Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

Đêm NgheTiếng Đàn Người Bạn Cũ

       Vào Internet, tôi lang thang trong căn nhà của một cô bạn ở Úc Châu, vô tình gặp bài thơ Cành Hoa Dại. Hay quá. Mà cô em gái thứ Chín thể hiện bức tranh thơ còn đáng khen hơn. Cạnh bài thơ là bản nhạc Silent Night do nhạc sĩ Vô Thường độc tấu Tây ban Cầm.

      Đây là một bản Thánh ca vô tình được sáng tác bỡi một ca trưởng – một nhà giáo Frang Gruber tại Áo vào dịp Giáng Sinh năm 1918. Bản nhạc được soạn riêng cho đàn Tây ban Cầm và rất nổi tiếng đến ngày nay.
      Nhờ vậy, tôi có dịp thưởng thức lại ngón đàn tây ban cầm điêu luyện của bạn Vô Thường. Tôi miên man trở về quá khứ năm 1969, khi đang công tác ở Phan Rang.

      Tại Phan Rang có một quán cà phê  DIỄM nổi tiếng với dàn âm thanh hiện đại bốn chiều, nhạc rất hay. Nhất là bản Diễm Xưa đang rất thịnh hành. Ngoài kinh doanh cà phê bạn Thường còn sang băng nhạc cho các dàn máy Tape Recorder, Tape Deck của các thương hiệu Akai, Teac, Sony… Các loại máy thu băng nầy bán miển thuế trong các PX Mỹ tại phi trường Bữu Sơn Tháp Chàm Phan Rang và tại Cam Ranh Bay.

      Quán nầy có hai anh em. Anh Sáu và chủ quán thứ Bảy là bạn Thường. Quán Diễm là tên con gái bạn Thường.
      Nhạc sĩ Vô Thường là bạn với nhạc sĩ Từ Công Phụng. Bạn Thường đoạt giải nhất đàn Mandoline tại Nha Trang năm 1955 khi mới tròn 15 tuổi.
      Đặc biệt của Nhạc sĩ Vô Thường là đàn bằng tay trái. Tôi cũng đàn guitar khá nhưng đàn tay trái thì chịu thua vì nó đảo lộn tất cả…

      Tôi chơi rất thân với bạn Thường và các bạn ở Quân Cảnh tư pháp Phan Rang, mà chúng tôi thường gọi là Cò Chương, Cò Tấn…
      Tháng 3/75 bạn Thường chạy về Sài Gòn. Xuống tàu hải quân qua Thái Lan và định cư ở Mỹ. Ở Mỹ bạn cộng tác với rất nhiều ban nhạc nổi tiếng. Tuy nhiên bạn rất nghèo vì chỉ biết đàn mà thôi.
      Thường xuống tàu vợ bỏ con lại Phan Rang. Những ngày tôi còn ở Nha Trang chưa về Nam, có giúp đỡ tích cực cho vợ con bạn Thường và nhất là giúp anh Sáu điều trị bệnh gan.
      Nhạc sĩ Vô Thường mất trong khốn khó, nghèo khổ năm 4/2003 tại Nam California USA.




       Xin mạn phép nhà giáo, nhà thơ nữ  Kim Phượng ở Melbourne Úc Châu, cho tôi cảm tác bốn câu thơ của cô mà cô đặt tựa là “ Cành Hoa Dại “

Cành Hoa Dại

Thầm lặng nguyện khắc tâm ghi
Chúa ơi dẩn dắt đường đi lối về
Qua rồi thức tỉnh cơn mê
Một cành hoa dại vẹn thề chúa ơi !
(Kim Phượng)

Đóa Hoa Thơm

Đồi cao lũng thấp cỏ non
Rợp trời hoa dại ngát thơm khắp vùng
Gót son khẻ nhịp tơ vương
Thánh ân soi sáng con đường em đi.

