Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

Tình Người Của Con Chó Mẹ



      Hôm rồi, con chó cái nhà chồng chị đẻ chó con, nhưng nó bị dị tật. Được 2 hôm, con chó con yếu dần rồi chết. Chó mẹ cứ ôm khư khư giấu con dưới bụng.
      Sáng ra, chị đem xác chó con ném đi. Con chó cái xồng xộc chạy theo, hai chân trước ôm ống quần chị, vừa tru tréo thảm thiết. Nó nhảy chồm chồm lên tay chị quyết đòi lại đứa con thơ. Chị giơ tay ném con chó chết ra giữa sông. Chó mẹ nhảy bổ xuống giòng nước chảy xiết ngụp lặn, sặc sụa tìm con, rồi tất bật chạy dài theo bãi bùn cào cấu dữ dội. Đến khi xác chó con bị nước nhấn chìm, nó nằm bệt xuống đau đớn hừ hừ, oán giận rên rỉ, mắt nó tuyệt vọng buồn hiu nhìn theo giòng nước chảy.
       Con trai nhỏ của chị đứng trên bờ sông, giọng xúc động.
- Con chó mà còn biết thương con hả mẹ, tội nghiệp con chó con quá!
       Người phụ nữ đứng thẫn thờ, bỗng bệch mặt ra, một cơn sóng ngầm quặn đau vỗ vào dĩ vãng. Ngày chị rứt áo ra đi theo người chồng sau, bỏ lại 3 đứa con thơ. Con gái lớn 5 tuổi bám víu, vật vã, bước té, bước ngả...chạy ùa theo nắm tay mẹ khóc thét...
- Mẹ ơi! Đừng đi mà...ở lại với tụi con mẹ ơi.
       Người phụ nữ giựt mạnh tay, bỏ đi, con bé té chúi nhủi bên bờ kinh cạn nước, khóc ngất.

       Ngoài kia ánh nắng chiều đang dần tắt lịm, phía sau nhà chảy dài cái bóng của ba đứa trẻ ôm nhau khóc.

Phủ Hiền

Câu Đối Mừng Xuân Giáp Ngọ 2014-Quên Đi-1


Câu Đối: Quên Đi
Trìng Bày: Huỳnh Hữu Đức

Xuân Mới




Hoa xuân tươi thắm nở bên thềm
Ngày mới vừa lên xua bóng đêm
Rộn rã niềm vui : chào hạnh phúc
Hân hoan hy vọng : đón bình yên
Lung linh tia nắng xanh chồi nõn
Lóng lánh giọt sương ướt cỏ mềm
Dồn dập vó câu - chàng ngựa đến
Vội vàng lão rắn lách chuồn êm.

Phương Hà

Tình Không Phai - Ineffaçable, l’Amour - Ineffaceable Love.




Anh đã ngỡ trái tim mình khô héo,
Nhưng gặp em lòng anh đượm thắm tươi,
Cô gái nhỏ mặt hiền lời khôn khéo,
Phút ban đầu tình anh đã trọn trao,
Lời chưa thốt tim anh sao bối rối,
Bởi vì em tóc mướt dáng thanh cao,
Em gái nhỏ mắt anh nhìn đắm đuối,
Anh yêu em từ giây phút đơn côi.

Em yêu dấu dù khung trời cách trở,

Hứa yêu em anh sẽ chỉ có em,
Xa cách mấy con tim anh vẫn nhớ,
Bóng hình em duyên dáng quyện ngây thơ,
Anh đã ngỡ trái tim mình khô héo,
Nào hay yêu tim chết lặn thẩn thờ,
Tình sẽ đẹp đôi lứa mình chung lối,
Mối tình thơ tình vĩnh cữu không phai.

Ineffaçable, l’Amour

Ai-Je cru que Mon cœur s’est fané et asséché,
Mais à Te rencontrer s’est-il égayé et épanoui,
Toi, toute menue au visage d’ange à la parole bien pensée,
Dès le flash immédiat, Je T’ai offert tout Mon amour,
Sans de mot prononcé encore, Mon cœur est en émoi,
A l’effet de Ta chevelure satinée, et par Ton allure élancée pure,
Menue que Tu es, Je plongeais dans Ton regard à M’y perdre,
T’ai-Je aimé dès l’instant de Ma solitude.

