có đâu xa.
Hà Đồ Hồng Lạc còn ghi dấu,
Dòng giống Rồng Tiên mãi chẳng nhòa.
Dựng nước Tổ Tiên đà gắng sức,
Giữ nhà con cháu quyết xông pha.
Dù cho đi ngược về xuôi vẫn...
Luôn nhớ Mùng Mười giỗ Tháng Ba!

Đỗ Chiêu Đức
***
Giỗ Tổ Hùng Vương 

Giỗ Tổ Hùng Vương lịch sử ta,

Công ơn Trời Biển, nước non nhà.
Cháu con Hồng Lạc mang tâm huyết,
Dòng giống Rồng Tiên tiếp bước xa...
Tổ Quốc ghi công xây dựng vững,
Quê cha mồ mã của Ông Bà...
Làm ăn sinh sống đời xuôi ngược,
Giỗ Tổ Mùng Mười nhớ Tháng Ba...

Mai Xuân Thanh


Thơ Tranh: Lẻ Loi Chiều Tà Trông Bạn

Chia sẻ cùng bạn Khánh Hà


Ảnh chụp: CKNguyễn
Thơ Cảm Tác: Khánh Hà

Sợi Tóc Vô Tình


Cơn gió vô tình, bay chiếc nón!
Tôi vờ nhặt lấy để xem tên
Hương thơm thoang thoảng len mùi tóc
Phải chút hương tình em bỏ quên??

Sợi tóc vô tình đã vướng quai
Tóc làm vương vấn chút hồn ai
Đêm về mãi nhớ mùi hương tóc
Nón đã trả người sao vẫn say??

Trách gió vô tình thổi nón bay!
Để ta sầu nhớ suốt đêm ngày
Vần thơ viết vội cài lên nón
Trao lại người rơi: tình chẳng phai

Em đã quên rồi có phải không??
Để hồn thơ thẩn cứ hoài mong!
Gió ơi! Thổi nữa làm rơi nón
Sợi tóc se tơ mối chỉ hồng


Song Quang

Bước Chân

Cộc..cộc..cộc..
         Thầy Đoàn ngưng giảng bài, nhìn ra, thầy Hiệu Trưởng đang trước cửa lớp.
- Các Em chờ Thầy một lát.
         Thầy bước ra cửa:
- Có gì không gì anh Bằng?
- Không gì quan trọng, chỉ muốn báo cho các em học sinh một chuyện.
- Vậy à, mời anh.
         Hướng về học sinh, thầy Đoàn nói:
-Chúng ta tạm ngưng, Thầy Hiệu Trưởng có chuyện thông báo với Các Em.
         Quay sang thầy Bằng:
- Mời thầy Hiệu Trưởng.
         Thầy Bằng bước vào lớp, tất cả học sinh đứng lên chào.
- Chào các em, các em ngồi xuống, Thầy đến báo với các em một tin, bắt đầu từ hôm nay, Cô Phương sẽ thay Thầy Vân hướng dẫn lớp 8A, lớp 9 các em sẽ do Thầy Đoàn hướng dẫn. Thầy hy vọng các em sẽ không thất vọng dưới sự hướng dẫn của Thầy Đoàn. 
         Thôi, Các em tiếp tục học. Chào Các em
         Lớp vang lên tiếng reo, có em im lặng. Nhóm thì mừng nhưng cũng có những em buồn.
         Sau khi bắt tay thầy Bằng, thầy Đoàn bước vào lớp:
- Các em đừng buồn, tuy cô Phương không còn hướng dẫn, nhưng vẫn tiếp tục dạy Các em. Bây giờ chúng ta tiếp tục bài học. Vào giờ học sau Thầy Trò mình có chuyện cần thảo luận.
.............................. .............................. .............................. ........................

- Hôm nay các em học đến đây thôi, 15 phút còn lại chúng ta sẽ bàn một chuyện rất mới với các em cũng như với trường chúng ta.
- Chuyện gì mới vậy Thầy? - Thầy nói mau đi Thầy...
-Các Em im lặng đi, Thầy nói ngay đây.
         Hiện nay trường dự định làm Đặc San, lớp được giao thực hiện là lớp các em, và Thầy có trách nhiệm hướng dẫn các em từ khởi sự cho đến khi hoàn thành.
- Làm Đặc San khó hông Thầy?
- Chúng em sẽ làm gì? 
- Bài vở ai viết Thầy? 
- Mướn ai in thầy?....
         Rất nhiều câu hỏi được các em đưa ra.
- Được rồi, thầy sẽ giải thích từ từ cho các em. Khi muốn làm một quyển đặc san, trước hết chúng ta đặt tên và xác định chủ đề cho quyển đặc san. Từ đó chúng ta sẽ sáng tác văn, thơ, truyện ngắn, truyện vui, các bài sưu tầm, câu đố ...theo chủ đề đó.
          Điều quan trọng là chính các em sẽ thực hiện từ hình thức đến nội dung quyển Đặc san này. Thầy và tất cả Thầy Cô trong trường sẽ giúp đỡ các em trong việc chỉnh sửa bài viết và chỉ dẫn các em tập in ấn. Nói tóm lại, quyển đặc san này là của các em, do chính tay các em làm nên.
- Nhưng tụi em không biết gì cả 
- Phải bắt đầu từ đâu 
- Sẽ phải viết những gì?
 .....
- Chuyện này Thầy sẽ sắp xếp và hướng dẫn các em làm theo trình tự như sau:
  
