Họa Sĩ Tín Đức - Vĩnh Long
tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014
Sonnet D‘avers " Tình Tuyệt Vọng " - Félix Arvers & Khái Hưng
Sơ Lược Tiểu Sử Félix Arvers:
Không có nhiều tư liệu về cuộc đời và sự nghiệp của Félix Arvers (1806-1850) Sách văn học sử Pháp (Collection littéraire LAGARDE & MICHARD , XIXe siècle) không hề nhắc đến Ông. Từ điển Hachette giới thiệu rất nhiều nhà văn, nhà thơ thuộc nhiều thời đại cũng không ghi tên Ông. Larousse thì chỉ nói vắn tắt: “ Thi sĩ Pháp, nổi tiếng với bài Sonnet bắt đầu bằng câu: Mon âme a son secret, ma vie a son mystère”. Một tư liệu khác có vẻ cụ thể hơn cũng chỉ ghi vẻn vẹn đôi dòng ngắn ngủi:
“Félix Arvers là tác giả nhiều vở kịch khá thành công. Tác phẩm của Ông đã bị lãng quên, ngoại trừ tập thơ Mes heures perdues (Những giờ khắc hoài phí).”
(Félix Arvers fut l’auteur d’un grand nombre de pièces de théâtre qui connurent un grand succès. Son œuvre fut oubliée à l’exception de son recueil de poèmes “ Mes heures perdues.”)
(Félix Arvers fut l’auteur d’un grand nombre de pièces de théâtre qui connurent un grand succès. Son œuvre fut oubliée à l’exception de son recueil de poèmes “ Mes heures perdues.”)
SONNET D ‘ARVERS
Mon âme a son secret, ma vie a son mystère
Un amour éternel en un moment conçu :
Le mal est sans espoir, aussi j’ai dû le taire,
Et celle qui l’a fait n’en a jamais rien su.
Hélas ! j’aurais passé près d’elle inaperçu,
Toujours à ses côtés, et pourtant solitaire,
Et j’aurais jusqu’au bout fait mon temps sur la terre,
N’osant rien demander et n’ayant rien reçu.
Pour elle, quoique Dieu l’ait faite douce et tendre
Elle ira son chemin, distraite, et sans entendre
Ce murmure d’amour élevé sur ses pas;
À l’austère devoir, pieusement fidèle,
Elle dira, lisant ces vers tout remplis d’elle :
“ Quelle est donc cette femme ?” et ne comprendra pas.
Mon âme a son secret, ma vie a son mystère
Un amour éternel en un moment conçu :
Le mal est sans espoir, aussi j’ai dû le taire,
Et celle qui l’a fait n’en a jamais rien su.
Hélas ! j’aurais passé près d’elle inaperçu,
Toujours à ses côtés, et pourtant solitaire,
Et j’aurais jusqu’au bout fait mon temps sur la terre,
N’osant rien demander et n’ayant rien reçu.
Pour elle, quoique Dieu l’ait faite douce et tendre
Elle ira son chemin, distraite, et sans entendre
Ce murmure d’amour élevé sur ses pas;
À l’austère devoir, pieusement fidèle,
Elle dira, lisant ces vers tout remplis d’elle :
“ Quelle est donc cette femme ?” et ne comprendra pas.
Félix Arvers
Sơ Lược Tiểu Sử Khái Hưng:
Khái Hưng tên thật là Trần Khánh Giư. Bút danh Khái Hưng của ông được ghép từ các chữ cái của tên Khánh Giư.
- Ông sinh năm 1896, một số tài liệu ghi ông sinh năm 1897
Xuất thân trong một gia đình quan lại ở xã Cổ Am, huyện Vĩnh Bảo, Hải Dương, nay thuộc Hải Phòng.
Thân phụ ông giữ chức Tuần phủ. Cha vợ ông là Lê Văn Đinh cũng giữ chức Tổng đốc Bắc Ninh. Em ruột ông là nhà văn Trần Tiêu.
- Khái Hưng mất năm 1947.
Theo ông Nguyễn Tường Triệu, con nuôi Khái Hưng, tiết lộ Khái Hưng mất tích sau Tết Ðinh Hợi 22/1/1947
Khái Hưng hẳn không phải là nhà thơ, lại càng không phải là người dịch thơ nhưng bỗng dưng với bản dịch tài tình bài thơ của Arvers, Ông lại được biết đến ở một lĩnh vực khác với sự nghiệp tiểu thuyết của mình.
Bản dịch của Khái Hưng:
Tình tuyệt vọng
Lòng ta chôn một khối tình
Tình trong giây phút mà thành thiên thâu
Tình tuyệt vọng, nỗi thảm sầu
Mà người gieo thảm như hầu không hay.
Hỡi ôi !người đó ta đây
Sao ta thui thủi đêm ngày chiếc thân ?
Dẫu ta đi trọn đường trần
Chuyện riêng dễ dám một lần hé môi
Người dù ngọc nói, hoa cười
Nhìn ta như thể nhìn người không quen
Đường đời lặng lẽ bước tiên
Nào ngờ chân đạp lên trên khối tình
Một niềm tiết liệt đoan trinh
Xem thơ nào biết có mình ở trong
Lạnh lùng lòng sẽ hỏi lòng,
Người đâu tả ở mấy dòng thơ đây ?!
Khái Hưng
(Kim Oanh sưu tầm)
Lòng ta chôn một khối tình
Tình trong giây phút mà thành thiên thâu
Tình tuyệt vọng, nỗi thảm sầu
Mà người gieo thảm như hầu không hay.
Hỡi ôi !người đó ta đây
Sao ta thui thủi đêm ngày chiếc thân ?
Dẫu ta đi trọn đường trần
Chuyện riêng dễ dám một lần hé môi
Người dù ngọc nói, hoa cười
Nhìn ta như thể nhìn người không quen
Đường đời lặng lẽ bước tiên
Nào ngờ chân đạp lên trên khối tình
Một niềm tiết liệt đoan trinh
Xem thơ nào biết có mình ở trong
Lạnh lùng lòng sẽ hỏi lòng,
Người đâu tả ở mấy dòng thơ đây ?!
Khái Hưng
(Kim Oanh sưu tầm)
Hỏi Thăm Đất Trời
Núi rừng một buổi mù tăm
Sư về thắp nến hỏi thăm đất trời
Xạc xào từng tiếng lá rơi
Từng cơn gió lộng, từng hơi thở dài
Cầm tay hỏi tấm hình hài
Cuộc sinh tử đó an bày ra sao.
Ven sông sóng vẫn dạt dào
Chung thân rồi sẽ trôi vào trùng dương
Hòa tan về tận ngàn phương
Một phương hoa tạng nhã hương nhiệm mầu
Trông ra vô lượng tinh cầu
Thả trôi y bát, chống sào qua sông.
Lý Thừa Nghiệp
Nợ Tình
Hai khung trời chia lối rẽ tìm nhau
Đêm trăn trở con tim rung
nhịp nhớ
Mảnh trăng buồn rã tan bao
mảnh vỡ
Ân tình này xin nợ đến
ngàn sau
Em đang rất nhớ anh....
Nếu thực ngàn sau mà tình vẫn nợ
sao không thử dùm, trả dứt hôm nay
kéo thời gian, lời tăng lên nhiều lắm
mà tính anh thì vốn rất tham lam.
hay ta thử để lên cân ngã giá
xem ân tình ai nặng ký hơn ai
Anh nhớ gấp hai lần như thế
Anh ạ
Đem ngả giá ân tình ai tính
được
Khi con tim rung nhịp đập yêu
thương
Ngày hôm nay mình trao nhau
hẹn ước
Sao ngại ngùng chưa trọn vẹn
đêm thâu
Em chưa thể trong vòng tay âu
yếm
Và nụ hôn chưa kịp ngọt đầu
môi
Lúc trở về với bóng mình đơn
độc
Em trách mình rồi tiếc nuối
bâng khuâng
Em vẫn biết còn nợ anh nhiều
lắm
Nên nhủ lòng...anh hãy cứ
tham lam
Trong kiếp này và ở những
ngàn sau
Em nguyện trả đâu tính gì hơn
thiệt....
Trần Thị Dã Quỳ
Mẹo Vặt Vệ Sinh Trong Nhà
Đơn giản hóa công việc vệ sinh nhà cửa với 15 bí quyết tuyệt vời sau đây.
Mặc dù vệ sinh nhà cửa không phải là công việc yêu thích của nhiều người nhưng phần kết quả luôn khiến chúng ta thực sự hài lòng và vui vẻ. Nếu bạn thực sự muốn ngôi nhà của mình sạch bóng, lấp lánh và thơm tho thì bạn phải đầu tư công sức làm sạch nó một cách triệt để.
Để đơn giản hóa công việc vệ sinh nhà cửa giúp bạn, chúng tôi khuyên bạn nên áp dụng các bí quyết tuyệt vời sau đây:
1. Làm sạch tủ bếp bằng gỗ
Tủ bếp tích lũy rất nhiều loại chất bẩn khác nhau, lâu ngày sẽ khiến bề ngoài của nó trở nên xấu xí. Bạn có thể khắc phục vấn đề này bằng hỗn hợp tẩy rửa tự chế tại nhà. Pha trộn 1 phần dầu thực vật với 2 phần bột baking soda, bôi hỗn hợp lên vết bẩn, dùng một miếng bọt biển/bàn chải/miếng vải để lau chùi.
2. Làm sạch đồ chơi trẻ em
Đồ chơi trẻ em, đặc biệt là những miếng nhỏ thường bám rất nhiều bụi bẩn. Nếu làm sạch từng cái một thì sẽ mất rất nhiều thời gian và công sức của bạn. Vì vậy, hãy chọn giải pháp đơn giản và hiệu quả hơn là bỏ tất cả chúng vào một chiếc túi giặt, rồi giặt bằng máy như bình thường. Sau đó, chỉ cần đổ chúng ra một chiếc giỏ, để khô.
3. Làm sạch bàn là với muối biển
Việc làm sạch bàn là rất đơn giản nếu bạn biết đến mẹo nhỏ sau. Đầu tiên, rải muối biển lên một miếng vải, bật bàn là ở mức nhiệt cao nhất (nhớ tắt chế độ phun hơi nếu có) và sau đó là lên lớp muối. Các vết bẩn gặp muối sẽ tự động biến mất và trả lại bề mặt sạch sẽ và sáng bóng cho chiếc bàn là của bạn.
4. Tẩy trắng ruột gối bị ố vàng
Thật khó chịu khi phải nhìn thấy và sử dụng những chiếc ruột gối ngả màu ố vàng. Nhưng tin tốt là bạn hoàn toàn có thể khắc phục nó. Chỉ cần giặt gối với đầy đủ các thành phần theo công thức sau đây: 1 cốc bột giặt, 1 cốc nước tẩy, 1/2 cốc bột hàn the và nước thật nóng.
5. Đánh bóng đồ gỗ bị trầy xước
Nếu bạn có một chiếc bàn gỗ (hoặc bất kỳ đồ dùng bằng gỗ nào) bị trầy xước và xấu xí, đừng vội thay cái mới mà hãy thử đánh bóng lại với một chút giấm và dầu ô liu xem sao. Trộn lẫn 1/2 chén giấm ăn với 1/2 chén dầu ô liu, nhúng một miếng vải vào dung dịch và chà xát lên mặt gỗ. Các vết trầy xước sẽ hoàn toàn biến mất và trả lại vẻ bóng đẹp như mới.