Ma tendre chère adorée, faisant des cieux d’éloignement
Mon amour tout promis, Je suis bien à Toi,
Même au plus loin de Toi, Mon cœur pour toujours, s’en rappelle,
De Ta silhouette avenante élégante unie à Ton innocence,
Ai-Je cru que Mon cœur s’est fané et asséché,
Mais suis-Je tombé amoureux de tout Mon cœur à en mourir subjugué,
Notre amour sera beau, car ensemble Nous cheminerons,
Dans la poétique odyssée de l’amour éternel, ineffaçable.

Ineffaceable Love.

Would I believe that My heart faded and drained,
But when met You it was brightened and opened out,
You, small thin with the face of angel and the word thought well,
As of the immediate flash, I offered all My love to You,
Without word still pronounced, My heart was gotten mixed up,
By the effect of Your glossed hair, and by your pure slim pace,
I plunged in your glance to lose Myself there,
I loved You as of the moment of My loneliness.


Dear My tender adored, notwithstanding skies of distance
With My promised love, I am all to You,
Even to further from You, My heart for always, remembers,
Your elegant delightful shading unified to Your innocence,
Will I believe that My heart was faded and drained,
But I fell in love with all My heart to die for it subjugated,
Our love will be beautiful, as We will move on together,
In the poetic odyssey of the eternal love, ineffaceable.


Lời: Thanh Vân

Translation : Léon Lê Đình Bäo
Paris, le 18 avril 2006
Cap d’Agde, le 29 avril 2006


Tình Tôi Với Huế



Đi mô, dù cách mấy phương trời
Với Huế tình tôi rộn khắp nơi
Đỉnh Ngự mây bay mờ vách núi
Giòng Hương trăng dọi nước đầy vơi

Hoàng Thành Lăng Tẩm hồn Tiên Đế
Vỹ Dạ hang cau ngọn gió lơi
Đất khách dù xa long vẫn nhớ
Mấy lời tâm sự gởi trao người .

Mấy lời tâm sự gởi trao người
với Huế tình thơ mãi chẳng vơi
Cương thổ bao năm gầy nghiệp Đế
Hoàng Triều mấy độ dựng xây đời

Thương trường Đồng Khánh thương màu tím
Nhớ chợ Đông Ba nhớ nói cười
Dù ở nơi mô lòng vẫn ước
Ngày về thăm lại Cố Đô ơi!


Song Quang

Xuân Phụ!



Mỗi độ Tết về cây thay lá
Nụ ươm cành chờ phút khai hoa
Sao tóc mai bỗng chốc bạc xòa?
Tuổi tăng biết mình già tí xíu

Tình cần ấm tim vẫn còn yêu
Dù thời gian luống tuổi những chiều
Sao gió chướng đìu hiu về đến?
Bến Xuân tàn người chẳng ghé ngang

Ngoài ngõ nhà nhà pháo ngập tràn
Tiếng lân múa rộn ràng khắp xóm
Muôn hoa sắc đua chen từng khóm
Sao lòng Xuân buồn trộm len vào?

Ôi Xuân về ! Người nỡ phụ nhau.?!

Kim Oanh

Đợi Xuân


       
      (Từ Xuân Phụ của Kim Oanh)

Dẫu tàn dẫu nở cũng là hoa
Tình hợp tình tan cũng là tình
Tình bỏ tình đi tình tệ bạc
Ai đây mòn mỏi đợi Xuân tình

CHS Nguyễn Trường Tộ


Thơ Tranh: Hoa Forget Me Not


Thơ: Phạm Tương Như
Thơ Tranh: Kim Oanh

Qua Phố Mùa Xuân - Thơ Khiếu Long & Tiểu Vũ Vi- Phổ nhạc Nguyên Van Ha



Thơ: Khiếu Long và Tiểu Vũ Vi
Nhạc: Nguyen Van Ha

Hoạ Hạn Vận-Cuộc Thi Do Cụ Phan Kế Bính Tổ Chức


 Đề cuộc thi thơ do học giả Phan Kế Bính tổ chức như sau: 

a. Ðầu đề (nội dung) là:


Trống treo ai dám đánh thùng
Bậu không ai dám dở mùng chun vô


b. Năm vần hạn định theo thứ tự là: xô - cô - vô - ô - rô.
 