1- Chủ Đề
2- Đặt tên tờ đặc san
3- Nội dung bài viết 
4- In ấn và hoàn thành

-  Chúng em có cần hùn tiền không Thầy?
- Không, các em không phải đóng tiền. Tất cả chi phí Nhà Trường sẽ xuất quỹ cho chúng ta, bây giờ chúng ta bắt đầu, 
      1-  Trước hết, thầy nói về chủ đề.
         Đây là trường học, Chúng ta là học sinh, đương nhiên đây là chủ đề chính.
       2- Đặt tên cho tờ Đặc San
          Tên tờ đặc san cũng dựa vào chủ đề, nhưng mang ý nghĩa rộng và sâu hơn chỉ cần không đi quá xa chủ đề là được.
           Chúng ta sẽ đặt tên cho tờ đặc san này, các em cứ đề nghị lên, nhưng khi đề nghị một cái tên các em phải nêu rõ ý nghĩ cũng như lý do chọn tên đó, sau cùng cả lớp sẽ biểu quyết chọn tên nào.
          Bây giờ các em suy nghĩ và đề nghị.
.............................. .............................. .............................. ..................

- Thưa thầy, em đề nghị tên là "Mực Tím" vì mực tím cũng tượng trưng cho tuổi học trò.
- Thưa Thầy, em thấy không đúng vì hiện nay đâu có ai viết bằng mực tím đâu, chỉ viết toàn là mực xanh và viết nguyên tử không hà (thời đó những cây viết BIC ngòi bút bằng những viên đạn tròn nhỏ bút bi được gọi như thế).
- Các em đề cử thêm đi chúng ta còn chọn lại nữa mà
- Thưa thầy, em đề nghị lấy tên "Hoa Phượng", vì loài hoa này gắn liền với tuổi học trò.
- Em phản đối vì hoa Phượng là nói đến mùa hè còn bây giờ đã qua mùa hè rồi.
.............................. .............................. .............................. ...........................

- Các em còn đề cử thêm không?  bây giờ Thầy cũng đề cử một tên
- Tên gì Thầy?
- Thầy đề cử tên : "Những bước đi"
- Có ý nghĩa gì vậy Thầy?...
- Thầy sẽ giải thích sau. Bây giờ để các em dễ dàng trong việc lựa chọn cái tên cho quyển đặc san của mình,Thầy sẽ giải thích từng cái tên.
         Trước hết Thầy nói về "Mực tím".
- Đúng là ngày nay không còn sử dụng mực tím. Vào cái tuổi của thầy, ở những năm học Tiểu học, ngoại trừ lớp Năm tức lớp Một ngày nay, phải viết bằng viết chì, tất cả học sinh các lớp trên khi đi học đều mang theo bình mực tím và những cây viết có ngòi hình lá tre nên thường được gọi là "viết lá tre", mỗi khi viết sẽ chấm vào bình mực, khi viết hết mực trong ngòi tiếp tục chấm mực tiếp...
         Sau giờ tan học, nếu để ý, sẽ thấy hầu hết các em nhỏ tay dính đầy mực tím. Có những em mực tím lem cả áo quần.
         Giờ nhớ lại những cảnh hồn nhiên ngây thơ ấy, thầy cảm thấy bồi hồi luyến nhớ.......

- Bây giờ mà trở lại như thế, chắc một ngày thay không biết bao nhiêu là cái áo,
-Còn bị đòn nứt đít nữa...
- Lúc đó Thầy và các bạn có chơi trò tạt mực vào nhau không Thầy? - Chắc vui lắm.
- Ở đó mà vui. Thế nào cũng bị đòn, về nhà còn bị Ba  Má khẻ roi vô đít nữa phải hông Thầy?
- Đúng vậy, Thầy vẫn không quên giọng nghiêm khắc của Ba, những lời khuyên dỗ yếm âu của Má sau những buổi tan trường.
         Nhưng cũng may là sau đó có những bình mực không đổ rất tiện cho các em học trò Tiểu Học.
- Thầy kể nghe hay và dễ thương quá....
- Thầy còn nhớ một đoạn bài thơ "Màu mực tím" của nhà thơ Kiên Giang, giờ đọc cho các em nghe

            Màu Mực Tím
Mực tím phai rồi anh vẫn nhớ
Mùa hoa điệp nở, mộng ngày xanh
                                                        KG

Tôi đã tương tư màu mực tím
Từng ngày mới viết chữ A, B
Cong queo dòng bút tình thơ dại
Chữ nghĩa đẹp trong nét vụng về
Mỗi lần trái mồng tơi chín
Anh hái làm mực tím
Tặng cô bạn nữa ve bầu
Cô đem mực tím nhuộm màu áo thơ
Từ ngày nhuộm áo màu tim tím
Bè bạn gặp em ở cổng trường
Thường gọi : Này cô em áo tím
Cho anh nhểu mực viết văn chương

.............................. .....
- Rất tiếc là Thầy chỉ nhớ có bấy nhiêu thôi.
-Thật là thơ mộng và hay quá hén Thầy.