6. Loại bỏ vết nhiệt trên đồ nội thất
Nếu bạn vô tình tạo ra vết nhiệt màu trắng trên đồ nội, để loại bỏ chúng, bạn sẽ cần phải sử dụng nhiều nhiệt và độ ẩm hơn. Làm ẩm 3 - 5 chiếc khăn rồi đặt lên các vết bẩn. Bật bàn là ở mức nhiệt nóng nhất, ủi lên lớp khăn trong khoảng 15 giây.
Để làm sạch ghế sofa bọc vải, đặc biệt là vải nhung, vải da lộn, vải lông tuyết, bạn cần đến một miếng bọt biển màu trắng (loại không phai màu) và cồn. Đổ cồn vào trong bình xịt và xịt đều lên bề mặt vải cần làm sạch. Sau đó, dùng bọt biển chà sạch. Để khô tự nhiên.
Thay vì sử dụng các sản phẩm làm sạch có hoặc không độc hại, hãy thử một cách tiếp cận tự nhiên hơn. Ví dụ, bạn có thể làm sạch vòi nước trong phòng tắm với chanh tươi. Cắt đôi quả chanh tươi và chà xát trực tiếp lên vòi nước cho đến khi vết bẩn tan hết và đạt độ bóng mong muốn.
Để làm sạch bầu sen của vòi tắm bạn chỉ cần chuẩn bị giấm trắng và một chiếc túi ni-lông. Đổ giấm vào túi và buộc nó quanh phần bầu sen, ngâm trong 1 giờ đồng hồ. Sau đó, rửa sạch với nước.
Hầu hết các gia đình đều bỏ qua việc vệ sinh bếp nấu, nhất là những chiếc kiềng và vỉ vì chúng dính quá nhiều dầu mỡ, thức ăn. Không một ai muốn động tay vào những thứ bẩn thỉu đến như vậy. Tuy nhiên, bạn có thể vệ sinh chúng dễ dàng và nhanh chóng với sự trợ giúp của dung dịch amoniac.
Đổ 1/4 chén amoniac vào một chiếc túi ni-lông, cho kiềng bếp bẩn vào trong túi, buộc kín lại và để qua đêm. Sáng hôm sau, dùng một miếng bọt biển hoặc giẻ cọ sạch, rửa lại với nước và để ráo. Chắc chắn bạn sẽ phải bất ngờ vì không còn lại một chút dấu vết dầu mỡ nào.
Thớt gỗ lưu lại vô số vết bẩn và mùi thức ăn, do đó, bạn cần làm sạch chúng một cách triệt để. Hãy chuẩn bị: 2 thìa giấm ăn, 1 chén nước sạch, 1/2 quả chanh tươi, một ít muối biển và một chiếc khăn sạch. Đầu tiên, lau thớt bằng dung dịch giấm ăn pha với nước. Tiếp theo, nhúng nửa quả chanh vào muối biển và chà xát khắp bề mặt thớt. Cuối cùng, rửa sạch lại với nước.
Nếu đứa con nhỏ của bạn vô tình vẽ bút lông dầu lên đồ nội thất hoặc sàn nhà thì cũng đừng quá lo lắng vì bạn hoàn toàn có thể làm sạch chúng. Đầu tiên, bôi một ít kem đánh răng vào vết bút lông dầu rồi dùng vải ẩm để lau sạch.
13. Làm sạch thảm lông
Một số vết bẩn có khả năng bám cứng lấy tấm thảm của bạn, làm chúng trở nên xấu xí vô cùng. Không quan trọng sản phẩm nước vệ sinh bạn đang sử dụng là gì nhưng có một giải pháp khắc phục tuyệt vời cho trường hợp này. Phun dung dịch vệ sinh trực tiếp lên vết bẩn, phủ một miếng vải hoặc khăn lên trên và dùng bàn là đã nóng là cho đến khi vết bẩn bay đi hoàn toàn.
Muối và bột baking soda là hai nguyên liệu bình dân thường được sử dụng trong các sản phẩm làm sạch tại nhà. Nhưng tại sao không kết hợp chúng với nhau? Nếu bạn làm điều này, bạn sẽ có một hỗn hợp tuyệt vời để đánh bóng đồ dùng bằng bạc trong nhà. Pha trộn muối và bột baking soda theo tỉ lệ 1/1.
15. Làm sạch miếng bọt biển rửa bát
Miếng bọt biển rửa bát ẩn chứa vô số vi trùng bên trong và việc làm sạch chúng là rất cần thiết. Bởi vì, làm sao đồ dùng nhà bếp của chúng ta có thể sạch sẽ khi được rửa bằng một miếng rửa bát bẩn thỉu. Để làm sạch, bạn chỉ cần bỏ chúng vào lò vi sóng và quay trong 5 phút. Mọi loại vi trùng đều bị "giết chết".
Lê Quan Vinh - Sưu tầm
Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014
Khoa Học Công Nghệ Và "Sĩ, Nông, Công, Thương" Thời Hiện Đại
“Knowing is not enough, we must apply.
Willing is not enough, we must do.”
(Biết thôi chưa đủ, ta phải áp dụng.
Quyết tâm thôi chưa đủ, ta phải làm)
(J. W. von Goethe)
Chiếc điện thoại di động iPhone Apple, Galaxy
Samsung hay Xiaomi bình dân hơn của Trung Quốc đang thống trị lĩnh
vực truyền thông thế giới. Thuật ngữ ''điện thoại di động" được gán
cho công cụ điện tử này có lẽ không còn đúng nữa vì nó còn nhiều
chức năng khác như chụp ảnh, định vị GPS, điện thư, đọc báo, nhắn
tin, quay phim, la bàn, calculator, chơi game, nghe nhạc, dự báo
thời tiết v.v… Nó cũng đang trở thành một vật trang sức của giới trẻ
sành điệu ai mà không sở hữu thì dễ bị người xem như là dân miệt
vườn. Nó là một phát minh tổng hợp của nhiều công cụ cổ điển được
làm nhỏ hơn mà ta chỉ cần làm vài tác động "chấm chấm quẹt quẹt"
trên cái màn hình nho nhỏ là tìm được những chức năng mới lạ. Đúng
là một sản phẩm công nghệ cao vừa hấp dẫn vừa tiện lợi nhưng ít
người tiêu dùng hiểu đây là kết quả của những lý thuyết khoa học
trừu tượng như cơ học lượng tử được thành hình cách đây hơn 100 năm
hay phương trình sóng điện từ của James Maxwell ở thế kỷ 19.
Cơ học lượng tử khởi đầu chỉ là sân chơi của các
nhà toán học đượm màu triết gia hay lý thuyết gia vật lý có nhiều
hứng thú với việc "đi đứng" của các loại hạt cực nhỏ. Từ khái niệm
bó năng lượng (lượng tử) của Planck đến tính nhị nguyên sóng và hạt,
nguyên lý bất định Heisenberg, phương trình sóng Schrödinger rồi đến
chuyện con mèo Schrödinger, vướng víu lượng tử (quantum
entanglement), viễn tải lượng tử (quantum teleportation), cơ học
lượng tử cho thấy đặc tính kỳ bí của thế giới vi hạt tưởng chừng như
không liên quan đến cuộc sống thường nhật trong một môi trường vĩ mô
trông thấy được bằng con mắt phàm phu. Cơ học lượng tử cho con người
thấy một thế giới khác không tồn tại trong ý thức con người. Cho nên
nó trở nên kỳ bí. Sự kỳ bí này đã khiến cho Eisntein nghi ngờ và làm
Richard Feynman phải thốt lên "Nếu bạn bảo rằng bạn đã hiểu cơ học
lượng tử thì bạn chưa hiểu gì về nó cả!". Hơn 100 năm qua kể từ bó
năng lượng của Planck, những khái niệm kỳ bí của lượng tử được giải
mã bằng thực nghiệm và nhanh chóng đưa vào các ứng dụng cũng không
kém ly kỳ như tia laser hay vi mạch chứa vài trăm triệu transistor
có kích cỡ nanomét trong chiếc điện thoại di động, máy tính và những
công cụ điện tử, quang điện tử càng lúc càng được thu nhỏ và đa năng.
Ngày nay, con người được "tắm" trong sóng điện từ.
Không gian sinh hoạt của chúng ta tràn ngập sóng radio cho việc
truyền thanh, truyền hình, sóng radar, vi ba, sóng điện thoại và ánh
sáng, tia hồng ngoại, tử ngoại từ mặt trời. Nếu không có phương
trình sóng Maxwell có lẽ sẽ không có tia X, hồng ngoại y học, thiên
văn học hiện đại và cũng sẽ không có những công cụ viễn thông từ
những đài thu phát sóng khổng lồ, những tháp ăng-ten cao ngất ngưởng
đến chiếc điện thoại di động nhỏ bé. Nó đã tạo một cuộc cách mạng
trong các phương thức liên thông giữa con người và đồng loại mà còn
nối kết con người với vũ trụ bao la. Nhưng dự đoán vĩ đại của
Maxwell đối với cuộc sống bình lặng của thế kỷ 19 chỉ được bàng dân
thiên hạ đón nhận một cách thờ ơ nếu không có thí nghiệm của
Heinrich Hertz, một nhà thực nghiệm vật lý người Đức. Hertz tìm ra
sóng radio bằng dụng cụ thí nghiệm đơn giản phát sóng đầu này bắt
sóng đầu kia. Ông đo đạc vận tốc của sóng radio và cho câu trả lời
gần con số 300.000 km/giây như dự đoán của Maxwell. Thí nghiệm Hertz
mở ra thời đại vô tuyến mà chiếc điện thoại và đài radio là hai công
cụ đầu tiên loài người hoan hỉ tiếp nhận.
Cơ học lượng tử và phương trình sóng Maxwell không
đứng lại ở chiếc điện thoại cầm tay xinh xắn. Giải Nobel Vật Lý 2012
được trao cho Serge Haroche và David J. Wineland, cho công trình
nghiên cứu liên quan đến việc quan sát và chế ngự một vài vi hạt hay
nguyên tử để mở đường cho vi tính lượng tử với vận tốc xử lý siêu
việt. Mặt khác, phương trình Maxwell là nền tảng lý thuyết cho việc
chế tạo siêu vật liệu (metamaterials), được xem là một cột mốc quan
trọng trong vật lý hiện đại, với khả năng làm vật tàng hình, chế tạo
ăng ten cực mạnh thu nhỏ, công cụ hấp thụ nhiệt, vi ba, sóng
terahertz, hay vật liệu có chiết suất âm hay chiết suất cực to với
nhiều tiềm năng áp dụng trong quang học.
Cũng như cơ học lượng tử và phương trình sóng
Maxwell những ứng dụng của nhiều lý thuyết khoa học khác cũng lặng
lẽ đi vào cuộc sống đời thường dần dần thay đổi bộ mặt của xã hội
loài người. Chỉ một đơn cử về chiếc điện thoại di động, người ta
nhận ngay sự đóng góp to lớn của khoa học. Nhưng biến khoa học thành
công nghệ không phải là một quá trình tự phát chờ sung rụng mà là
kết quả của sự quản lý khoa học chặt chẽ trong một chiến lược triển
khai và nghiên cứu có tầm nhìn xa rộng để làm giàu đất nước. Trật tự
phong kiến "sĩ, nông, công, thương" trong xã hội phương Đông có thể
là cái rào cản ngoan cố hay là chất xúc tác mạnh mẽ cho cuộc cách
mạng khoa học công nghệ. Điều này tùy vào sự nhạy cảm trước thời thế,
phương pháp bồi dưỡng nhân tài và chính sách phát triển khoa học của
một chính phủ.