Bài thơ sát với đầu đề (a), hạ đúng 5 vần hạn định (b). 
Một điều thật thú vị khi người giành được giải nhất lại là một Nhà Sư .

Bài Hoạ như sau:

Nào phải là ai dám giục
Thuận tình trước hết tự nơi
Có cho mới dám trao dùi đánh
Không hẹn nào ai đẩy cửa
Mảng sướng kể gì thân lễ nghĩa
Ham vui quên hết chuyện dâm ô
Thói hư thuần thước xưa còn lạc
Đừng học làm chi gióng nhảy
 

( Trích
http://dongsuoimo.com )

                   *
                 *   * 

             Xuân Tình

Trống tự cõi lòng  giục giã
Đêm trường canh vắng một mình
Sóng tình vẩy gọi nên tìm đến
Dùi trống trao mời mới dám
Thần Nữ thước tha khoe dáng ngọc
Ngưu Lang hớn hở vượt cầu ô
Âm dương kết hợp ngàn năm vẫn
Chẳng phải theo đòi thứ mặt

                                   Quên Đi

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

Vĩnh Long Chuẩn Bị Đón Xuân Giáp Ngọ 2014 - Hoa Lên Ghe

Hôm 08-01-2014, hoa kiểng bắt đầu vào Vĩnh long chào đón sang mùa năm Giáp Ngọ











Trương Văn Phú

Vĩnh Long Chuẩn Bị Đón Xuân Giáp Ngọ 2014 - Cây Kiểng Xuống Xe

Hôm 08-01-2014, hoa kiểng bắt đầu vào Vĩnh long chào đón sang mùa năm Giáp Ngọ











Trương Văn Phú

Xuân Xứ Người Lại Nhớ Quê Nhà




Xuân này nữa, ba chín năm chẵn
Thời gian dài đăng đẳng chưa về
Thăm quê hương, thăm lại mẹ quê
Đã bao năm mong con mòn mỏi.

Lúc ra đi, lời chưa kịp nói
Chuyến tàu đêm giục giã ra khơi
Nhìn quê hương đã xa cách rồi
Lòng đau nhói khi xa đất Mẹ.

Trong âm thầm, mắt trào giọt lệ
Khóc quê hương, khóc mẹ đã già
Đâu ngờ rằng con phải lìa xa
Khi cha mất mới vừa an táng.

Đến xứ người khi trời vừa sáng
Mọi vật đều lạ lẵm ngỡ ngàng
Ba chín năm chừng ấy xuân sang
Trong cuộc sống, đâu vui gì Mẹ !

Mấy xuân qua - buồn, vì đơn lẻ
Ngồi cô đơn, mắt lệ chan hòa
Nhang khói lạnh, chiều ba mươi Tết
Chưa sắm sửa, kịp rước ông bà.

Phải ra xe đi làm vội vã
Chặng đường dài rong rủi kịp ca
Sao dòng lệ dâng tràn khóe mắt
Xuân xứ người lại nhớ quê nhà.

Con sẽ về thăm lại mộ cha
Chào mừng mẹ, cúng lạy ông bà
Viếng mọi nơi vào mùa xuân tới
Từ lâu rồi, con đã cách xa.