          Tiếp theo Thầy nói về "Hoa Phượng"
           Phượng Vỹ theo nghĩa Hán Việt là đuôi chim phượng hoàng, do những nhánh lá non xoè giống đuôi phượng. Trước đây ở Việt Nam mình không có Cây Phượng.Theo Thầy biết Phượng Vỹ gốc ở Phi Châu. Khi Pháp sang xâm chiếm nước ta, họ đem giống Phượng trồng suốt từ Nam ra Bắc. Hoa phượng không chỉ có màu đỏ, Phượng còn có màu Vàng, có nơi gọi là Điệp (thời bấy giờ ở VN chưa có phượng tím và phượng trắng)
           Như các em thấy, hoa phượng chỉ nở vào lúc các em nghĩ hè. Khi những cành phượng bắt đầu nở nhưng bông hoa đỏ rực, chúng ta biết ngay mùa hè đang đến, niên học sắp hết, giây phút chia tay cũng cận kề. Không biết bao nhà thơ đã thi vị hoá hoa phượng,đồng hoá hoa phượng với tuổi học trò và còn gọi hoa phượng là hoa học trò. Nói đến đây Thầy nhớ đến bài thơ thật hay và buồn của nhà thơ Xuân Diệu :


"Phượng mười năm"  

Phượng trong sáng nảy hồng trên một cõi 
Như muôn đàn cùng gảy dưới mái cao 
Ánh sáng trùm trong không gian vòi vọi 
Tấc lòng hè kiều diễm hoá ly tao 

Biển bướm đỏ rào rào trong gió mát 
Lá non xanh như suối chảy trên trời 
Phượng, phượng hỡi, cớ sao mà man mác 
Mỗi mùa hè run rẩy dưới triều môi 

Xanh đã ngủ ở dưới trời yên tĩnh; 
Đỏ còn ngân trong tiếng nói dịu dàng; 
Ta mơ màng thấy gió đang sóng sánh, 
Trống sân trường văng vẳng đánh - mười năm. 

Mười năm phượng, phượng huy hoàng vẫn phượng 
Áo trắng trong ngày tháng phất phơ soi 
Ta cùng mình như cành cây riết quấn 
Vương lòng nhau ràng rịt biết bao đời 

Phượng mười năm.... hiu hắt gió mười năm 
Yêu mười năm.... nhớ muôn thuở.... mười năm
                

- Thầy đọc bài thơ nghe hay quá 
- Sau này khi nào dư giờ, Thầy ngâm thơ cho tụi em nghe nghen Thầy.
- Nghe các em khen thầy nhớ lại khi còn học lớp Đệ Tam ( lớp 10 bây giờ), giáo sư Lạc, Thầy của Thầy. Thầy Lạc ngâm thơ rất hay, những bài thơ Thầy ngâm đều là những bài thơ rất nổi tiếng như Màu tím hoa sim, Đôi mắt người Sơn Tây, Hổ nhớ rừng...chính thầy cũng ảnh hưởng phần nào nơi Thầy Lạc.
- Vậy mai mốt Thầy ngâm những bài đó cho chúng em nghe đi Thầy..
- Được rồi, giờ chúng ta tiếp tục.
         Bây giờ thầy giải thích về "Những bước đi"
          Loài người chúng ta thoát khỏi kiếp thú, khởi sự với cách di chuyển bằng hai chi dưới mà ta gọi là chân. Khi đứng vững được trên đôi chân, chập chửng với bước đầu tiên là một việc khó khăn phải gắng gượng cho khỏi ngã. Khi đã bước được bước đầu tiên, những bước sau dễ dàng hơn. Từ khi con người di chuyển nhanh nhẹn trên đôi chân của mình, sự tiến hoá càng phát triển rất nhanh.
         Trở lại đặc san của chúng ta, đây là quyển đặc san đầu tiên của trường này, giống như bước chân đầu tiên của loài người. Chính các em là những học sinh tạo nên bước đầu tiên, để rồi sau đó các lớp đàn em sẽ tiếp nối bước thứ hai, thứ ba...và cứ thế những bước đi sẽ tiếp tục mãi.
         Đó là ý và cũng là mong ước của Thầy khi đề nghị lấy tên " Những bước đi".
   .............................. .............................
- Thầy đã giải nghĩa rõ về ý của ba tên được đề nghị, bây giờ các em suy nghĩ và chúng ta biểu quyết bằng cách bỏ thăm kín cho công bằng.
.............................. .............................. .........
        
          Sau khi kiểm phiếu, tên được chọn cho quyển Đặc San là "Những Bước Đi".