Thăng trầm của tôn ti "sĩ, nông, công, thương"
"Sĩ, nông, công, thương" là một phản ánh thực tế
trong xã hội của tư tưởng Nho giáo. "Tước hữu ngũ sĩ cư kỳ liệt. Dân
hữu tứ sĩ vi chi tiên" … Uy viễn Tướng công đã khẳng định như đinh
đóng cột rằng sĩ là một giai cấp tiên phong cự phách của xã hội
phong kiến và phải có nhiều trọng trách hơn các giai cấp khác. Thỉnh
thoảng khi thiên không thời, địa không lợi khiến cho mùa màng thất
bát thì "nông" tạm thời trở thành "nhất nông nhì sĩ". Trong tư duy
Nho giáo, kẻ sĩ chỉ loanh quanh ở cái việc trả nợ "tang bồng hồ thỉ"
cho nên khi phải đối đấu với nền văn minh cơ khí phương Tây thì kẻ
sĩ trở nên lúng túng, loay hoay không đối sách. "Công, thương" dù
trong hoàn cảnh nào cũng ở hàng thứ chót.
Tư tưởng "phi thương bất phú" vì vậy thoạt nghe
thì phảng phất mùi tiền con buôn.
Nhưng ở thời hiện đại làm "thương"
trên cơ sở biến lý thuyết khoa học thành sản phẩm thương trường quả
thật không đơn giản. Khoa học xuất phát từ tính hiếu kỳ của con
người, nhưng công nghệ lại đi từ nhu cầu của con người. Công nghệ có
thể xem như giai đoạn cuối của quá trình nghiên cứu khoa học, măc dù
không phải phát hiện khoa học nào cũng có thể trở thành thương phẩm.
Từ tiếng kêu khoái trá "Eureka!" (tìm ra rồi) trong phòng thí nghiệm
đến sản phẩm trên thương trường không phải là con đường đầy hoa thơm
cỏ lạ mà là con đường dài gian truân thậm chí chỉ là lối mòn vào ngõ
cụt. Theo thống kê, trong 5000 đề tài khoa học sẽ có 1000 đề tài khả
thi trên phương diện thực nghiệm. Trong 1000 đề tài nầy sẽ đưa đến
100 đề tài có khả năng ứng dụng. Và trong 100 đề tài này nhiều nhất
chỉ có 5 đề tài đưa đến thành phẩm. Như vậy, xác suất thành công sẽ
ít hơn 0,1 %. Hơn nữa, thành phẩm có làm thay đổi sinh hoạt con
người, được khách hàng yêu thích và được những nhà đầu tư ưa chuộng
hay chăng lại là những yêu cầu khác. Từ những tiêu chí này thí dụ về
chiếc điện thoại di động cho thấy sự thành công mỹ mãn của việc kết
hợp khoa học vào công nghệ kéo dài từ phòng nghiên cứu đến sàn chứng
khoán. Và cũng từ những tiêu chí này, những nhân vật như Steve Jobs
hay Bill Gates biết dùng tri thức của "sĩ" và kỹ thuật của "công" để
biến chúng thành sản phẩm "thương", vừa quản lý sản xuất vừa khai
thác tâm lý khách hàng và cải tạo bộ mặt xã hội loài người quả là
bậc kỳ tài hiếm hoi trong thiên hạ!
Nền tảng nội lực của một quốc gia là khoa học công
nghệ. Công nghiệp hóa một quốc gia không phải chỉ dựa dẫm vào việc
đầu tư của nước ngoài mà còn là sự tập trung vào việc phát huy tính
ứng dụng cuả khoa học, quản lý nghiên cứu khoa học và tạo môi trường
kích thích sự sáng tạo và năng động của những nhà nghiên cứu. Việc
phát triển công nghệ của một quốc gia đi sau để bắt kịp các nước
tiên tiên tiến, dù là dân dụng hay quốc phòng, thường đi qua ba
phương cách là "mua, tự chế và… ăn cắp". Hai phương pháp đầu rất tốn
kém nhưng phương pháp thứ ba rẻ tiền và nhanh chóng dù là việc thập
thò phi pháp! Những kỹ xảo công nghệ từ việc bình thường như các
phương pháp thực nghiệm trong phòng nghiên cứu đến quá trình phức
tạp chế tạo sản phẩm bán ra tiền ít được hé lộ trên các bài báo cáo
khoa học và nếu có công khai thì chỉ nói một cách bao quát chung
chung với vài thí dụ thực nghiệm nhằm đánh lạc hướng người đọc trên
các đăng ký phát minh. Cho đến ngày hôm nay công thức chế tạo
Coca-Cola hay các hương vị trong món gà nướng Kentucky vẫn là những
thông tin thương mãi cực mật.
Khi có người rắp tâm cất giấu thì cũng sẽ có người
quyết tâm tìm kiếm. Những James Bond với biệt tài đạo chích khi thì
có dung mạo điển trai lịch lãm khi thì có dáng dấp thật thà như anh
gù nhà thờ Notre Dame có thể xuất hiện ở bất cứ ngõ ngách nào trên
thế giới và bất cứ thời gian nào trong lịch sử. Chưa kể đến những kẻ
không mặt mũi có đôi tay dài liên lục địa mò mẫm vào những nơi cực
mật của thế giới cyber hay những điệp vụ "mỹ nhân kế" từ cổ chí kim
đã làm gục ngã bao anh hùng từng bách chiến bách thắng chốn sa
trường. Truyền thuyết "Trọng Thủy - Mỵ Châu" và cái nỏ thần An Dương
Vương có thể xem là vụ "chôm" công nghệ quốc phòng nổi tiếng trong
lịch sử Việt Nam. Nhưng dù trong tình huống nào của "mua, tự chế và
ăn cắp" nó đều đòi hỏi một trình độ hiểu biết cao cấp về khoa học
công nghệ. Năm xưa, Anh và Pháp chế tạo máy bay Concord, thì Liên Xô
(cũ) cũng nhanh chóng trình làng chiếc Tupolev Tu-144. Nhật Bản có
xe lửa siêu tốc Shinkansen thì bây giờ Trung Quốc cũng sản xuất xe
lửa tương tự mang tên "Hòa Giải".
Đầu óc thực tiễn của các doanh nhân Nhật Bản với
chủ trương áp dụng khoa học vào việc chế tạo và bán sản phẩm lấy
ngoại tệ để phục hồi kinh tế sau đệ nhị thế chiến là việc chính danh
hơn thập thò "ăn cắp" và cũng là tấm gương xán lạn cho các quốc gia
đang phát triển như Hàn Quốc, Đài Loan và Singapore. Morita Akio là
một thí dụ điển hình biết ứng dụng khoa học tiên tiến phương Tây vào
việc chế tạo sản phẩm công nghiệp. Ông từ bỏ chức vụ giảng viên tại
trường Đại học Công nghiệp Tokyo (Tokyo Institute of Technology)
danh giá để xông pha vào thương trường lập ra hãng Sony. Là một
ngưòi tốt nghiệp ngành vật lý, ông nhận thấy sự ứng dụng to lớn và
kỳ diệu của transistor. Trong khi ba người phát minh là John Bardeen,
William Shockley and Walter Brattain (giải Nobel Vật Lý 1956) vẫn
chưa thấy được tầm ứng dụng của transistor của mình thì Morita sang
Mỹ mua bản quyền để làm radio transistor bán ra toàn thế giới.
Morita đã mở ra nền công nghiệp điện tử thu nhỏ biến chiếc radio
diode cồng kềnh cổ lỗ thành radio transistor bỏ túi thời thượng.
Những trí thức với đầu óc thực dụng và ham học hỏi
như Morita Akio kế tục con đường khai sáng của kẻ sĩ Nhật Bản thời
Minh Trị Duy Tân đã mang ảnh hưởng sâu sắc đến hai nước láng giềng
Hàn Quốc và Đài Loan còn nặng lòng với Nho học. Trong khi giai cấp
sĩ tại đại lục Trung Quốc bị hạ phóng làm nông ở những vùng quê heo
hút trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa thì "sĩ" đã trở thành "công,
thương" tại Đài Loan và Hàn Quốc và biến hai nước này thành những
con rồng châu Á. Đài Loan trong thập niên 70 của thế kỷ trước dưới
sự lãnh đạo của Tưởng Kinh Quốc kêu gọi các khoa học gia người Hoa
thành đạt ở nước ngoài trở về nước tham gia vào sự nghiệp công
nghiệp hóa Đài Loan mà mũi nhọn là công nghiệp điện tử. Khu khoa học
và công nghệ Hsinchu (Tân Trúc) được thành lập năm 1980 tại một địa
điểm kề cận hai đại học hàng đầu của Đài Loan là đại học Quốc gia
Thanh Hoa và đại học Quốc gia Giao Thông. Sự hợp tác giữa khu công
nghệ và đại học tại Đài Loan chẳng qua là mô phỏng sự liên thông
giữa đại học và các chương trình nghiên cứu và triển khai của các
công ty tại Mỹ mà điển hình là đại học Stanford và Thung lũng
Silicon tại California. Những sản phẩm công nghệ cao như vi mạch,
linh kiện và công cụ điện tử của Đài Loan đã biến quốc đảo nhỏ bé
này thành nơi dự trữ ngoại tệ đứng thứ hai trên thế giới trong hai
thập niên 70, 80 của thế kỷ trước.
Cũng vào thập niên 70, tổng thống Hàn Quốc Park
Chung-hee đưa ra lộ trình phát triển công nghiệp chế tạo hàng hóa
xuất khẩu đồng thời chú trọng vào khoa học công nghệ. Chính phủ Park
Chung-hee theo mô hình các công ty Nhật Bản như Hitachi, Mitsubishi,
Toyota, đặt nền móng cho các tập đoàn đa công nghiệp Hàn Quốc chế
tạo từ những vật nhỏ nhất như linh kiện điện tử đến việc to tát,
nặng nề nhất như công nghiệp đóng tàu. Vào năm 1971 chính phủ Park
Chung-hee thành lập Korea Advanced Institute of Science and
Technology (KAIST, Hàn Quốc Khoa học Kỹ thuật Viện), đầu tàu của nền
khoa học kỹ thuật Hàn Quốc với mục đích đào tạo các nhà khoa học và
kỹ sư cho việc nghiên cứu khoa học và các tập đoàn công nghiệp như
Samsung, Hyundai. Hơn 40 năm qua, KAIST đã tạo một ảnh hưởng vô cùng
sâu rộng cho nền khoa học công nghệ Hàn Quốc và thế giới.
Những nước đi sau khi đạt đến một trình độ có khả
năng làm chủ công nghệ và bán những sản phẩm công nghệ hay chế tạo
khí tài quân sự thì việc thặng dư tài chính trong kinh thương được
tái đầu tư vào việc nghiên cứu cơ bản. Một quốc gia phát triển có
chiến lược không ngừng ở trình độ bắt chước hay sao chép công nghệ
lẽo đẽo theo sau các nước tiên tiến mà cần phải chủ động làm khoa
học, nền tảng của công nghệ. Sau 40 năm, thương hiệu của xứ sở "kim
chi" lừng danh thế giới nhưng lộ trình khoa học công nghệ của Hàn
Quốc không dừng ở chỗ chỉ chế tạo sản phẩm. Khi kho bạc nhà nước đã
đầy tiền, cơ sở hạ tầng đã vững chắc, chính phủ Hàn bắt đầu đầu tư
vào nghiên cứu cơ bản. Tháng 5, 2012 Viện Nghiên cứu Khoa học Cơ bản
Hàn Quốc (Institute for Basic Science, IBS) được thành lập với kinh
phí hằng năm là 600 triệu đô la, một phần trong kinh phí 15 tỷ đô la
mà chính phủ Hàn Quốc cung cấp hằng năm cho các dự án R&D cả nước.