Song An Châu
GA, Xuân xa quê 2014


Thơ Tranh: Hoa Forget Me Not



Thơ Trầm Vân
Thơ Tranh: Kim Oanh


Tết Buồn



Tết đến sao buồn quá người ơi!
Hoa xuân khoe sắc thắm hương đời
Cô gái tươi cười mang yếm đỏ
Chàng trai xao xuyến dạ chơi vơi
Người đi ngày ấy tàn cơn mộng
Kẻ ở nơi đây ngóng trông vời
Viễn xứ quê người thân lữ khách
Vọng mãi ngày xuân mộng chẳng nguôi.

01/2014
Thiên Thu


Người Em Gái Nhỏ



Đón khách đò đưa lòng cầu nguyện
Duyên thề hẹn ước khởi trinh nguyên
Lòng nghe se thắt hồn ngây ngất
Tình vẫn phôi thai mãi giữ nguyên

Đông tàn Xuân, én luồn trong gió
Em gái nhỏ bím cài hoa đỏ
Chiếc áo len màu nhạt thiên thanh
Rồi em líu lo tựa hát hò

Anh nằm nghe biển gọi tên em
Ngôi sao phương Bắc vẫn miệt mài
Biến màu áo em thành đôi cánh
Một chút rượu đào thơm ngát say

Lục Lạc

Vũ Thị Bạch Hằng Cựu Học Sinh Kỹ Thuật Vĩnh Long

Em kính gửi Cô Lê Thị Kim Phượng, Học Trò Kỹ Thuật ngày xưa 





Vũ Thị Bạch Hằng

Chị Hai Như Hoa Héo, Chị Ba Nhu...- Kim Phượng - Dương Thượng Trúc

Mến gửi chị Kim Phượng



Nhạc phẩm Lòng Mẹ - Nhạc Sĩ: Y Vân - Tiếng Hát: Giao Linh
Nhạc Phẩm: Quê Mẹ - Nhạc Sĩ Thu Hồ - Tiếng Hát Bão Yến
Tâm Bút: Kim Phượng
Giọng Đọc Và  Thực Hiện: Dương Thượng Trúc

Khóc Chị Hà Thanh



(1939 Huế VN – 01/01/2014 Boston USA)

Sững sờ tin chị Hà Thanh
Về miền miên viễn niết bàn xa xôi
Nữ sinh Đồng Khánh một thời
Tiếng ca luyến láy làm rơi nắng chiều.

Thả hồn trong giấc đìu hiu
Trở về quá khứ mỹ miều thời gian
Tiếng reo như rặng thùy dương
Như lời tình tự bên đường nắng Thu.

Mộng mơ bước lạc như ru
Đền đài lăng tẩm sương mù khói bay
Kinh kỳ cung điện thiên thai
Ngọt ngào truyền cãm ngất ngây lòng người.

Lòng tin đĩa Phật thay lời
Rãi nhành dương liễu cuối đời ngát hoa
Cúi xin đức Phật thích ca
Cứu người tài sắc ta bà tìm vui.


Dương Hồng Thủy
( 04/01/2014 )

Ru Khúc Tình Em



Hương từ trong gió thoảng đưa
Áo hoa cà tím nút thưa thớt cài
Sân ngoài sợi nắng cuối ngày
Em duyên dáng đứng cho say ước tình
.....
Tơ vàng sợi nắng thật xinh
Chữ duyên, chữ nợ chúng mình gần nhau
Câu thơ trao gởi ngọt ngào
Lá hoa rung gió cũng xao xuyến tình

Người ta khen bé đẹp xinh
Đi trong chiều nắng dáng in đậm màu
Gom lời ước hẹn trăng sao
Có mây có gió đón chào hương duyên


Hoa xinh là của vườn riêng
Em xinh có để lụy phiền cho ai
Mà nghe tiếng gió thở dài
Tiếng người thương nhớ miệt mài thâu canh

Sợi tình chỉ quá mỏng manh
Nát duyên tình nghĩa cũng đành phận thôi
Mai sau nồng ấm pha phôi
Cũng đừng quên vội để rồi tiếc thương

Quen rồi tha thiết mùi hương
Mình ươm ước hẹn chung đường mai sau
Có buồn cũng vẫn ngọt ngào
Giận hờn chỉ khổ vương trao cho đời