Dương Hồng Thủy
(02/01/2014)

Nhớ Mưa Xưa - Thơ Kim Oanh - Suối Dâu Đàn Và Hát

      Huynh Trưởng Suối Dâu quý mến.
      Cám ơn món quà cuối năm của huynh trưởng, tiếng đàn giọng hát truyền cảm của huynh trưởng đã mang đến cho Kim Oanh, cảm xúc mới, ngày mới bước sang Năm Mới 2014 tuyệt dịu.
      Thay lời cảm ơn anh, Kim Oanh gửi tặng anh Youtube này hy vọng cũng mang đến anh và gia đình một Năm Mới vui tươi..... nhiều sức khoẻ để sáng tác nha.
      Chúc Mừng Năm Mới 2014!


Thơ: Kim Oanh
Phổ Nhạc, Đàn & Hát: Suối Dâu

* * *
Nhớ Mưa Xưa

Ngày xưa em lặng ngắm mưa
Mưa reo tí tách lòng chưa biết sầu
Cơn mưa nhẹ đến lần đầu
Làm tràn thương nhớ tình đầu em yêu

Tóc em ướt đẫm mưa chiều
Hạt rơi nhè nhẹ, ít nhiều trong em
Thân quen mưa ướt - Lòng mềm
Mưa chi nặng hạt êm đềm - Rơi nhanh!

Tình anh trong hạt long lanh
Mưa rơi! Rơi mãi tóc xanh phai màu
Mưa ơi! Hãy chở nỗi sầu
Tình đầu ta giữ dẫu màu tóc phai!

Kỷ niệm 1974
Kim Oanh


Tàn Tuổi Hoa Niên




Tuổi bao xuân sao tóc bỗng dài
Gót chân dịu bước nắng vàng phai
Dáng ôm thoảng nhẹ hương đài cát
Khua động lòng rung ngơ ngẫn say

Quày chín thơ ngây đọng má đào
Ngàn ru điệu cỏ gót chân mau
Nụ n vành môi  duyên e ấp
Lỡ bướm say hoa mắt ánh sao

Tàn hoa niên thiếu trổ hồng sang
Cành xuân dổi nét hờn hoa tím
Trải mộng bâng khuâng gió ngỡ ngàng
Vợn tóc buồn xõa cánh chiều hoang.

Cây ghé mật ươm nồng hơi thở
Quên thời gian, lòng rộng trời mơ.
Rèm mi khép thơm hương con gái
Chợt trong anh mười bảy tóc dài.

Lê Kim Hiệp
8-3-1971

Thơ Tranh: Suối Mơ


Thơ: Hoàng Lam
Thơ Tranh: Kim Oanh

Hái Mùa Xuân



Ai hái mùa xuân thả thênh thang
Bên đồi rực rở những hoa vàng
Trời bát ngát hương thời xa lắc
Trong mắt em xanh cả nỗi mừng.

Ta chép tặng người dăm trang Kinh
Trí tuệ nghìn năm sánh lung linh
Ai như một bóng chim cô độc
Từ mùa xuân trước - chứng vô thinh.

Ai vẽ mà xanh cả sơn hà
Ngàn hoa bổng nở ở quanh ta
Trong cõi xuân sang trùng điệp đó
Thổn thức làm sao tiếng Di-Đà.

Ta hái mùa xuân thả trên sông
Mai kia ra biển với muôn trùng
Tịnh yên hóa hiện trời xanh biếc
Nghìn kiếp nào trôi suốt bổn tâm.