Mười trung tâm IBS đầu tiên đưọc thành lập bao gồm các bộ môn cơ bản
là sinh học, hóa học, vật lý và toán. Số trung tâm sẽ tăng đến 25 (năm
2013) và 50 (năm 2017) [1]. Những trung tâm này thu hút tài năng
trên toàn thế giới để các nhân tài thi đua làm nghiên cứu cơ bản tạo
nền tảng khoa học cho các ứng dụng công nghệ tương lai, công bố
thành quả trên các tạp chí quyền uy và cuối cùng tìm kiếm vài giải
Nobel khoa học. Sự hiếu học truyền thống của "sĩ" trong Nho giáo
được tích cực triển khai và lòng tự hào dân tộc đã đưa Hàn Quốc trở
thành thương hiệu được thế giới tin dùng và giờ đây sở hữu một trung
tâm nghiên cứu khoa học có đẳng cấp quốc tế.
Trong lúc những con rồng châu Á đứng đầu là Đài
Loan và Hàn Quốc đang vẫy vùng trong ngàn mây thì đại lục Trung Quốc
còn quay cuồng lặn ngụp trong Cách mạng Văn hóa. "Sĩ" trong cuộc đấu
tranh giai cấp là tầng lớp khó dạy có mùi phân lại thêm cái tội làm
tay sai của giai cấp tư bản "thương" bốc lột. "Công nông" trở thành
giai cấp tiên phong, nhưng ở đây "nông" là bần nông không phải
chuyên gia nông nghiệp làm những việc như cải biến gene hạt giống
chống sâu rầy, "công" là công nhân nhà máy không phải kỹ sư hay
chuyên gia kỹ thuật. Giai cấp "công nông" được chính quyền cách mạng
cho phép đăng ký tự do học "đại học" để một đêm sáng ngày ù té biến
thành "sĩ". Các trường danh giá như đại học Bắc Kinh, Thanh Hoa phải
hạ trình độ giảng dạy đến bậc trung học cấp hai cấp ba. Khuôn viên
hoa lệ của đại học trở nên nơi trồng rau cải nuôi dưỡng giai cấp
tiên phong. May thay Cách mạng Văn hoá chấm dứt vào năm 1976, kẻ sĩ
hơn 10 năm bị hạ phóng làm nông nay mới được giải phóng lụt tụt khăn
gói trở về thành. Từ đó đến nay hơn 30 năm khoa học công nghệ Trung
Quốc bùng phát như lửa rừng.
Hiện nay các đại học Trung Quốc xuất bản các bài
báo cáo khoa học có số lượng tương đương với đại học Mỹ. Trong năm
2008, đại học và cơ quan nghiên cứu có hơn 6073 đăng ký phát minh
trong và ngoài nước so với 346 đăng ký năm 1999. Cơ quan đăng ký
phát minh Mỹ ghi nhận sự gia tăng đăng ký tại Mỹ các phát minh Trung
Quốc từ 41 năm 1992 đến 1874 năm 2008 [2]. Đằng sau những con số này
là những quốc sách cải cách giáo dục, khoa học công nghệ toàn diện
và quyết liệt. Năm 2008 chính phủ Trung Quốc đưa ra chương trình "Nghìn
nhân tài" chiêu mộ những cựu du học sinh Trung Quốc thành đạt ở nước
ngoài trở về với thù lao hậu hỉ. Trong công cuộc cải cách khoa học
công nghệ, đặc điểm thứ nhất là họ học tập những nước đi trước để
thiết lập một lộ trình phát triển phù hợp với hoàn cảnh Trung Quốc
[3]. Đặc điểm thứ hai là sự thành hình của liên mạng các khoa học
gia người Hoa trên toàn thế giới chủ yếu là Mỹ, Nhật Bản, Đài Loan,
Hong Kong, Singapore, và hân hoan đón nhận các nhà khoa học nước
ngoài làm nghiên cứu tại Trung Quốc. Đặc điểm thứ ba là sự quyết tâm
làm chủ công nghệ qua phương thức "mua" rồi "tự chế" bằng công nghệ
ngược (reverse engineering) từ chiếc máy bay tàng hình đến những
linh kiện điện tử nhỏ bé như vi mạch chứa hàng tỷ transistor.
Cái bóng dài "hủ nho"
Đã có nhiều tiếng nói của các bậc thức giả ưu thời
mẫn thế lo lắng cho tiền đồ giáo dục Việt Nam. Những bất cập trong
giáo dục đại học khiến cho viễn ảnh khoa học công nghệ thêm phần ảm
đạm. Sự thiếu vắng một bộ óc lớn biết lãnh đạo, một chính sách, lộ
trình khoa học công nghệ năng động và sự quyết tâm thực hiện để đáp
ứng với thực tế khiến cho nền khoa học công nghệ Việt Nam như căn
nhà tranh vốn ộp ẹp lại thường xuyên dột nước… Những nghị quyết
giống nhau được sao chép từ đại hội lớn đến đại hội nhỏ lặp lại điệp
khúc cũ rích "em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé …" đã gặm nhắm lòng
người từ lâu lắm rồi. Điều lo ngại hơn là một số thuộc giai cấp "sĩ"
vốn tha hoá lại thừa nước đục thả câu bởi kế hoạch "20.000 tiến sĩ ở
năm 2020" từ chỗ hiếu học đến chỗ hiếu danh, hiếu chức. Cuối cùng để
có chức có quan có tiền bằng con đường ngắn nhất thì không có gì hơn
con đường học giả bằng thật, mua danh bán tước.
Lại có một số "sĩ " học thật nhưng có mốt suy tư
kiểu "giỏi toán là người thông minh". Nó khá phổ biến trong giới
sinh viên thậm chí trong giới học thuật Việt Nam mặc dù trên thực tế
đời thường "người thông minh chưa chắc đã giỏi toán" và trong việc
tính toán không ít người làm toán giỏi nhưng tính chuyện đời không
giỏi. Sự lệch lạc này đưa đến tình trạng là người làm lý thuyết "xem
thường" người làm thực nghiệm hay có kỹ năng tay nghề. Chuyện "xem
thường" đã có từ thời Ernest Rutherford trong câu nói "Tất cả mọi
khoa học là vật lý hay chỉ là sưu tầm tem" (All science is either
physics or stamp collecting). Câu nói làm phật lòng không ít các
đồng nghiệp hóa hay sinh học. Thậm chí ngày nay trong khoa vật lý
vẫn còn sự phân biệt của người làm lý thuyết và người làm thực
nghiệm.
Dù sao, phát ngôn của Ernest Rutherford là một bộc
phát ngẫu hứng và sự phân biệt giữa "thực nghiệm" và "lý thuyết" chỉ
là một thành kiến ấu trĩ của một thiểu số vì sự hài hòa giữa lý
thuyết và thực nghiệm, sự liên thông và bổ túc giữa các ngành khoa
học là một yếu tố then chốt của sự phát triển khoa học công nghệ.
Nhưng khi sự phân biệt này lẩn khuất trong khuôn viên đại học hay
cộng đồng khoa học Việt Nam thì nó cho thấy một thực trạng phũ phàng
là tư duy của ta phản ánh nguồn gene "sĩ" lỗi nhịp với thời đại mà
kết quả là ta có nhiều trường đại học để cấp học vị hơn là trường kỹ
thuật dạy nghề. Có phải đây là con đường nối dài của giai cấp "sĩ"
hủ nho sống trong tháp ngà mà hậu quả là con số các báo cáo công
trình trên tạp chí quốc tế và đăng ký bằng phát minh hằng năm rất
khiêm tốn? Một hệ luận hiển nhiên là ta không gầy dựng được một nền
công nghiệp dân tộc làm giàu đất nước dù hệ thống đã đào tạo ra
nhiều lý thuyết gia trong toán học, vật lý lý thuyết, cơ học tính
toán nhưng hiếm thấy những nhà công nghệ tầm cỡ như Thomas Edison,
Henry Ford hay Matsushita Konosuke (hãng Panasonic), Honda Shoichiro
(hãng Honda), Morita Akio (hãng Sony) vừa có tài năng chế tác
(manufacturing) vừa có đầu óc kinh doanh.
"Sĩ, nông, công, thương" thời hiện đại không còn
là một tôn ti trên dưới mà là biểu hiện của sự bổ túc ngang hàng cần
thiết để phát triển nội lực quốc gia. Nguyên khí một nước thường tỉ
lệ vào con số nhiều ít của các bậc thức giả hiền tài vì con người là
vốn cơ bản. Nhưng bậc hiền tài ngày nay cũng thực tế như loài chim;
đất không lành thì chim không đậu… Hàn Quốc, Đài Loan, Singapore đã
cách tân quan niệm phong kiến "sĩ, nông, công, thương" thu hút nhân
tài không phân biệt quốc tịch trên toàn thế giới và quốc tế hóa khoa
học công nghệ để biến thế kỷ 21 thành thế kỷ châu Á. Người khổng lồ
Trung Quốc cũng chợt tỉnh giấc mộng "thiên đàng utopia" quay về với
hiện thực với một quyết tâm rũ bỏ một xã hội nông nghiệp tay lấm
chân bùn di sản của ngàn năm phong kiến để tạo nên một xã hội giàu
có văn minh theo con đường phát triển khoa học công nghệ. Lộ trình
phát triển của ta vẫn chưa thoát ra khỏi bóng tối của hủ nho, tư duy
của ta còn ôm chân quá khứ bám víu vào con đường khoa bảng trọng
danh hơn trọng thực. Chúng ta đang tụt hậu trầm trọng và chỉ còn một
con đường thoát duy nhất: cải cách toàn diện từ con người đến hệ
thống, nếu không muốn sống như con ếch trong cái giếng làng.
Tài liệu tham khảo:
1. "South Korea invests big in basic research",
Physics Today, October 2012, pp. 26.
2. P.G. Altbach and Q. Wang, "Can China keep
rising?", Scientific American, Oct. 2012, pp. 46.
3. "Science & Technology in China: A Roadmap to
2050", Yongxiang Lu (Editor-in-Chief), Springer Verlag, Berlin
Heidelberg, 2010.
Trương Văn Tân
Tháng 11, 2012
(Bài viết đã đăng trong quyển "Hạt Higss và Mô Hình Chuẩn", nxb Tri Thức, Hà Nội)
Tự Do, Ái Tình - Sandor Petofi
Sơ Lược về Tác Giả:
Sandor Petofi là nhà thơ,người anh hùng dân tộc của Hungari thế kỷ 19,là biểu tượng bất tử của thi ca trên toàn thế giới.
- Sinh: 01-01-1823, Tại Kiskőrös, Hungary
- Qua đời: 31-07-1849, Tại Sighişoara, Romania
Bài thơ này Petofi viết khi 26 tuổi trước khi lên đường tham gia cuộc chiến chống lại đế quốc Áo giành lại tự do cho đất nước Hungari.