Bên nhau mình cứ vui cười
Tình yêu đâu thể một thời rồi xa
Em là ý nhạc lời hoa
Anh con bướm lượn chan hoà nắng xuân


Thy Lan Thảo


Nắng Lụa Vàng - Phạm Thế Mỹ - Ánh Tuyết

      "Trên con đường này ngày xưa em đến,em mặc áo lụa vàng,em đi trong nắng,"Lời bài hát đã vẻ nên bức tranh một cô gái đẹp mặc áo dài vàng yêu kiều lả lướt đi trong nắng vàng như lụa. Đó, cũng là hình ảnh chiếc áo dài dân tộc,,đẹp làm sao,đã làm bao tái tim của các chàng trai rung động, đem dáng hình ấy vào giấc mơ mộng mị của mình . .




Nhạc Sĩ: Phạm Thế Mỹ
Ca Sĩ: Ánh Tuyết
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2014

Giao Mùa




Bạn cùng ta trở lại
Thăm vườn xuân xưa nào
Vườn vẫn xanh lộc biếc
Vẫn mây trời xôn xao
Vẫn tiếng chim ríu rít
Vẫn ngạt ngào hương hoa
Bạn đứng cùng ta bên bờ mơ ước
Gió giao mùa thổi ngược thời gian.

Hoàng Lam


Học Thơ Đường


       Học Thơ Đường Luật

Mười ba đã thích học thơ Đường
Hán Tự làm quen cũng ở trường
"Độc Toạ Kính Đình Sơn" Lý Bạch
"Tranh Hai Tố Nữ" Hồ Xuân Hương
Vừa Bằng lại Trắc sao kỳ quá
Đã Đối thêm Niêm thiệt khó đương
Kiên nhẫn mài mò giờ đã thấu
Trắc Bằng Niêm Đối cũng bình thường

                                              Quên Đi
 


Thân gởi Đức bài hoạ đọc cho vui 

       Học Thơ Đường 

Còn nhớ thời tôi ở học đường , 
Chữ nho chỉ dạy một vài trường . 
Thơ Đường bình trắc lại niêm luật , 
Song Thất bổng trầm cũng sắc hương . 
Hán tự , đám rừng đâu dễ học , 
La tinh , chữ viết chẳng nan đương . 
Giờ đây tuổi hạc , thơ Đường thích , 
Cảm hứng đôi khi rất lạ thường . 
                                               Mailoc

Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

Cúi Xuống Đi Em-Thơ Đỗ Hữu Tài - Nguyễn Hữu Tân Phổ Nhạc

      Hữu Tài quý mến, Kim Oanh và anh Suối Dâu tặng Tài với tất cả lòng quý mến nha
Nguyện cầu cho Tài luôn khoẻ, an bình trong tình yêu thương và chở che của Chúa.
      Úc Châu 22/11/2013
      Kim Oanh và Suối Dâu


Thơ: Đỗ Hữu Tài( Thế Thôi)
Phổ Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Đàn và Hát: Suối Dâu