Lý Thừa Nghiệp


Em Đi Trên Cỏ Non - Phương Mỹ Chi cùng Cô Út Quế Như và Cậu Hai Tấn Lợi Trình Bày



 Nhạc : Bắc Sơn
Trình bày : Phương Mỹ Chi cùng Cô Út và Cậu Hai của Em

Huỳnh Hữu Đức sưu tầm

Đông Về Nhớ Mối Duyên Xưa

        
 (Thuận nghịch độc )

Đông sang cảnh tối bóng vàng xuyên
Khuyết nửa trăng khuya gió hoặc huyền
Hồng liễu dáng xưa nơi viếng lại
Mộng mơ hồn cảm mắt nhìn nghiêng
Rong mòn phố muộn ngày lưu luyến
Nhẹ lắng môi say giọt não phiền
Mông quạnh lối hoang đêm buốt lạnh
Đông về nhớ bạn đón tìm duyên

Duyên tìm đón bạn nhớ về đông
Lạnh buốt đêm hoang lối quạnh mông
Phiền não giọt say môi lắng nhẹ
Luyến lưu ngày muộn phố mòn rong
Nghiêng nhìn mắt cảm hồn mơ mộng
Lại viếng nơi xưa dáng liễu hồng
Huyền hoặc gió khuya trăng nửa khuyết
Xuyên vàng bóng tối cảnh sang đông

Nguyễn Chí Hiệp
24.12.2013


Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014

Gọi Tên Bốn Mùa - Trịnh Công Sơn - Thanh Mai

https://www.youtube.com/watch?v=F3K0MKnWHjk
Nhạc: Trịng Công Sơn
Tiếng Hát: Thanh Mai
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Em Là Tất Cả




Em tránh né, ừ thì em tránh né.
Có sao đâu cuộc sống lắm cơ cầu.
Để mai này khi mình chẳng còn nhau.
Sẽ nuối tiếc, ngàn đời em nuối tiếc.


Cánh chim bay về phương trời biền biệt.
Còn mong gì những mộng ước phù du.
Bao ngọt ngào như chiếc lá chiều thu.
Tan tác trôi giữa dòng đời hối hả.


Hãy xem ta là một người xa lạ.
Gặp bên đường, chẳng lưu luyến vấn vương.
Có gì đâu để mà nhớ mà thương.
Người xa lạ, vẫn là người xa lạ.


Nhưng trong ta em lại là tất cả.
Là ngàn sao tỏa tia sáng lung linh.
Là mặt trời rực rỡ ánh bình minh.
Là nhịp đập của trái tim cuồng nhiệt.


Khi xa em, bấy giờ ta mới biết.
Sao lu mờ và nắng cũng đơn côi.
Em yêu ơi! Tim đã lỗi nhịp rồi.
Ta vẫn giữ một tình yêu chung thủy.



Dương Thượng Trúc
Thủy Gia Trang
Noel 2013

Cảm Tác Ngọc Lâu Xuân



Mailoc xin tham gia góp vần, vui trong ngày đầu năm.




Cảnh đông thành ngày thêm tươi mướt
Đón khách thuyền sóng nước lăn tăn
Sương mai ôm ấp liễu cành
Ý xuân rộn rã hạnh hồng ngất ngây
Kiếp phù sinh sầu đầy vui ít
Đổi trận cười chẳng tiếc ngàn vàng
Bạn lòng nâng chén ngày tàn
Nắng vàng vương vấn trên giàn rực hoa

Mailoc phỏng dịch 

Ngọc Lâu Xuân 玉樓春 - Tống Kỳ 宋祁( 998-1061)

     Tống Kỳ 宋祁, Văn học gia đời Bắc Tống, tự là Tử Kinh. Người đất An Lục thuộc An Châu( nay là Tỉnh Hồ Bắc ). Đậu Tiến Sĩ năm Thiên Thánh thứ 2, làm quan đến chức Hàn Lâm Học Sĩ, cùng với Âu Dương Tu hợp soạn " Tân Đường Thư ", sau đó được thăng Công Bộ Thượng Thư. Anh là Tống Dương đều có văn tài, người đời xưng là " Nhị Tống ".
      Trong bài Từ Ngọc Lâu Xuân nổi tiếng với câu " Hồng hạnh chi đầu xuân Ý náo ", nên người đời gọi là " HỒNG HẠNH THƯỢNG THƠ ". Nào, ta hãy cùng đọc bài NGỌC LÂU XUÂN  nhé !...