Chưa đầy một năm sau 27 tuổi, Petofi chết trong một trận chiến đẫm máu, đầy bi tráng.
Tự Do, Ái Tình
Tự do và ái tình.
Vì các ngươi ta sống.
Vì tình yêu lồng lộng.
Ta dâng hiến đời ta.
Vì tự do muôn đời.
Ta hy sinh tình ái.
Sandor Petofi
* Hình như là Xuân Diệu dịch
(Hhai sưu tầm)Sandor Petofi là nhà thơ,người anh hùng dân tộc của Hungari thế kỷ 19,là biểu tượng bất tử của thi ca trên toàn thế giới.
- Sinh: 01-01-1823, Tại Kiskőrös, Hungary
- Qua đời: 31-07-1849, Tại Sighişoara, Romania
Bài thơ này Petofi viết khi 26 tuổi trước khi lên đường tham gia cuộc chiến chống lại đế quốc Áo giành lại tự do cho đất nước Hungari.
Chưa đầy một năm sau 27 tuổi, Petofi chết trong một trận chiến đẫm máu, đầy bi tráng.
Tự Do, Ái Tình
Vì các ngươi ta sống.
Vì tình yêu lồng lộng.
Ta dâng hiến đời ta.
Vì tự do muôn đời.
Ta hy sinh tình ái.
Sandor Petofi
* Hình như là Xuân Diệu dịch
Trần Kiệu Bạt
Khói sương là chốn vô thường
nắng mưa là
chuyện âm dương của trời
tử sinh là lẽ con
người
Bạt ơi, số mạng
một đời như không
Đục dòng thơ rượu khơi trong
ta nghe tiếng đứt, mệnh mông mênh chìm
hỏi mầy nằm đó lặng im
bao quanh nhang khói ai tìm hồn xưa
Một đời quanh quẩn gió mưa
khăn sô đắp mặt sao thừa rượu cay
một đời hào phóng vung tay
lòng muôn thiên hạ tình say bạn bè
Lạnh hồn một bữa cơn mê
một nơi miên viễn đi về rong chơi
bữa nay tiễn bạn ngậm ngùi
Không rơi nước mắt nhưng đời trống không
Trần Phù Thế
Ngắm Mưa
Sổ Tay: Đón Tiếp Bạn Phương Xa
1.- Một nhóm bạn của chúng tôi từ Mỹ đã đi dự đại hội thường niên kỳ thứ 14 hội Ái Hữu cựu học sinh PTG-ĐTĐ Cần Thơ tại Úc Châu, vừa tổ chức tại thành phố Melbourne từ ngày 18/04 đến 28/04/2014.
Mở đầu tiền đại hội là Picnic lúc 12 giờ trưa ngày 18/04/2014 tại bờ sông Yarra.
Lễ khai mạc đại hội vào lúc 6.00 pm ngày 20/04/2014 bằng một đêm dạ tiệc tại Happy Reception 199-203 Union Road – Ascot Vale 3032.
Từ 21/04 đến 28/04 các bạn cùng dự chuyến du ngoạn liên tiểu bang Melbourne – Canberra – Sydney – Gold Coast – Brisbane – Sunshine Coast… (bằng đường bộ và hàng không).
Sau đó, các bạn chia tay với ban tổ chức tại Gold Coast.
Chúng tôi đã theo dõi từng bước chân của các bạn trên các nẽo đường của xứ sở xinh đẹp nầy. Một chuyến du ngoạn Úc Châu được các bạn gọi là :” vui nhất, ý nghĩa nhất và…ít tốn kém nhất”.
Các bạn đã lên máy bay về quê nhà và đáp xuống phi trường Tân sơn Nhất Sài Gòn vào chiều 29/04/2014. Chúng tôi đón các bạn tại Cần Thơ tối ngày 30/04/2014 – cũng là ngày định mệnh của 39 năm về trước. (vì trên đường về các bạn đi ngả Mỹ Tho để tham quan cầu Rạch Miễu, viếng Bến Tre và Vĩnh Long thăm mộ và đền thờ cụ Phan thanh Giản v.v…).
Sáng ngày 01/05 các bạn có chuyến du lịch vườn sinh thái Cồn Khương. Đến 12 giờ trưa, chúng tôi mời tất cả các bạn dùng một bữa cơm trưa tại “ Điểm dừng chân Chợ Nổi Cái răng “ bên chân cầu Cái Răng (phía Cần Thơ).
Phái đoàn của các bạn gồm 10 người :
- Anh chị Nguyễn công Danh
- Anh chị Nguyễn văn Đông
- Anh chị Ung ngọc Đạt
- Anh chị Nguyễn công Huân
- Cùng 2 cháu Thu và Tuân.
Đa số các bạn ở vùng Houston TX về và chúng tôi từng có dịp chào đón vài năm trước. Tuy nhiên lần nầy có một chuyện lạ : có nhà văn nữ Nguyên Nhung và đức phu quân tháp tùng về Cần Thơ.
Ngày mai các anh chị có chuyến xuôi phương Nam về miền đất mũi Cà Mau 4 ngày. Sau đó, chị Nguyên Nhung và gia đình về đất Bắc thăm lại vùng quê Sơn Tây mà chị xa cách đã bao năm. Nhóm chúng tôi kính chúc chị Nguyên Nhung và anh Đông thượng lộ bình an và tìm lại được những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ ngày nào.
Dịp nầy, chị Nguyên Nhung trao cho chúng tôi 200 đô la : một trăm tặng cho anh em TPB thuộc cựu hs PTG và một trăm tặng cho 2 người bạn của chị có cuộc sống khó khăn ở quê nhà…
Để tiếp đón các bạn, nhóm Cái Răng gồm có:
- Chs Nguyễn Lương Sinh
- Chs Ngô Văn Thanh
- Chs Vương Thủy Tùng
- Chs Đào Thanh Tòng
- Chs Nguyễn Út Gạch
- Chs Đào Thị Xuân Đào
- Chs Trần Huỳnh Mai
- Chs Nguyễn kim Quang.
Chị Kim Quang tặng các bạn bài thơ :
Dòng Sông Chợ Nổi
Cũng có lúc xa đàn, chim về tổ
Nghe reo vang tiếng hát dậy trong lòng
Thật hớn hở , cùng nhau thỏa ước mong
Bạn quay về ta mừng vui hội ngộ.
Người đi xa kẻ ở lại… đều khổ
Bước ly hương hận tủi nén trong tâm
Thật nặng trĩu từng giọt lệ âm thầm
Vẫn ngút ngàn… tình quê hương tổ quốc.
Bạn đã về nhìn dòng sông ngây ngất
Những con thuyền vờn mặt nước mênh mông
Sóng nhấp nhô khua mạnh dội qua lòng
Tình thật gần lối về sao biền biệt.
Tôi với bạn tay trong tay tha thiết
Dẫu nghìn trùng ta lại được gặp nhau
Những đôi mắt nhìn nhau thật ngọt ngào
Lưu luyến mãi bên dòng sông Chợ Nổi.
Kim Quang
(01/05/2014)
Và bạn Dương Hồng Thủy cũng tặng các bạn bài thơ : MỪNG CÁC BẠN VỀ CẦN THƠ ( theo lối khoán thủ ) :
Mừng Các Bạn Về Cần Thơ
Chào đón đồng môn Phan Thanh Giản
Mừng thăm bạn cũ thỏa hoài mong
Hai bên diện kiến mừng vui quá
Cặp mắt long lanh thấy mát lòng.
Danh thơm văn bút bang Texas
Nguyệt sáng soi như những cánh hồng
Đông tỏa trời mây ngàn nắng ấm
Nhung rền nữ sĩ phố Houston.
Về đến Tây Đô trưa nắng Hạ
Thăm người đồng điệu dạ chờ trông
Cần cho nét bút thêm tình nghĩa
Thơ vẫn gieo vần cạnh bến sông…
Dương hồng Thủy
(Điểm Dừng chân Chợ Nổi Cái Răng 01/05/2014)
Bạn NCD nhờ chúng tôi chuyển cho 12 bạn trong nhóm, mỗi người 1 chai dầu gió xanh, một hộp băng dán Salonpas loại 140 patches. Ngoài ra, bạn cũng gởi 200 đô la để tặng cho 2 người bạn đang gặp khó khăn trong cuộc sống.
Đặc biệt, vợ chồng ông bạn già NCD còn tặng riêng cho chị Trần Huỳnh Mai một cây Hurry Cane chứa trong một bọc vải rất đẹp. Cây can nầy có 3 khúc, tiếp đất có 3 chân bằng mủ, tháo ráp dễ dàng. Dùng để dò đường cho người khiếm thị.
( Chị Trần Huỳnh Mai sinh năm 1942, là chs Phan Thanh Giảng vào trường niên khóa 56 – 57.(....)
Mãi hàn huyên rồi cũng đói bụng. Chúng tôi gọi cơm trắng và ăn với những món ăn dân dả thuở nào :
- Lươn um bắp chuối
- Tôm Rim HK
- Cá trạch chiên dòn
- Cá kèo kho tộ
- Lẫu măng cá lăng.
Sau khi dùng cơm chúng tôi bịn rịn chia tay lúc 15 giờ cùng ngày…
2.- Tối 04/05/2014 các bạn từ Cà Mau đã trở về. Chúng tôi mời các bạn đúng 10 giờ sáng ngày 05/05 vào Bà Vèn để dùng cơm trưa tại nhà anh Ngô văn Thanh. Anh Thanh là một cựu học sinh PTG, vào lớp đệ Tam năm 1959. Anh đang định cư tại Greenville – South Carolina.
Bà Vèn là một con rạch nhỏ thuộc xã Đông Thạnh Huyện Châu Thành tỉnh Hậu Giang.
Ngày xưa, Đông Thạnh thuộc 2 xã Thường Đông và Thường Thạnh.
Làng Thường Thạnh ngày xưa nằm ở đoạn từ cầu Cái răng đến cây số 10, chếch về hướng Đông thuộc nhánh sông Cái răng Bé, chạy từ Bà Vèn đến Cái Muồng.
Bên nầy sông là làng Thường Thạnh, bên kia sông là Thường Đông.
Hai làng nầy có chung một dòng nước, có nhiều kênh rạch cắt ngang, xẻ dọc tạo thành một mạng lưới giao thông thủy chằn chịt…
Tại nhà anh Ngô văn Thanh, chúng tôi thấy có sự hiện diện :
- Chs Nguyễn Lương Sinh
- Chs Đào Thanh Tòng
- Chs Nguyễn Công Danh & chs Ánh Nguyệt
- Chs Ung Ngọc Đạt
- Chs Lương Lệ Quỳnh
- Chs Nguyễn Kim Tiền
- Chs Vương Thủy Tùng
- Chs Quách Thị Phụng
- Chs Lê Thị Thảo
- Chs Nguyễn Kim Quang & con gái cô Thiên Nhi
- Chs Nguyễn Ứt Gạch
- Chs Trần Huỳnh Mai.
Chủ nhà đãi các món ăn rất ngon :
- Ra gu bò + bánh mì
- Lẫu mắm + bún + rau sống
- Cá tai tượng hấp…
Chúng tôi ghi nhận vài hình ảnh sau đây :
Mở đầu tiền đại hội là Picnic lúc 12 giờ trưa ngày 18/04/2014 tại bờ sông Yarra.
Lễ khai mạc đại hội vào lúc 6.00 pm ngày 20/04/2014 bằng một đêm dạ tiệc tại Happy Reception 199-203 Union Road – Ascot Vale 3032.