Hai Cô Gái và Cục Bướu





Xưa có một cô gái con nhà nghèo khó, không may cho cô là khi sinh ra đã mang một cục bướu ở mặt. Người càng lớn, cục bướu càng to, vì vậy nhan sắc của cô thua em kém chị. Tuy nhiên cô gái không lấy thế làm buồn, suốt ngày vẫn thường vui đùa ca hát. cổ tích
Một buổi trưa hè, cô theo bạn lên rừng kiếm củi. Vì mải mê tìm nấm, cô vui chân quá bước vào rừng sâu, quên bẵng mất trời đã về chiều và mây thì đang kéo tới mỗi lúc một đen sầm, báo hiệu một cơn dông sắp tới. Quả nhiên khi cô định trở về để gặp chúng bạn thì không kịp nữa. Gió thổi mạnh làm cây rừng xào xạc, cành khô gãy răng rắc, những giọt mưa hắt vào mặt. Bất đắc dĩ cô phải tìm chỗ ẩn. May làm sao cô chạy kịp đến một gốc cây cổ thụ, thu mình chui vào một cái hốc để tránh mưa. Nhưng đến lúc mưa tạnh bước ra khỏi hốc thì trời cũng đã tối mịt. “Các bạn ta bây giờ chắc đã rủ nhau về cả. Đường rừng lại tối đi một mình thật là đáng sợ. Thôi đành ở đây đợi sáng, không còn cách nào khác”. Nghĩ vậy, cô dọn lại chỗ hốc sạch sẽ rồi lách mình vào đó nằm nghỉ, không quên đặt bó củi chắn cửa để đề phòng thú dữ. truyen co tich
Đến khuya, có những tiếng hát, tiếng cười và tiếng đàn sáo làm cho cô tỉnh giấc. Cô nhìn ra thấy trăng sáng như ban ngày. Ở một bãi đất bằng phẳng phía bên kia gốc cổ thụ có một đám người đang múa hát vui vẻ. Cô bước ra khỏi hốc. Thoạt đầu cô cứ ngỡ là một đám người đi rừng nào đó lên đây sớm ngồi đợi trời sáng nên bày ra múa hát mua vui. Nhưng khi nhìn kỹ thì hoá ra không phải. Đó là những người hình dung dị thường, ăn mặc khác lạ, có những bộ mặt đen đúa đầy lông lá gớm ghiếc. Cô gái bụng bảo dạ: “Đúng là một bọn quỷ”, và cô bỗng rùng mình, nhưng rồi cô liền đánh bạo bước lại nấp sau cây cổ thụ rình xem. Bọn quỷ vẫn múa hát không biết có người đang rình mình. Giọng hát của chúng không hay nhưng thật là vui làm cho cô vui lây. Cho nên cô cũng lẩm bẩm hát theo bằng một giọng nho nhỏ trong cổ họng. Dần dần hứng lên, tự nhiên cô cất cao giọng, quên bẵng là mình đang nấp.
Nghe tiếng hát, bọn quỷ bỗng im bặt. Rồi cả bọn ùa nhau đến gốc cây. Một đứa nói:
- Hà hà, khá quá! Ra đây, ra đây, ta cùng hát cho vui.
Rồi chúng dắt cô ra bãi, bảo cô hát tiếp. Cô lấy can đảm hát lại bài hát vừa rồi. Giọng cô rất ngọt làm cho bọn quỷ phải lắng nghe. Xong một bài, chúng tấm tắc khen ngợi rồi nhảy múa thích thú. Chúng lại đưa những quả sim, quả ổi mời cô ăn. Ăn xong, lại bảo cô hát tiếp, rồi chúng còn lần lượt đàn hát và nhảy nhót suốt đêm.
Tiếng gà rừng gáy buộc bọn quỷ phải ngừng cuộc vui. Một đứa bảo:
- Cô hát hay quá! Tối mai đến đây hát nữa nhá!
Cô gái đáp:
- Cái đó thì cũng còn tuỳ.
Nó kêu lên: truyện cổ tích
- Ấy, còn tùy thế nào? Chúng mày ơi! Ngộ tối mai cô ấy không đến thì sao?
Một đứa chỉ vào cái bướu:
- Ta hãy giữ lấy cái này, chắc là của quý. Mai cô đến đây mà lấy nhé!
Nói xong phẩy tay một cái, rồi cả lũ biến đi lúc nào không hay.
Sáng hôm sau cô gái ra về, lòng mừng khấp khởi. Cục bướu đã được bọn quỷ lấy đi một cách thần diệu, làm cho cô trở nên nhẹ nhõm. Gặp ai cô cũng kể chuyện tối hôm trước cho họ nghe. Chẳng mấy chốc, tiếng đồn đã lan khắp đầu đường xó chợ. Một cô gái con nhà phú ông ở làng bên cạnh cũng không may mang một cục bướu trên mặt, khi nghe câu chuyện, cô này vội vàng đến gặp cô kia xin chỉ chỗ cho mình đi thay, hy vọng nhờ lũ quỷ nhổ cho cái bướu xấu xí trên mặt. Cuối cùng, cô gái nhà phú hộ cũng tìm được đến gốc cây cổ thụ nọ và nấp sẵn trong hốc cây. Nửa đêm, bọn quỷ hiện ra dưới ánh trăng. Chúng tìm đến chỗ cô gái nấp:
- Nào, cô hãy xuống hát với chúng tôi đi! việt nam
Vốn quen thói gắt gỏng, lại thấy những cánh tay lông lá giơ ra kéo lấy áo, cô vội gạt đi:
- Buông ra đã nào, tránh để cho tôi xuống. Ôi, kinh tởm!
Rồi cô cũng nhảy xuống khỏi hốc, nhưng vẫn tỏ vẻ sợ hãi, gớm ghiếc, không dám lại gần lũ quỷ. Cô để cho chúng giục hai ba lần mới cất giọng hát, song nét mặt thì không được vui. Giọng của cô cũng vì thế mà mất tự nhiên. Mỗi lần cô cố gắng cất cao thì giọng lại the thé, nghe chẳng hay ho gì. Cô mới hát được một bài, bọn quỷ đã tỏ ý không hài lòng! Một đứa nói:
- Hôm qua hát hay thế, sao bây giờ thì chán ngắt! Thôi cô về đi cho rảnh.
Cả lũ quỷ đồng thanh:
- Phải đấy, về đi!
Tiếng đuổi của lũ quỷ nhao nhao làm cho cô gái phật ý, quay lưng trở lui. Nhưng mới đi được mấy bước, cô đã nghe có tiếng chạy theo: Này cô kia, trả lại cô cái làm tin hôm qua.
Cô vừa ngoảnh lại thì thấy có vật gì mềm nhũn văng vào má. Sờ tay vào mới biết bây giờ không phải là một mà có tới hai cục bướu.