  玉樓春 -  Ngọc Lâu Xuân

 東城漸覺風光好,   Đông thành tiệm giác phong quang hảo,
縠皺波紋迎客棹。     Hộc trựu ba văn nghinh khách trạo.
 綠楊煙外曉寒輕,  Lục dương yên ngoại hiểu hàn khinh,
紅杏枝頭春意鬧。     Hồng hạnh chi đầu xuân Ý náo.
 浮生長恨歡娛少,  Phù sanh trường hận hoan ngu thiểu,
肯愛千金輕一笑。     Khẳng ái thiên kim khinh nhất tiếu.
 爲君持酒勸斜陽,  Vị quân trì tửu khuyến tà dương,
且向花間留晚照。   Thả hướng hoa gian lưu vãn chiếu.
宋祁                       Tống Kỳ

 Dịch Nghĩa:
      Phong cảnh phía đông thành ngày càng đẹp hơn ra (vì mùa xuân đã đến rồi!). Sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ như chào đón ôm ấp lấy mái chèo của du khách. Sau hàng dương liễu xanh, khói mây như còn vương chút hơi lạnh của buổi sáng đầu xuân, trên cành hồng hạnh vượt khỏi bờ tường kia đang lập lượn bướm ong làm cho vẻ xuân thêm náo nhiệt! Trong kiếp phù sinh trường hận với ngày vui quá ít nầy, ta nguyện được đem ngàn vàng để đổi lấy một nụ cười hàm tiếu nhẹ nhàng! Ta nguyện vì bạn mà cùng chuốc rượu mời nhau giữa ánh nắng chiều, mong rằng có thể lưu lại chút tà dương giữa rừng hoa xuân tươi đẹp nầy chăng?!

Diễn Nôm:

Thành đông ngày một đẹp thêm ra,
Sóng gợn mặt hồ đón khách xa.
Tơ liễu mơ màng sương sáng nhẹ,
Hạng hồng cành nõn dáng xuân pha.
Cả đời chìm nổi ngày vui it,
Ngàn lượng mua cười một trận qua.
Vì bạn chén mời trong nắng xế,
Tà dương lưu luyến với muôn hoa!


Đỗ Chiêu Đức

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Ngọc Xuân Lâu




Mấy ngày cuối năm 2013 , vùng Plano, Texas chỗ chúng tôi ở , đã chìm trong tiết lạnh. Hôm nay, ngày đầu năm 2014 ,  trời đã ấm lại và nắng tươi đã trở về chan hòa cảnh vật.  Năm mới, hy vọng mới , và chút tình tôi gửi mọi người thân quí trong nhà.
PKT 01/01/2014

Ngọc Lâu Xuân
Tống Kỳ (998 - 1061)

Đông thành tiệm giác xuân quang hảo
Trứu hộc ba văn nghênh khách trạo
Lục dương yên ngoại hiểu vân khinh
Hồng hạnh chi đầu xuân ý náo
Phù sinh trường hận hoan ngu thiểu
Khẳng ái thiên kim khinh nhất tiếu
Vi quân trì tửu khuyến tà dương
Thả hướng hoa gian lưu vãn chiếu

Dịch Xuôi : 
Một Bài Từ Theo Điệu Ngọc Lâu Xuân
PKT 01/01/2014

Đã thấy dần ánh xuân hồng trong thành đông,
Sóng gợn lăn tăn nghênh đón khách khua chèo.
Khói sương mỏng ban mai như mây phủ vờn quanh rặng liễu xanh,
Và, ý xuân như đang reo đùa trên đầu cành hồng hạnh.
Ở cõi đời phù du này , buồn nhiều vui ít ,
Thì sao lại tiếc ngàn vàng mà không đổi lấy một nụ cười .
Xin người hãy cùng ta, nâng chén rượu mời , kêu gọi tà dương ,
Lưu lại cho giàn hoa tươi nở, lớp nắng vàng rực rỡ cuối ngày.