Từ 21/04 đến 28/04 các bạn cùng dự chuyến du ngoạn liên tiểu bang Melbourne – Canberra – Sydney – Gold Coast – Brisbane – Sunshine Coast… (bằng đường bộ và hàng không).
Sau đó, các bạn chia tay với ban tổ chức tại Gold Coast.
Chúng tôi đã theo dõi từng bước chân của các bạn trên các nẽo đường của xứ sở xinh đẹp nầy. Một chuyến du ngoạn Úc Châu được các bạn gọi là :” vui nhất, ý nghĩa nhất và…ít tốn kém nhất”.
Các bạn đã lên máy bay về quê nhà và đáp xuống phi trường Tân sơn Nhất Sài Gòn vào chiều 29/04/2014. Chúng tôi đón các bạn tại Cần Thơ tối ngày 30/04/2014 – cũng là ngày định mệnh của 39 năm về trước. (vì trên đường về các bạn đi ngả Mỹ Tho để tham quan cầu Rạch Miễu, viếng Bến Tre và Vĩnh Long thăm mộ và đền thờ cụ Phan thanh Giản v.v…).
Phái đoàn của các bạn gồm 10 người :
- Anh chị Nguyễn công Danh
- Anh chị Nguyễn văn Đông
- Anh chị Ung ngọc Đạt
- Anh chị Nguyễn công Huân
- Cùng 2 cháu Thu và Tuân.
Đa số các bạn ở vùng Houston TX về và chúng tôi từng có dịp chào đón vài năm trước. Tuy nhiên lần nầy có một chuyện lạ : có nhà văn nữ Nguyên Nhung và đức phu quân tháp tùng về Cần Thơ.
Ngày mai các anh chị có chuyến xuôi phương Nam về miền đất mũi Cà Mau 4 ngày. Sau đó, chị Nguyên Nhung và gia đình về đất Bắc thăm lại vùng quê Sơn Tây mà chị xa cách đã bao năm. Nhóm chúng tôi kính chúc chị Nguyên Nhung và anh Đông thượng lộ bình an và tìm lại được những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ ngày nào.
Dịp nầy, chị Nguyên Nhung trao cho chúng tôi 200 đô la : một trăm tặng cho anh em TPB thuộc cựu hs PTG và một trăm tặng cho 2 người bạn của chị có cuộc sống khó khăn ở quê nhà…
Để tiếp đón các bạn, nhóm Cái Răng gồm có:
- Chs Nguyễn Lương Sinh
- Chs Ngô Văn Thanh
- Chs Vương Thủy Tùng
- Chs Đào Thanh Tòng
- Chs Nguyễn Út Gạch
- Chs Đào Thị Xuân Đào
- Chs Trần Huỳnh Mai
- Chs Nguyễn kim Quang.
Chị Kim Quang tặng các bạn bài thơ :
Dòng Sông Chợ Nổi
Cũng có lúc xa đàn, chim về tổ
Nghe reo vang tiếng hát dậy trong lòng
Thật hớn hở , cùng nhau thỏa ước mong
Bạn quay về ta mừng vui hội ngộ.
Người đi xa kẻ ở lại… đều khổ
Bước ly hương hận tủi nén trong tâm
Thật nặng trĩu từng giọt lệ âm thầm
Vẫn ngút ngàn… tình quê hương tổ quốc.
Bạn đã về nhìn dòng sông ngây ngất
Những con thuyền vờn mặt nước mênh mông
Sóng nhấp nhô khua mạnh dội qua lòng
Tình thật gần lối về sao biền biệt.
Tôi với bạn tay trong tay tha thiết
Dẫu nghìn trùng ta lại được gặp nhau
Những đôi mắt nhìn nhau thật ngọt ngào
Lưu luyến mãi bên dòng sông Chợ Nổi.
Kim Quang
(01/05/2014)
Và bạn Dương Hồng Thủy cũng tặng các bạn bài thơ : MỪNG CÁC BẠN VỀ CẦN THƠ ( theo lối khoán thủ ) :
Mừng Các Bạn Về Cần Thơ
Chào đón đồng môn Phan Thanh Giản
Mừng thăm bạn cũ thỏa hoài mong
Hai bên diện kiến mừng vui quá
Cặp mắt long lanh thấy mát lòng.
Danh thơm văn bút bang Texas
Nguyệt sáng soi như những cánh hồng
Đông tỏa trời mây ngàn nắng ấm
Nhung rền nữ sĩ phố Houston.
Về đến Tây Đô trưa nắng Hạ
Thăm người đồng điệu dạ chờ trông
Cần cho nét bút thêm tình nghĩa
Thơ vẫn gieo vần cạnh bến sông…
Dương hồng Thủy
(Điểm Dừng chân Chợ Nổi Cái Răng 01/05/2014)
Bạn NCD nhờ chúng tôi chuyển cho 12 bạn trong nhóm, mỗi người 1 chai dầu gió xanh, một hộp băng dán Salonpas loại 140 patches. Ngoài ra, bạn cũng gởi 200 đô la để tặng cho 2 người bạn đang gặp khó khăn trong cuộc sống.
Đặc biệt, vợ chồng ông bạn già NCD còn tặng riêng cho chị Trần Huỳnh Mai một cây Hurry Cane chứa trong một bọc vải rất đẹp. Cây can nầy có 3 khúc, tiếp đất có 3 chân bằng mủ, tháo ráp dễ dàng. Dùng để dò đường cho người khiếm thị.
( Chị Trần Huỳnh Mai sinh năm 1942, là chs Phan Thanh Giảng vào trường niên khóa 56 – 57.(....)
Mãi hàn huyên rồi cũng đói bụng. Chúng tôi gọi cơm trắng và ăn với những món ăn dân dả thuở nào :
- Lươn um bắp chuối
- Tôm Rim HK
- Cá trạch chiên dòn
- Cá kèo kho tộ
- Lẫu măng cá lăng.
Sau khi dùng cơm chúng tôi bịn rịn chia tay lúc 15 giờ cùng ngày…
Các bạn đang dùng bữa trưa tại Điểm dừng chân chợ nổi Cái răng.
2.- Tối 04/05/2014 các bạn từ Cà Mau đã trở về. Chúng tôi mời các bạn đúng 10 giờ sáng ngày 05/05 vào Bà Vèn để dùng cơm trưa tại nhà anh Ngô văn Thanh. Anh Thanh là một cựu học sinh PTG, vào lớp đệ Tam năm 1959. Anh đang định cư tại Greenville – South Carolina.
Bà Vèn là một con rạch nhỏ thuộc xã Đông Thạnh Huyện Châu Thành tỉnh Hậu Giang.
Ngày xưa, Đông Thạnh thuộc 2 xã Thường Đông và Thường Thạnh.
Làng Thường Thạnh ngày xưa nằm ở đoạn từ cầu Cái răng đến cây số 10, chếch về hướng Đông thuộc nhánh sông Cái răng Bé, chạy từ Bà Vèn đến Cái Muồng.
Bên nầy sông là làng Thường Thạnh, bên kia sông là Thường Đông.
Hai làng nầy có chung một dòng nước, có nhiều kênh rạch cắt ngang, xẻ dọc tạo thành một mạng lưới giao thông thủy chằn chịt…
Tại nhà anh Ngô văn Thanh, chúng tôi thấy có sự hiện diện :
- Chs Nguyễn Lương Sinh
- Chs Đào Thanh Tòng
- Chs Nguyễn Công Danh & chs Ánh Nguyệt
- Chs Ung Ngọc Đạt
- Chs Lương Lệ Quỳnh
- Chs Nguyễn Kim Tiền
- Chs Vương Thủy Tùng
- Chs Quách Thị Phụng
- Chs Lê Thị Thảo
- Chs Nguyễn Kim Quang & con gái cô Thiên Nhi
- Chs Nguyễn Ứt Gạch
- Chs Trần Huỳnh Mai.
Chủ nhà đãi các món ăn rất ngon :
- Ra gu bò + bánh mì
- Lẫu mắm + bún + rau sống
- Cá tai tượng hấp…
Chúng tôi ghi nhận vài hình ảnh sau đây :
Bữa ăn trưa tại nhà Chs Ngô văn Thanh
3.- 7 giờ 30 sáng ngày 07/05/2014, nhóm chúng tôi cùng anh Nguyễn viết Tân ăn sáng tại nhà hàng : “điểm dừng chân chợ Nổi Cái Răng”.
Anh Tân là cựu học sinh trường Chasseloup Laubat Sài Gòn, sinh năm 1939. Qua Pháp năm 1958. Anh tốt nghiệp trường Ecole Superieux d`Electric tại Paris.
Anh Tân đang định cư tại Seine – Saint Denis –Fr. Là một vùng ven thủ đô Paris ,chỉ cách trung tâm thành phố 19 cây số.
Anh là một trí thức, vui vẻ, hoạt bát và là một chứng nhân của thời cuộc. Anh sống độc thân từ nhỏ đến bây giờ.
Chúng tôi nhận thấy có sự hiện diện :
- Anh Nguyễn Viết Tân
- Anh Lâm Thành Trung
- Anh Đào Thanh Tòng
- Anh Nguyễn Lương Sinh
- Anh Quan Chí Kiên
- Anh Vương Thủy Tùng
- Chị Đào Thị Xuân Đào
- Chị Nguyễn Kim Quang.
Chủ đề xoay quanh những văn hào và tài tử điện ảnh của Pháp.
Nhà hàng nổi cạnh bờ sông buổi sáng thật rộn ràng tàu ghe dưới sông. Nhất là những tàu du lịch xuất phát từ bến Ninh Kiều vào thăm chợ Nổi và vườn du lịch sinh thái Mỹ Khánh. Đa số du khách đều tắp vào Trạm dừng chân để ăn sáng hoặc giải khát.
Trạm dừng chân chợ Nổi Cái Răng là một địa điểm lý tưởng cho du khách trong và ngoài nước.
Vài hình ảnh của buổi ăn sáng :
Anh Tân & anh Tòng
Anh Kiên – Trung – Tân – Tòng – Sinh
Bến sông Cái răng : tàu du lịch & sà lan tấp nập
Dương Hồng Thủy
Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014
Walt Disney Land, FL
Người
ta nói càng già càng như trẻ con. Walt Disney Land là nơi giải trí cho
trẻ con mà mãi đến bây giờ tôi mới đến xem, không ngại tuổi mình quá độ.
Trơ trơ đầu tóc bạc phơ, Sói-già-tôi thản nhiên len lỏi giữa đám khách
du ngoạn thiếu niên nhi đồng đang tung tăng bên cạnh ông bà cha mẹ.
Bài tuỳ bút ký sự này chỉ là để kỷ niệm một chuyến du ngoạn
tương tự nhiều chuyến trước đây tới nhiều thắng cảnh tại Hoa Kỳ và đã
được thuật lại trong một số tuỳ bút. Nó không thuần tuý là thể loại
hướng dẫn du lịch. Chỉ ghi chép lại một số nét cảm nghĩ còn in trong trí
nhớ hạn hẹp vì tuổi tác của mình. Cũng nên nói thêm tác giả dùng lại
bút hiệu trong Lạc Bước Đào Nguyên San Diego để nhấn mạnh rằng mình
giống như một trong đôi sói già trên vùng thảo nguyên qua truyện của một
nhà văn Liên-sô đã mất tính hoang dã, trở nên hiền hoà, yêu trẻ, hoà
mình vào thế giới đặc biệt dành cho trẻ em.