- Tiếp tục,Thầy nói về vấn đề thứ ba
         3- Nội dung bài viết 
- Các em sẽ viết về đề tài học đường, về học sinh, về con đường phía trước, những mơ ước ở tương lai. Nói chung, các em sẽ viết về những suy tư, những cảm nhận về tuổi học trò của các em.
         Các em có thể viết bất cứ thể loại nào, văn xuôi như hồi ký, truyện ngắn, chuyện kể, ký sự, tự sự ...văn vần như thơ Lục Bát, Song thất Lục bát, Thơ Mới...hay sưu tầm những mẫu tin về khoa học văn chương, chuyện vui cười....
         Tóm lại ,các em thích thể loại nào thì viết nấy, 
         Các em có hiểu chưa? hay còn thắc mắc gì? 
          Nên nhớ, tất cả các em đều phải viết, mỗi em ít nhất là một bài.
- Thưa Thầy nhưng mà tụi em không quen viết, làm sao mà viết đây?
- Khởi đầu bao giờ cũng khó, nhưng quan trọng là ý tưởng, cứ coi như các em đang viết một bài luận văn mà đề tài do chính các em tự đặt ra. Theo kinh nghiệm của Thầy, các em cứ mạnh dạn viết rồi ý tưởng sẽ tuôn tràn ra trang giấy, từ từ các em sẽ quen và viết dễ dàng. Các em đừng ngại rằng mình viết dỡ, đã có các Thầy Cô sẽ sửa bài cho các em trước khi in.
          Hãy mạnh dạn lên, những gì người làm được thì các em cũng làm được. Trong khi sáng tác viết bài, các em cần hỏi gì, cứ đến gặp thầy, thầy sẵn sàng chỉ dẩn.
         Các bài viết xong, các em sẽ giao cho Út Trưởng ban văn nghệ và báo chí của lớp. 
         Sao, các em còn thắc mắc gì không? nếu không, chúng ta tiếp tục phần cuối cùng.
         4- In ấn và đóng cuốn.
- Trong việc in ấn này, chúng ta sẽ sử dụng phương pháp in lụa thủ công, chúng ta sẽ in tại trường. Việc này Thầy khá rành.
          Chúng ta sẽ mướn đóng những khung gỗ chữ nhật kích thước 30 cm x 40 cm,sau đó căng loại vải KT 2000 hay KT 4000 lên khung.
          Về bản in Thầy sẽ hướng dẫn các em viết bài hay vẽ trên các tờ giấy sáp Stencils hoặc đánh máy để làm bản in, qua các công đoạn đó,Thầy sẽ hướng dẩn các em cách in.
          Sau khi tất cả đã được in xong, chúng ta sẽ tự đóng cuốn, để cho quyển đặc san được đẹp, mình sẽ mang ra Cà Mau mướn cắt cho ngay ngắn. Thế là các em đã tự tay hoàn thành quyển đặc của các em, cũng là quyển đầu tiên của trường.
         Tuy nhiên, để mọi việc trôi chảy, các em phải hoà đồng với nhau, những xích mích, những bất đồng, hiềm khích trước đây phải dẹp bỏ, cùng chung sức một lòng để hoàn thành Đặc San này, tạo nên một tiền đề tốt cho trường và các lớp đàn em.
          Việc này các Em đồng ý với thầy không?
- Đồng ý 
- Hoan hô Thầy 
- Chúng em luôn nghe lời dạy của thầy.
- Chúng em sẽ hoàn thành Đặc San của chúng em, quyển đặc san đầu tiên của Trường
.............................. .............................. ...................

Cả không khí hào hứng, vui tươi, sôi động đang đến với cái lớp nổi tiếng phá phách và chia rẽ nhất trường.

 Huỳnh Hữu Đức

Bến Đợi


Em vẫn nơi đây bên triền nỗi nhớ
như biển khơi dậy con sóng bạc đầu
mà thuyền anh còn trôi mãi về đâu
để đêm lạnh xác xao vầng trăng vỡ

Duyên tình ấy một chiều ta gặp gỡ
trái tim buồn trỗi nhịp đập yêu thương
mưa khuya về lòng thôi hết bơ vơ
anh ẩn hiện lấp đầy em khoảng trống

Nào ai biết giữa dòng đời gió lộng
cuốn anh trôi theo những nẽo ngược dòng
tình yêu xưa nhạt nhòa như sương khói
em ngậm ngùi dõi mây tím hoàng hôn

Đêm bây giờ… đêm hoang phế mênh mông
đau nhưng nhức giở từng trang dạ ký
bài thơ lạc từng ý rơi phiền muộn
mà trong em khao khát một bờ môi

Giọt nước mắt lăn trộn lẫn ngậm ngùi
có lẽ nào… ta mất nhau sao anh
còn lại gì … tình ấy quá mong manh
em chới với vòng tay tim buốt nhói

Và anh ạ khi nào anh mệt mỏi
muốn dừng chân tìm gió mát bên sông
em vẫn đây muôn đời làm bến đợi
mặc mưa sa gió táp chẳng mỏi mòn…

Trần Thị Dã Quỳ

Từ Đó


Ta về diện bích mỗi ngày
tự mình đấm ngực, tội này xin mang
không cam tâm vẫn bàng hoàng
là yêu sao lại bẽ bàng vì yêu
yêu là có tội ít nhiều
hay là không tội điều này ai hay

Ai cắt nghĩa ai giải bày
khi đời này vẫn, đêm, ngày, nắng, mưa,
là âm dương là thiếu thừa
đã thành quy luật từ ngàn xưa xa 
vậy mà sao cứ như là
chữ yêu đọc lại vẫn chưa nhạt mờ

Thôi về xuống tóc làm thơ
không lời không chữ chỉ mơ về người
mặc trần ai, ai khóc cười
niềm riêng vẫn giữ một thời đã yêu
dẫu ngày phiêu hốt nghiêng xiêu

Và đêm trăng khuyết thềm rêu dấu mòn
từ tiền kiếp nỗi nhớ còn
như là vết khắc chạm hồn thương đau
trên cao chúa phật đang cầu
cho ta dưới thấp bạc đầu cuồng si.

Hỡi người dù chẳng duyên gì
làm ơn xin nhớ xuân thì đã qua.
chỉ còn tình ở trong ta
là hoa vẫn nở sân ga chờ tàu.