(Theo http://truyencotich.vn)

Huỳnh Hữu Đức sưu tầm

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

Cảnh Đẹp Sao Bằng Ánh Mắt Người Thương



(Từ bài dịch Tầm Xuân Thi của anh Phạm Khắc Trí )


Trời xuân xanh đỏ tím hồng 
Bầy ra vui mắt anh hùng nghỉ ngơi 
Buông thơ vắt trán ngẫn đời 
Trăm năm nháy mắt tức cười hay chưa 
Bao nhiêu vẻ đẹp cho vừa 
Thi nhân ca tụng sớm trưa chẳng tường 
Sao bằng ánh mắt người thương 
Ngàn âu yếm ướp lên hương mắt người 

Chân Diện Mục 

Dịch Thơ Tầm Xuân Thi

(Từ bài Tầm Xuân Thi của Thầy Phạm Khắc Trí)




Tầm Xuân Thi - Chu Hy (1130 - 1200) 

Xuyên nguyên hồng lục nhất thời tân 
Mộ vũ triêu tình cánh khả nhân 
Thư sách mai đầu hà nhật liễu 
Bất tri phao khước khứ tầm xuân 



Thưa Thầy,
Em xin kính chúc Thầy luôn dồi dào sức khỏe, tinh thần an vui, thanh thản trong những ngày đầu xuân sắp đến. Năm nay trời lạnh, cây mai nhà em trồng đã ra nụ nên em sẽ đón mùa xuân đến sớm, " tìm xuân " như câu cuối trong bài TẦM XUÂN THI Thầy gởi cho đọc.
Em xin gởi Thầy bài phỏng dịch sau đây:

Tìm Xuân

Mùa xuân rực rỡ sẽ qua thôi
Sáng nắng chiều mưa đẹp dạ người
Sao mãi vùi đầu trong sách vở
Mà không tận hưởng cảnh xuân tươi ?

Lộc Mai (Phương Hà)

Dịch Thơ Tầm Xuân Thi



Thực tình không dám có ý nghĩ xa gần gì đâu, chỉ là muốn chia sẻ chút nắng ấm đầu năm sáng nay, nơi tôi ở với mọi người thân quí trong nhà mà thôi.
Cầu chúc an lành.