Walt Disney Land (WDL) (WD) là một thế giới trẻ em thật
rộng lớn. Sói-già chỉ có 5 ngày ở W.D.L. So với hàng trăm, hàng ngàn
địa điểm giải trí của WD thì chẳng thấm tháp vào đâu. Tuy nhiên, cũng
thấy tạm đủ để sói có được những cảm giác thảnh thơi vui thú lẫn hối hả
khó chịu...khiến có thể kết luận rằng trừ phi hội đủ 2 điều kiện: túi
tiền và thời gian, còn chẳng dại gì trở lại nơi chốn này lần thứ hai,
mặc dầu hằng năm WD có thêm sự đổi mới. Chuyển đi này của sói-già vẫn do
cơ hội thuận tiện đi ké theo sói-con nhân dịp dự workshop gì đó, vì
vậy rất yên tâm có người dẫn đường lúc ban đầu, lại đỡ được phần chi phí
di chuyển và khách sạn đầy đủ tiện nghi.
Với cuốn sách hướng dẫn du lịch, sói-già đã chọn trước
những địa điểm sẽ đi xem tại WD. Chỉ mua 2 vé thuộc loại one-day,
one-park tickets vào cửa Magic Kingdom và Epcot, mỗi khu 1 ngày, còn
ngày thứ 3 đến Downtown Disney không cần vé. Ngày đầu và ngày cuối, trừ
thời gian chạy xe, còn lại lang thang quanh khu khách sạn nằm ngay trong
WD World Resort. Lúc đầu cũng dự tính lấy thêm 2 vé Park Hopper Pass
(giá chỉ 1/2) để có thể vào cửa trong cùng 2 ngày đó, xem thoáng qua
Animal Kingdom, Hollywood Studios, hoặc Typhoon Lagoon, Blizzard Beach,
Winter Summerland, Fort Widerness Resort & Campground, nhưng sau xét
thấy không đủ hơi sức đuổi theo thời gian trong thế giới WD quá rộng
lớn này nên đành thôi. Nếu muốn đi xem khắp cả có lẽ phải ở lại hàng
tháng với túi tiền không nhỏ. Có người phải đến nhiều lần trong đời,
hoặc vào thời thơ ấu dưới sự dẫn giắt của cha mẹ, hoặc vào lúc trưởng
thành để dẫn giắt con cháu. Chừng 3,4 trăm hình ảnh đã thu vào ống kính
do chính sói chụp thì ít, mà do 2 kẻ đồng hành nữ thì nhiều, còn sói-con
không mua vé đi cùng vì có chương trình riêng.
Xe vừa ra khỏi xa lộ có toll fee chạy vào lãnh địa WD đã thấy
tòa nhà Walt Disney World Swan and Dolphin Resort xuất hiện vươn lên
trên hàng cây xanh hình tam giác chọc lên trời cao, lưng chừng có 4 bồn
phun nước, 2 con cá heo và 2 con thiên nga. Đến nơi, từ trên lầu cao,
có thể thưởng thức cảnh quan đẹp mắt của một cái hồ rộng được viền quanh
bởi một boardwalk và những nhà hàng, khách sạn nho nhỏ 2, 3 tầng san
sát nhau. Về đêm, khung cảnh trở nên diễm ảo, thơ mộng như chốn thần
tiên.
Rồi từ đây bắt đầu 3 ngày xem WDL chính thức. Cũng từ đây
những cuộc chạy đua hối hả đi khắp 3 khu đã chọn trước. Không thể nào
nhớ hết tất cả những nơi đã xem. Nếu có thể viết, có lẽ cần một cuốn
sách dày hàng ngàn trang. Tuỳ bút này cũng dành mấy đoạn ghi lại một số
nhận xét về ưu và khuyết điểm của WDL(chủ quan hay khách quan cũng
được).
* WDL có gần chục khu bao gồm hàng ngàn địa điểm trong đó có
mấy chục nơi đòi hỏi FastPast (FP) ticket, dĩ nhiên không phải trả thêm
tiền. Thích thật! Nhưng...
* Vì sói-già đến khách sạn trễ,
nên không thể nhờ quầy dịch vụ lấy FP. Dù đã đặt mua online vé vào Magic
Kingdom và Epcot, người hướng dẫn cũng là nữ đồng hành thứ hai, trẻ
tuổi, từng đến WD một lần và thành thạo ngôn ngữ, lối sống Mỹ, cũng
không khỏi ngạc nhiên về những điều rất khác cách người ta viết và quảng
cáo từ trước. Sói-già đành phải nối đuôi rồng rắn trước cổng vào, y như
những người chưa mua vé vào cửa từ trước, để lấy FP. Khó khăn bước đầu:
các sách hướng dẫn không viết, chỉ trong tờ quảng cáo của WD cho biết
mỗi vé vào cửa 1 ngày chỉ được lấy tối đa 3 FP mà thôi. Hãy thử đóng vai
bà già trầu đi chợ làm con tính nhẩm dài giòng văn tự. Mỗi ngày 1 vé
vào cửa kèm 3 FP, thì muốn xem hết mấy chục địa điểm hấp dẫn của Magic
Kingdom và Epcot không thôi cũng đòi hỏi mấy chục cái FP, tức
từ-không-dưới-10-đến-20 cái vé vào cửa 2 khu này, tức
từ-không-dưới-10-đển-20 ngày hay từ-không-dưới-10-đến-20 lần chi tiêu
số-hơn-một-trăm dollars kèm theo chi phí ăn ở khách sạn! Hãy tiếp tục
suy nghĩ kỹ hơn nữa, sẽ phải khâm phục óc moi móc hầu bao du khách thật
tài tình, thật khoa học. Nếu cường điệu nói đây là một viện bảo tàng vĩ
đại dành cho thiếu nhi thì ắt hẳn cũng là một trường học lấy học phí đắt
nhất vì mỗi em tới học cần một người lớn đi theo và lưu trú trong một
thời gian khá dài. Đa số địa điểm mà quảng cáo gọi là attraction và show
đòi hỏi FP thường chỉ diễn ra trong vòng 5 phút, rất ít kéo dài 3,4
chục phút, nếu để tự do muốn vào xem bất cứ cái nào, giờ nào không cấn
FP, dù phải sắp hàng, có lẽ sói-già đủ sức bon bon gót giày chỉ trong
vòng 3 ngày là đã đủ in dấu chân mình trên khắp 2 lãnh địa này của vương
quốc WD! Nhưng thôi, đó cũng là cái giá phải trả đổ lên đầu người tiêu
thụ đối với nguồn tư bản đầu tư khổng lồ và hàng trăm ngàn óc sáng tạo
của khoa học và kỹ thuật gia vào công trình vĩ đại WDL này, phải không!
Than làm chi nữa?
*Rời quầy bán vé để được xác nhận đã đặt mua trước và để chọn 3
FP mỗi ngày, sói-già và 2 nữ đồng hành mỗi người chỉ cần cầm trong tay 1
cái thẻ duy nhất, bắt đầu cuộc chạy đua đi xem các nơi. Không thảnh
thơi được như các tiên ông chốn bồng lai, khách luôn luôn phải thấp tha
thấp thỏm canh giờ đã được định sẵn trên FP, kẻo bỏ lỡ, cho nên đâu dám
vào xem những địa điểm không cần FP khác.. Do vội vã lúc ở quầy vé hồi
sáng sớm, sói đã chọn lầm FP vào Tomorrowland Speed Way, sau thấy môn
giải trí này cũng như một số khác di động với tốc độ rất cao không thích
hợp cho người già cả nên chỉ đứng ngoài nhìn thoáng qua những chiếc xe
nhỏ bé do tài xế trẻ lái vòng đi vòng lại trên sân.
*Kể ra thì WD vô cùng hấp dẫn và sói-già đã được xem khá nhiều,
nhưng, như đã nói, không thể liệt kê ra hết và mô tả chi tiết. Chỉ nhớ
được tên mấy cái hấp dẫn không phải vượt tốc độ quá cao mà sói-ta đã
thật sự tham dự: Parade trên Main Street, Show Peter Pan trước
Cinderella 's Castle, Under the Sea-Journey of The Little Mermaid,
Pirates of the Caribbean, Tomorrowland Transit Authority PeopleMover,
Walt Disney's Carroussel of Progress, Swiss Family Treehouse ...(ở Magic
Kingdom), và Flower&Garden Festival, Spaceship Earth, Living with
the Land, Maelstrom, The Seas with Nemo&Friends, Reflection of
China...(ở Epcot). Ngoài ra cả 2 khu đều đốt pháo bông về đêm. Nhưng tối
hôm ấy, sói chỉ cần đứng từ cửa sổ khách sạn cũng đủ nhìn thấy tia sáng
lazer và pháo hoa rực rỡ tung lên vùng trời Epcot.
*Hấp dẫn, đẹp mắt, ấy thế mà :..Nhìn toà nhà Cinderella Castle
ở M.Kingdom có tháp nhọn và cao, đẹp như cảnh thật lâu đài hoàng tử,
sói muốn vào bên trong, mong sống lại thời thơ ấu như cô bé lọ lem leo lên tận đỉnh tháp
cao; nhưng này, hãy dừng chân lại, ngẩn tò te vì người gác cửa nói bên
trong là restaurant (chắc hẳn cũng chẳng có lầu son gác tía cao mút trời
xanh! ). Như tại Epcot, khi vào xem World Showcase gồm 9 công trình đồ
xộ, nguy nga, hoành tráng với điện đài, thành quách, tháp cao của 9
nước, được gọi là pavilion, ngoài American Adventure đơn điệu nhưng đầy ý
nghĩa của Hoa Kỳ, Norway có boat ride Maelstrom xem cảnh Thụy-điển,
China và Canada có mỗi nơi 9 màn ảnh đại vĩ tuyến quay vòng quanh chỗ
khán giả đứng thật tối tân, France thơm lừng nước hoa nổi tiếng thế
giới... còn cũng tại hầu hết ở các toà nhà đó, đa số diện tích dùng làm
khu bán hàng hoá và tiệm ăn. Thực vậy, khi sói bước vào trong ngó coi
xem là cái gì thì lại phải quay ra vì là nhà hàng ăn uống. Còn thì giờ
đâu mà ngổi nhẩn nha nhấm nháp các thực phẩm địa phương? Tuy nhiên không
thể bỏ qua 15 phút thưởng thức hương vị bánh ngọt ngào của Paris. Có
một cái thú vị độc đáo nhất đối với kẻ viết bài này. Trong khi ngồi trên
xe leo track vòng vo trong quả cầu khổng lổ của Spaceship Earth lên tận
vòm cao để thưởng thức cảnh vũ trụ và xuống gần tới chặng chót, theo
lời dẫn qua máy, sói-già cứ bấm đại lên màn hình trước mặt giòng chữ ghi
địa chỉ Gmail và tên nơi du khách từ đâu tới. Thế là sau khi chuyến đi
vào không gian tuyệt vời chấm dứt, đã thấy trên một màn hình lớn gần cửa
ra xuất hiện 5 hình ảnh thật ngộ nghĩnh của chính mình và trên bản đồ
thế giới có dấu mang địa danh tiểu bang GA, nơi kẻ này cư ngụ. Khi về
nhà, mở Computer đã thấy xuất hiện sẫn trên Email 5 tấm hình độc đáo đó,
với hai hàng chữ: Thanks for visiting, Greetings from the Future.