Túy Hà
9-13-14

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Tự Thuật Bài Số 4 - Nguyễn Trãi (1380 - 1442)


Tự Thuật Bài Số 4 - Nguyễn Trãi (1380 - 1442)

Khó khăn là của thế gian yêm
Huống mỗ già dại dột thêm
Cúc đợi đến thu, hương chỉn muộn
Mai sinh phải tuyết, lạnh chẳng hiềm
Gia sơn đường cách muôn dặm
Ưu ái lòng phiền nửa đêm
Bể hiểm nhân gian ai kẻ biết
Ghê thay thế nước vị qua mềm 

 Nguyễn Trãi (1380 - 1442)

Chú Thích: Trong Nguyễn Trãi Quốc Âm Thi Tập có 11 bài Tự Thuật. Đây là bài số 4.
Dịch Xuôi:
(1) Yêm gốc từ chữ yếm , nghĩa là chán ngán. Khó khăn trở ngại ở cõi đời này ta đã chán ngán lắm rồi
(2) Huống chi thân ta nay đã già không muốn thấy mình dại dột thêm nữa
(3) Đâu được như cúc muộn vào thu để hương thơm càng thêm nồng đượm toàn vẹn
(4) Và cũng đâu được như mai nở vào đông nhưng tuyết lạnh chẳng tỵ hiềm
(5) Quê nhà đường cách muôn dặm
(6) Nửa đêm thao thức ưu ái lo phiền
(7) Cõi đời này như mặt nước biển lặng nhưng thật nguy hiểm mấy ai biết
(8) Vị qua mềm được hiểu là vì quá mềm . Ghê thay nước mềm nhưng rất khủng khiếp, có thể vùi dập tất cả mọi vật cứng mềm lúc nào không hay.

Họa Bài Tự Thuật Số 4

Thập tự giá đời, ngày chĩu nặng
Về già, tuổi dại, tội thân thêm.
Sánh đâu hương cúc, thu phai muộn
Thẹn với hoa mai, tuyết chẳng hiềm.
Đường cách quê nhà , buồn đứt ruột
Lòng phiền thiên hạ , thức thâu đêm.
Nhân gian, bể hiểm, mấy ngườI biết
Nước lặng vùi chôn mọi cứng mềm.

Phạm Khắc Trí
 01/23/2015
Phụ Chú:
(1) Vụng nghĩ, con người về già là trở về , không phải là "tuổi thơ", mà là "tuổi dại".
(2) Theo Nguyễn Hiến Lê , trong Đạo Đức Kinh ghi lời Lão Tử , chương 78, có câu : "không có gì nhu mềm hơn nước , mà phá được cái cứng mạnh thì không gì hơn nó , như nước chảy hoài mà đá phải mòn ".
***
Bài Dịch:

Nản vì bao chuyện khó trên đời
Chẳng lẽ dại hoài, lão mỗ ơi!
Cúc đợi thu sang, hương trọn vẹn
Mai chờ đông đến, sắc tươi ngời
Quê nhà muôn dặm sầu khôn tỏ
Đất khách nửa đêm dạ rối bời
Cuộc thế khác nào như mặt biển
Sóng ngầm tàn phá mãi không thôi.

Phương Hà

Thơ Tranh: Hàm Dương Thành Đông Lâu


Thơ: Hứa Hồn
Thơ Phỏng Dịch: Mailoc
Thơ Tranh: Kim Oanh


Một Giấc Mơ




Tôi vẫn đắm chìm trong giấc mơ
Dù chỉ vu vơ rất nhẹ nhàng
Tên em gọi đoá hoa vàng
Để nghe giọng nói dịu dàng mỗi đêm

Đêm xuống ta chờ ánh trăng lên
Hồn thả lênh đênh giữa bầu trời
Mời em tươi thắm gọi mời
Lòng tôi đắm đuối bên đời ấm êm

Êm ả mơ màng êm ả trôi
Ta ghép thành đôi hai bóng hình
Lắng nghe tiếng gió tự tình
Cho trăng mười sáu đứng nhìn hai ta

Ta hết ngại ngùng ngồi cạnh nhau
Sợ sẽ tàn mau cuộc vui này
Bóng đêm ôm ấp vai gầy
Hương đêm bàng bạc đắp đầy tình yêu

Yêu nhé dù là giấc mơ hoa
Đừng để trôi qua mộng tâm đầu
Em đi bỏ lại nguyệt sầu
Tôi buồn lặng lẽ góc lầu nhớ em

Em có bao giờ chung giấc mơ
Đọc những bài thơ rất nồng nàn
Mỗi đêm tôi đã mơ màng
Viết lên tặng đoá hoa vàng tình thơ.

  Đỗ Hữu Tài ( Aug. 2 - 2014)

Hoa Đỗ Quyên - Hoa Lồng Đèn



Đỗ quyên mọc lẫn Lồng Đèn
Hoa vừa hé nhuỵ, em bèn sang sông
Nhớ ngày em vẫn còn không
Đốn cây Mít ướt, tôi trồng cây Cau
Phá đi mấy liếp vườn rau
Dâm Trầu,bén rể. Nay đào bỏ đi


Lê Kim Thành
***
Đỗ quyên nằm cạnh lồng đèn
Tuổi bao xuân thắm, mon men đèo bồng!