Tầm Xuân Thi - Chu Hy (1130 - 1200)

Xuyên nguyên hồng lục nhất thời tân
Mộ vũ triêu tình cánh khả nhân
Thư sách mai đầu hà nhật liễu
Bất tri phao khước khứ tầm xuân

Dịch Xuôi:

Quang cảnh suối đồng óng ả tươi màu chỉ có lúc
Trời làm chiều mưa sáng tạnh là để cho vừa lòng mọi người đấy
Cứ mãi vùi đầu vào sách thì ngày nào mới ngộ được
Sao không biết quẳng bỏ hết mà đi tìm xuân đi

Tầm Xuân Thi

Quang cảnh ngày xuân chỉ có lúc
Chiều mưa sáng tạnh đâu riêng ai
Vùi đầu vào sách bao giờ ngộ
Bỏ hết tìm xuân kẻo phí hoài.

Phạm Khắc Trí
01/05/2014

Xuân Về Xin Một Nụ Cười


(Xin tiếp anh Chân Diện Mục bài thơ)

Trời xuân hoa cỏ nõn mềm
Ngắm xuân càng thấy lòng thêm dạt dào
Tiếng chim rộn hót xôn xao
Từng đàn bướm lượn nôn nao bóng chiều
Gió mơn man cánh hoa xiêu
Giấc mơ cô gái đỏ điều trầu cau
Mình ta lặng đứng bên cầu
Nước xanh biếc nhớ lên màu áo ai
Mối tình xưa vắt ngang vai
Nghiêng nghiêng một mái tóc dài thả hương
Nhớ sao ánh mắt người thương
Đôi tà áo lượn con đường chia đôi
Xuân về xin một nụ cười
Ép vào góc nhớ tím thời tình xưa


Trầm Vân

Sợi Tóc Mây


Sợi tóc mây rơi vào trang thơ cũ
Tự bao mùa cây rũ lá tàn phai
Ngọn thu phong lặng trôi cuốn tháng ngày
Tóc vẫn xanh giữa thơ sầu mộng úa

Gió đông thưa nhẹ len qua khe cửa
Chở hương tình từ một thuở chung mơ
Chở nhớ thương từ xa cách đôi bờ
Chở trăng xưa đêm về soi lối mộng

Bên song cửa canh dài ta với bóng
Trầm tâm tư, mặc tưởng giấc mơ xưa
Trời lạnh đông thưa vắng giọt thu mưa
Từng giọt nhớ rơi vào miền ký ức

Lần tay lên trang thơ nhòa màu mực
Tìm dư âm nét chữ lời yêu thương
Tình còn vương giấy đã nhuộm màu buồn
Sợi tóc mây vẫn xanh màu kỷ niệm!

Yên Dạ Thảo


45 Giờ Cúp Điện


Từ bóng tối mịt mùng nơi tôi ở
Đến ngày dài khó thở lúc nắng lên
Cầu ơn trên xin ban xuống phép lành
Tôi cầu nguyện với lòng thành cầu nguyện

45 giờ nóng ơi vì cúp điện
Người gặp người nói chuyện để thở than
Lòng hoang mang khi thân xác hao gầy
Cảm tạ Chúa cho nơi này có điện

Có máy lạnh những bóng đèn rực sáng
Người vui mừng cười nói thật huyên thuyên
Lòng bình yên vì hơi nóng không còn
Cảm tạ Chúa đã ban tình yêu xuống

Từ hôm nay tôi hết còn lo ngại
Nếu mai này trở lại cảnh tối tăm
Lòng thành tâm để được Chúa đoái hoài
Bằng cầu nguyện xin Ngài ban ơn phúc

Thế Thôi (Đỗ Hữu Tài)
Fri Jul 06, 2012

Xuân!



Mùa Xuân đang đến đây rồi.
Tim tôi chất ngất một trời xót xa .
Từ khi rời khỏi quê nhà.
Mùa Xuân đâu có còn là mùa Xuân

Dương Thượng Trúc
2014