*Hấp dẫn, đẹp mắt, thế mà phải hết sức coi chừng: len lỏi giữa
đám đông,cần phải thận trọng tránh va chạm hàng hàng lớp lớp
thiếu nhi, người già ngồi xe lăn. Tuy nhiên, trong khung cảnh chỉ toàn
là du khách, ai ai cũng đều tỏ ra rất lịch sự. Vào xế chiều ở M.Kingdom,
người nữ đồng hành kiêm hướng dẫn viên đã bị choáng váng, do lúc sáng
đứng chờ bus shuttle, đã gặp gió lạnh, nên đang đi xem phải bỏ về sớm
cùng vị đồng hành thứ hai theo để săn sóc. Chà ! lấy ai hướng dẫn đây?
Nhưng thực ra chuyến du ngoạn này đã được sói-già nghiên cứu tận tình,
giống như những chuyến du ngoạn trước; đây lại là cơ hội để sói-già tự
do giảo bước chân xông pha của phái mạnh, đi khắp đó đây trong khu
M.Kingdom. Nhờ vậy, đã vào xem được khá nhiều địa điểm khác nữa, kể cả
những nơi đòi hỏi FP nhưng còn chỗ trống nên vẫn dành cho khách không có
FP. Cuối cùng còn leo lên Walt Disney World Railroad để thoải mái theo
con tàu thưởng ngoạn một vòng quanh toàn thể M.Kingdom. Nhưng lấy ai
chụp ảnh sói đây? Đành phải (bắt chiếc tông tông OB của USA trong lần thăm
viếng Nam Phi), dùng kiểu cách chụp thời đại gọi là selfie cũng tạm
được thôi!
*Nếu so sánh M.Kingdom và Epcot, sói-già thích Epcot hơn. Trẻ em có
lẽ thích Magic Kingdom và Animal Kingdom. Người thích nghệ thuật thứ
bảy chắc không thể bỏ qua Hollywood Studios. Thanh niên có lẽ ưa thích
Bliszzard Beach và Typhoon Lagoon (nơi có Water Parks lớn). Ngoài ra
nhiều vùng phụ cận WD và Orlando còn có rất nhiều Theme Parks nổi tiếng.
Nhưng ai có thể đến tất cả những nơi đó? Đời người ngắn ngủi, thời gian
có hạn, sói-già nghĩ rằng ngay tại Hoa Kỳ và khắp nơi trên địa cầu của
chúng ta có biết bao thắng cảnh tuyệt vời mà chỉ rất ít người có đủ điều
kiện để lai vãng. Hãy dành thời gian và tiền bạc để đi thăm thêm những
nơi ấy có phải thú vị hơn không? Chọn xem 3 khu của WD để gọi là đi cho
biết đó biết đây trong đời cũng gọi là tạm đủ cho kẻ không phải là ông
Bành-Tổ! Và như vậy, nói chung, chuyến du ngoạn WDL không đến nỗi làm
sói-già hoàn toàn thất vọng, mặc dầu có những cái không được hài lòng
cho lắm.
Tomorrowland
*Nhiều hình ảnh trong những cảnh hay show được tạo dựng
theo truyện thần tiên, hay huyền thoại mà khán giả rất quen thuộc qua
những phim hoạt hoạ của W.Disney khiến cho trẻ em cũng như người lớn đều
thích thú. Nhiều khúc phim 3-D rất sinh động với nhạc nền chọn lọc về
phong cảnh thiên nhiên và lịch sử đời sống nhân loại đã được chiếu hoặc
dùng làm bối cảnh trong những cảnh tượng diễn tả theo từng chủ đề. Nhớ
năm 2011, sói-già đã xem show Disney-on-ice tại Gwinnette Arena nên càng
nhận thấy giá trị về mỹ thuật, kỹ thuật điện ảnh, giáo dục của WD đến
nỗi chính phim Beauty and the Beast đã được chàng-sói-sinh-viên-cụ muốn
thử thời vận cho cuộc sống mới tại miền đất hứa Hoa-Kỳ năm 1995 chọn làm
đề tài cho một bài essay hàng tháng.
*Nhiều hình ảnh đã trở thành ấn tượng tuyệt vời khiến
sói-già dường như được sống trở lại thời thơ ấu. Không thể quên hình như
mình đã trải qua một chuyến mộng du vào quá khứ, hiện tại và vị lai.
Nào, những con thuyền hay con tàu băng băng trên track lao vào bóng tối,
lúc nhanh lúc chậm, ngay cả trên giòng nước, qua những vùng ánh sáng ở 2
phía bên tàu chan hoà màu sắc của Alice trong Wonderland, của Nàng tiên
cá Mermaid hay mê-nữ Siren với chàng thuỷ thủ đa tình, của Cinderella
và hoàng tử hào hoa, của Peter Pan với nàng công chúa, của Aladin, của
chú chuột Mickey, của Beauty and the Beast, của Lion King, của biển cả
bao la và rừng già hoang dã, của hang động thời nguyên thuỷ, hay của
những khu trồng cây nhà lá vườn quen thuộc thời nay ..., hoặc của gầm
đại dương vang vọng tiếng nói thuyền trưởng Nemo.... Cũng những con tàu
thuyền đó êm ái đi khắp địa cầu và không gian, hay lướt qua những công
trình vĩ đại của quá khứ và tương lai của lịch sử loài người và phong
cảnh thiên nhiên hùng vĩ trên thế giới...
*Mạng lưới chuyên chở thật tốt. Từ khách sạn, sói-già có
thể dễ dàng đi khắp WD. Trong 3 ngày, dùng bus shuttle đi M.Kingdom và
Downtown Disney, dùng ferry shuttle xuyên qua hồ lớn giao lưu với mấy hồ
nhỏ đi Epcot. Cả 2 phương tiện này được gọi đúng là water và bus taxi.
Dưới đất là thế, còn trên cao có monorail như con thoi dựa trên đệm từ
trường, vùn vụt chạy qua. Nhớ hình ảnh mỗi tối, từ trên cửa sổ khách sạn
nhìn xuống hồ chỉ thấy cái khuôn hình chữ nhật tối đen viền quanh bởi
những bóng đèn vàng của mái chiếc phà, im lìm di động trong bóng đêm,
như một sinh vật hư hư ảo ảo, nhẹ trôi trên mặt hồ đen thẳm.
*Vào ngày thứ ba, tiếp theo hôm trước đã xem Epcot với
sự hướng dẫn trở lại rất linh hoạt (vì khỏi dị ứng thời tiết) của nữ
đồng hành trẻ đồng thời là phó nháy luôn luôn nhắm ống kính vào đôi sói
già như cặp tài tử điện ảnh, cả ba dùng lại bus shuttle đi Downtown
Disney. Một thành phố nhỏ giải trí muôn màu sắc rực rỡ. Một giãy phố dài
khoảng hơn 1 mile chạy ven hồ với những cửa hiệu và nhà hàng ăn uống
như Navy Pier ở Chicago. Tại đây có thể mua vé vào DisneyQuest Indoor
Interactive Theme Park, Circle du soleil, hoặc Characters In
Flight...Không nên quên vào The Art of Disney để xem những bức hoạ in
lại của Walt Disney, để thấy nhà danh họa này xứng đáng được thế giới đề
cao; đến nỗi ngay buổi tối hôm đó, khi về, sói vẫn còn say mê thưởng
thức lại những bức tranh vẽ thú vật thật dễ thương của WD dành cho thiếu
nhi trưng bày tại một phòng nhỏ hơn ở ngay trong khách sạn.
Downtown
Disney khiến sói liên tưởng đến cảnh một thị trấn, nhỏ bé hơn, giăng mắc
hoa đèn, vui nhộn vào dịp lễ hội nào đó trong phim Big Fish. Thong thả
đi dạo qua các cửa hàng, chọn mua vật kỷ niệm, hay dạo trong lòng phố,
thỉnh thoảng chợt nghe tiếng ầm ầm vang lên, thì thấy một ngọn lửa đỏ
phụt lên từ một núi lửa nhân tạo ở mé hồ. Ở đây cũng như khắp WD bày bán
vô số hàng lưu niệm. Có một thứ rẻ tiền nhất nhưng đủ tượng trưng cho
WD là tấm lắc hình nổi lâu đài
Cinderella hoặc thú vật theo tranh vẽ của hoạ sĩ WD, được tạo bằng cách
bỏ $1.25 hoặc 50Cents (tuỳ nơi) vào máy cán. Rồi vào một
nhà hàng để ăn trưa. Lại một cảnh độc đáo đối với sói-ta. Không kể toà
nhà hình cầu rất đẹp, vừa ăn ngon, vừa thưởng thức nhạc nhẹ, vừa nhìn
lên vòm trần cao trang trí nhiều cảnh vật hiện dưới bàu trời xanh điểm
mấy vì sao, thật thích thú khi thấy phần đáy cái ly nước trái cây đặc
biệt (giá không rẻ) có in hai chữ Planet Hollywood, toả sáng (vì gắn
pin và bóng đèn) và cô phục vụ không những vui vẻ mở lời sẵn
sàng để khách mang về kỷ niệm, mà còn trân trọng đem rửa và gói trong
túi đựng in hình biểu tượng của WDL là Cinderella's
Castle.
Ngược lại, một hiện tượng độc đáo khác diễn ra khi trở lại
Downtown Disney lần thứ nhì để ăn tối đánh dấu kỷ niệm của cả 4 người
trong gia đình sói-tôi. Vào một nhà hàng, trên cửa treo một bộ xương
khủng long khổng lồ, bên trong rất rộng lớn, có hang núi giả đá
băng bừng sáng ánh đèn màu và nhiều con dinosaur nhỏ trong khoảnh khắc
lại nhoài cái đầu dài thoòng hung dữ từ trần nhà xuống và gầm lên tiếng ỳ
uồm. Tại đây, trong khi khách đang ăn uống bỗng nghe tiếng vỗ tay đôm
đốp theo nhịp thật to của một nhóm phục vụ viên xăm xăm đi qua giãy bàn
ăn, sau mới biết rằng họ chào mừng sinh nhật của đám thực khách nào đó.
Hiện tượng này lặp đi lặp lại 2 lần nữa dành cho đám sinh nhật khác gây
ồn ào đáng được coi là quái đản, bởi ai sinh nhật mặc ai cớ gì bắt gần
ngàn thực khách phải sửng sốt, ngưng nói chuyện, ngưng ăn; trái với cảnh
yên tĩnh, phong thái lịch sự ở những nhà hàng khác ở khắp nơi. Thật ra
phải khen ngợi cách trang trí sinh động từ ngoài vào trong của nhà hàng
này, nhưng còn về món ăn, hai phần ăn đã được bỏ dở, có lẽ do chọn lầm
thực đơn chăng?
Cái hay dở, tốt xấu, ưu cùng khuyết điểm của WDL
đã được thành thật kể ra không ngần ngại. Đó là dấu ấn trong kỷ niệm
riêng của tác giả, nhưng cũng thầm mong có thể là một số điều nhắc nhở
phớt qua cho những du khách tương lai để thay thế cho nội dung không
phải là một bài tuỳ bút hướng dẫn du lịch viết bởi những tác giả chuyên
nghiệp. Dù sao trong đời cũng nên đến WDL một lần.
Vẫy tay chào Walt Disney Land. Tuyệt! Nhưng không ước mong tái ngộ!
Sói-già/ ChinhNguyen./ H.N.T.
Những ngày đầu tháng Tư, 2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)