Lê Kim Hiệp
***
Lồng Đèn chen lẫn Đỗ Quyên
Tuy rằng mộc mạc nhưng duyên sắc hồng
Ngắm lâu mới cảm tất lòng
Hết mùa vẫn mãi hoài mong người chờ
Đỗ Quyên sắc xảo nên thơ
Lồng đèn chân chất bén tơ đậm tình

Lê Thị Kim Oanh

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Thơ Tranh: Ngày Xưa

Thân gởi đến chị Kim Phượng
Như một chút lòng của người Trà Vinh - thay cho lời chào mừng gặp lại một cựu học sinh của Trung học Vĩnh Bình xưa.
Tú Yên


Nhắn Gửi Bạn Già


Nhắn Gửi Bạn Già

Hỡi các bạn già của tôi ơi!
Đừng có tủi thân, hoặc trách đời
Thời gian, năm, tháng, qua nhanh lắm
Hãy sống từng giây phút tuyệt vời.

Bao năm lăn lóc, cũng đủ rồi
Bôn ba thời vận, sống nổi trôi
Nhục vinh, sướng khổ, đều có cả
Giờ chỉ mình ta, với đất trời.

Cuộc đời là thế đó bạn ơi
Có trách, có than, cũng đã rồi
Chỉ gây mâu thuẫn, thêm buồn khổ
Chẳng ích lợi chi, lúc cuối đời.

Thời gian còn lại, có là bao
Hãy cố vui lên, chớ u sầu
Thực hiện những gì mình mơ ước
Để đừng hối tiếc, lúc lìa nhau.

Buông bỏ hết đi, cất làm gì
Để hồn thư thả, lúc ra đi
Tiền bạc, lo âu, giờ vô nghĩa
Hận thù, xung đột, chẳng ích chi.

Sức khoẻ, niềm vui, lúc tuổi già
Là liều thuốc bổ, chẳng gì qua
Tình thương, tha thứ là sức mạnh
Hạnh phúc, bình an,buổi xế tà 

Mai Xuân Thanh
***
Nhắn Gửi Bạn Già

Hỡi người bạn quý của tôi ơi!
Nếu đã khuyên nhau hãy hiểu đời
Mỗi cảnh mỗi người từng số phận
Có đâu mơ tưởng chuyện xa vời.

Lăn lóc kể ra tạm đủ rồi
Dòng đời vô cảm hững hờ trôi
Nhục vinh thương hận theo lòng lắng
Chất ngất tâm tư giữa đất trời.

Thì thế là đời thế bạn ơi!
Chẳng than chẳng trách chuyện qua rồi
Chỉ mong nghiền ngẫm làm bài học
Ứng xử hay hơn cái lẽ đời.

Thời gian còn lại chẳng là bao
Một chút tấc hơi cũng nặng sầu
Đã trót buông mình gây thống hận
Nặng lòng đau nhói lúc lìa nhau.

Mất hết đôi tay chẳng có gì!
Lòng nào thanh thản để ra đi
Nhìn quà di sản sao không xót
Phải hỏi làm gì? được chút chi?

Tạo hóa sinh ra ai chẳng già
Tuổi già nhìn lại chặng đường qua
Sẵn lòng tha thứ chung hòa giải
Nhưng quyết không quên nẻo chính tà.

Nguyễn Đắc Thắng
20150410

Gọi Nhớ


Đôi tình nhân tay trong tay bước xuống
Miệng tươi cười cùng ánh mắt long lanh
Chiếc xe bus vội vàng rời bến đổ
Để lại sau lưng vệt khói mong manh

Tôi đứng bên lề ngó theo xao xuyến
Ước cùng em xuống bến đậu cuộc đời
Cây hạnh phúc sẽ nẩy mầm miên viễn
Khúc nhạc tình êm dòng chảy em ơi

Từ gặp em trái tim tôi rung động
Như thoạt nhìn đóa quỳnh nở trong đêm
Rất kiêu sa, mùi hương bay vào mộng
Rất thanh tao thơm giấc ngủ êm đềm

Nghe tiếng gọi trong mơ hồ dừng lại
Cơn gió lùa, bàn tay vẫy xa xăm
Như có đôi mắt nhìn tôi ái ngại
Nhớ nhung theo từng chân bước âm thầm

Tiếng chim lẻ giữa từng không réo gọi
Trên đầu cành hai chú sóc đùa vui
Tôi nhớ em chín nỗi buồn vời vợi
Khi tháng ngày cũng rượt đuổi qua mau

Trọng Thu 18112011
Yên Sơn


Như Chuyến Xe


Như một chuyến xe đò
Đường Văn Thánh mịt mờ
Ta chỡ từng quá khứ
Đến bến đời bơ vơ

Những bến đời bơ vơ
Ta chỡ mỗi dại khờ
Những đêm dài lạnh vắng
Xe đậu, vết sương mờ

Trên mỗi vết sương mờ
Vạn hạt buồn bâng quơ
Li ti vừa cô đọng
Qua khúc rẽ dại khờ

Như chuyến xe dại khờ
Đường Văn Thánh ngẩn ngơ
Chuyến cuối ngày bỗng chỡ
Bóng người vào đêm mơ

Bến xe lạnh đêm mơ
Con tim nổ bất ngờ
Ta thành xe bể lốp
Nằm ụ vùng ngu ngơ

Hoài Tử

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Em, Ngọc Lan - Thơ Hồng Thúy - Phổ Nhạc Nguyễn Hữu Tân


Thơ: Hồng Thúy
Nhạc: Nguyện Hữu Tân
Hòa Âm: Đỗ Hải
Tiếng Hát: Thùy Dương
Thực hiện Youtube: Nga Trần

Hoa Và Thơ


Em nàng thơ dễ thương
Ướp thơ cũng thơm hương
Nấu hoa càng ngon nữa
Ươm tình càng luỵ vương...

Mỗi ngày em làm thơ
Cất vào tim thật kỹ
Lâu lâu mở ra xem
Xem ai...tình đó hỉ!

Mỗi ngày em hái hoa
Hoa tươi chưng trong nhà
Hoa khô đem ép kỹ
Ủ tình yêu đậm đà...

Mỗi sáng làm điểm tâm
Hái hoa em thì thầm
Hoa này chiên ốp la
Chắc là ngon đó nha!

Bánh mì Tây nướng vàng
Quét chút bơ Prờ tin
Trộn chút thơ giòn rám.
Anh ơi, thơm giật mình !

Phin cà phê thơm nồng
Nhỏ 
vào ly thật nóng
Thơ em hoà sữa ngọt
Tình dâng như ngọn sóng

Ngào ngạt khói mênh mang
Thơ ướp trà sen vàng
Hương thơm bay nhẹ nhàng
Tâm, tình đều bình an...

Điểm tâm dọn lên rồi
Đẹp cả đoá hoa tươi
Ngọt ngào lời thơ mới
Nào mời anh ăn thôi...

Đó chỉ là sáng nghen
Còn trưa, chiều và tối
Từ từ...em sẽ nói
Để anh nghe...cho thèm...

Buổi trưa trời ươm nắng
Thiên lý nấu cua đồng
Ngọt như môi em hồng
Anh có thích hay không?

Hoa chuối trộn gỏi gà
Bông bí chiên chả rám
Điên điển kho cá trê
Anh ăn là phải mê...

Chiều nay em nấu cơm
Bông súng trộn tôm thịt
Hoa Hiên đem tiềm vịt
Ôi chao, sao mà thơm!

Bông hẹ xào tàu hủ
Hoa mướp nấu canh tôm
So đũa hấp cá lóc
Ngon...ngon chà...hết cơm...

Hương Dạ lý ngoài hiên
Thưởng trà ngắm trăng đêm
Chè hạt sen hoa Bưởi
Ôi, thật là thần tiên...

Thơ nồng nàn, hoa xinh
Món ngon gói chân tình
Âu yếm mời nâng chén
Bên nhau ta với mình...

Hoàng Kim Mimosa

Áo Tím Vườn Tao Ngộ


(Tặng các bạn tôi để nhớ về thời Sinh Viên và
Vườn Tao Ngộ thân yêu nơi Học Viện)

Khoảng trời nắng rạng gió bay bay
Hơn bốn mươi năm chợt lóa say!
Doanh trại rộn lòng tin gặp mặt
Đường đồi vẽ rắn lượn hòa mây
Em nghiêng nghịch lá vườn tao ngộ
Áo tím in nền bóng tán cây
Buổi đến thăm anh không hẹn trước
Hồn thương - sắc áo quyện bay bay!

Nguyễn Đắc Thắng
20150409

Chiều Trên Sông


Bài Xướng: 

Em ngồi dõi mắt ngóng mây bay
Chiều xuống trên sông vệt tím dài
Con nước dần lên, ì oạp vỗ
Mạn thuyền nhô nhấp, lắc lư say
Hiu hiu ngọn gió buồn lay lắt
Lờ lững lục bình nhớ quắt quay
Người đến một ngày, trao ước hẹn
Rồi đi, để lại nỗi u hoài...

Phương Hà
***
Các Bài Họa:


Cô Lái Sông Xuân


Êm ả chiều Xuân mây nhởn bay,
Thương Xuân cô lái tóc buông dài.
Sông Xuân soi bóng bồi hồi nhớ,
Chiều xuống lòng Xuân ngây ngất say.
Tình luống ai hoài Xuân sắp hết,
Chúa Xuân hờ hững gót vừa quay.
Bỏ thuyền bỏ lái quên Xuân cũ,
Mặc khách Xuân sang bến nhớ hoài!

Đỗ Chiêu Đức.
***
Vẫn Mãi Tình Si

Xam xám mây trời lững thững bay
Thuyền trôi theo nước đổ xuôi dài
Buông chèo gác mái trong cô tịch
Cạn chén tình rong giữa tỉnh say
Một chữ yêu thầm đờ đẫn giữ
Nửa đời câm nín dật dờ quay
Vì ai hồn đắm chìm u mộng
Mơ chẳng tròn mơ mãi nhớ hoài.

Quên Đi

***
Tr
ên Bến Sông Xưa

Ngước mặt nhìn lên tiếng máy bay,
Em cầm vững lái chiếc ghe dài.
Dưới thuyền khách nói râm ran chuyện,
Trên bến người ta đợi nắng say.
Gió thổi phất phơ tà áo mỏng,
Mây trôi lơ lửng, ngắm diều quay.
Sang sông liếc mắt tình cô gái,
Ước hẹn chàng trai mối cảm hoài...

Mai Xuân Thanh
Ngày 19 tháng 04 năm 2015

Tháng Tư Buồn

Buồn trông gió thổi lá cây bay,
Trên Bến Thị Nghè áo tím dài.
Ghe máy nổ dòn đưa khách chạy,
Con thuyền sóng vỗ lắc như say.
Bờ sông chật ních người ta đợi,
Dòng nước đầy hoa tím lục quay
Anh đến tìm em trên sóng nước,
Rỉ tai vượt biển nhớ thương hoài...

Mai Xuân Thanh
Ngày 19 tháng 04 năm 2015
***
Sông Chiều Nơi Thôn Dã

Chiều nhìn mây trắng lững lờ bay
Giòng nước xuôi theo bãi đất dài
Vài khóm lục bình nhô nhấp sóng
Mấy thuyền nghiêng ngã tựa như say
Đường làng thấp thoáng bên thôn vắng
Đồng ruộng mênh mong xa tít quay
Dõi cánh chim trời tìm tổ ấm
Để ta lưu giữ mảnh tình nầy.


Song Quang
***
Chuyến Đò Xuôi

Trên chiếc đò xuôi, ngược gió bay
Hàng cây chạy chạy vết loang dài
Bờ lan sức nước tung tia vỗ
Tàu nghịch hướng nguồn lướt sóng say
Rác rưởi cuộn cuồn tuôn dập dập
Nhịp đời rộn rã cuốn quay quay
Dòng trôi thì cứ dòng trôi mãi
Cuộc sống vô tâm gợi cảm hoài!

Nguyễn Đắc Thắng
20150421
***
Sông Quê

Về đây sông nước , ngóng chim bay 
Trên bến dừa cao, bóng đổ dài 
Nhà lá lè tè hồn lắng đọng 
Mây trời lãng đãng mắt mơ say
Ồn ào thuyền máy xuôi dòng chảy 
Lặng lẽ đò chiều đợi khách quay 
Vun vút thời gian đầu bạc trắng 
Quê xưa ngày ấy nhớ thương hoài 

Mailoc
Cali 4 - 20 - 15
***
Yêu Thầm

Dần khuất chim chiều vỗ cánh bay
Đêm đơn thăm thẳm tiếp đêm dài
Mộng lòng vừa chớm trong mơ ước 
Định mệnh chôn vùi những đắm say 
Giọt lệ âm thầm còn luyến nhớ
Thời gian vun vút chẳng ngừng quay
Gửi về ai đó tình vô vọng
Buồn chất trong tim mối cảm hoài

Kim Phượng

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

Nối Tình Xưa


Tình em neo bến sông tương
Thuyền anh chở nặng yêu đương tìm về
Sông trăng dẫn lối câu thề
Lần vào cõi mộng chẳng hề lìa đôi

Mấy chục năm đua đòi vật chất
Khiến cuộc đời lạc mất tình thương
Trúc mai ly biệt hai đường
Duyên chẳng trọn sầu đương nỗi nhớ
Để mỗi đêm cùng trăng than thở
Rồi từng ngày lệ đẫm lưng tròng
Ôi xuân thì với những ước mong
Giờ gặp lại chờ chi người hỡi 
Hồn như đang lạc lỏng chơi vơi
Tim đang rung động như thời mới yêu
Cuộc đời mình đã nhiều dâu bể
Vẫn say mê ta nối khúc nhạc xưa
Yêu nhau biết mấy cho vừa... 


Quên Đi

Đời Bỗng Chia Ly


Hoa nào vẫn còn đây
Như em xưa ngày nầy
Tiếc gì cũng đành thôi
Vì kiếp mình lẽ loi

Hương nào vẫn còn đây
Như hương xưa mỗi ngày
Trên những sợi tóc mây
Có sợi ngắn sợi dài

Đêm về vẫn còn mơ
Những tiếc nuối thành thơ
Sao ta không đợi chờ
Cho ngày tháng bơ vơ

Thôi mình hãy quên đi
Lưu luyến để mà chi
Ta yêu nhau một thời
Nhưng đời bỗng chia ly...

Biện Công Danh
18/4/2015
* Hình phụ bản của tác giả chụp - Viết trong một ngày mưa.

Cám Ơn EM



EM hóa phép cho thơ tràn ngập nắng
Tựa bình minh xua phố vắng đơn côi
Để mây trời lãng đãng nhẹ nhàng trôi
Chim vổ cánh tung bay mừng ngày mới

EM hóa phép cho đời thêm mong đợi
Điệu thơ buồn từ đó khởi xinh tươi
Có nàng thơ áo tím nghiêng nón cười
Ru bao khách bên đường ngơ ngác mộng

EM hóa phép cho dòng thơ biến động
Nhớ thật nhiều từ cuộc sống tha nhân
Huế thân thương nhắc nhở biết bao lần
Trong mộng ảo, trong nỗi buồn luyến nhớ

EM hóa phép cho thơ tôi òa vỡ
Tháng ngày buồn như con nợ trên vai
Nhớ Huế xưa, theo nét chữ miệt mài
Dòng thơ nhỏ - cám ơn EM - tô điểm ...

Hoàng Dũng

Đồ Cổ Nơi Nhà Công Tử Bạc Liêu - Phần 1













Trương Văn Phú
4/2015

Xem tiếp Phần 2, xin nhấp vào Link:  Đồ Cổ Nhà Công Tử Bạc Liêu - Phần 2