Ngọc Lâu Xuân
PKT 01/01/2014

Xuân về dần thấy nắng hồng theo,
Gợn sóng lăn tăn đón khách chèo
Sương sớm như mây vờn rặng liễu
Đầu cành hồng hạnh ý xuân reo.
Cõi đời dâu bể, ngày vui ít
Chẳng tiếc ngàn vàng đổi nụ cười.
Mời rượu,vì người,xin nắng cuối
Chút tình lưu luyến cho hoa tươi 


Phạm Khắc Trí


Họa Vận: Nhất Nguyên Phục Thủy

      Đỗ Chiêu Đức xin được tham gia với bài họa vận: Chúc Mừng Năm Mới 2014 của Mailoc & Dương Hồng Thủy



NHẤT nhất canh tân xuân Ý NỒNG,
NGUYÊN nguên xuân sắc tiễn năm XONG.
PHỤC hồi phong hóa vui muôn Ý,
THỦY khởi cựu phong thỏa mọi LÒNG.
VẠN vật đổi thay thay đổi mới,
TƯỢNG hình xuân sắc sắc xuân THÔNG.
CANH tân xuân thắm tràn muôn lối,
TÂN tuế mọi điều thỏa ước MONG!


Đỗ Chiêu Đức

GhiChú:

* Nhất Nguyên Phục Thủy: Cái nguyên khí của trời đất trở lại lúc ban đầu : Mùa Xuân lại đến.
* Vạn Tượng Canh Tân: Muôn vật, muôn hiện tượng đều đổi mới.
* Nguyên Nguyên: là cuồn cuộn tiếp nối nhau.
* Thủy Khởi: Khơi dậy.
* Cựu Phong: Phong tục tập quán cũ.

Ái Hữu 72 Tống Phước Hiệp Hội Ngộ 2014 Tại Sài Gòn Việt Nam

 Trường, Tùng, Cử, Tiên, Duyên, Hà, Oanh

Phan Thị Sương


Cựu Học Sinh Nguyễn Trường Tộ Họp Mặt Đầu Năm 2014 - Vĩnh Long

      Năm nay họp mặt ít hơn năm rồi, vì vị chủ trì của năm rồi bận phụ chăm sóc  cháu ngoại mới sinh ở Sài Gòn, nên phần tổ chức do cô Thu Sương chủ trì cùng một cựu học sinh đã thành đạt. 
      Mặc dù cùng ước hẹn là ngày đầu năm họp mặt, song vì mục thông báo thiếu sót nên nhiều bạn quên, cũng có bạn bảo không thông báo rõ nên không biết có tổ chức. 
      Kỳ họp này thêm nhiều bạn mới, thú thật tôi không biết tên, trong phần văn nghệ các bạn cùng nhau hát khá vui. 

      Năm rồi vì bận chạy sô nên tôi dự phần đầu, nên chẳng có ảnh nào để các bạn cùng xem, trong buổi họp mặt có bạn đề nghị thành lập quỹ trợ giúp các bạn nghèo, hoặc gặp nguy khó trong cuộc sống, đề nghị thông báo họp mặt trên truyền hình, và nhắn các bạn nên đến họp bạn dù hoàn cảnh khó khăn, chỉ cần đến không cần chung góp, chú trọng tình cảm khi còn được gặp mặt là quý rồi !
     Trong phần nói chuyện, cô Thu Sương báo là ảnh của thầy Phong được cô đưa về nhà và thờ phụng nhang khói mỗi ngày theo ý nguyện của  cô Teng và cô Teng có đến nhà để thắp hương viếng thầy ở phường 9.

    Phần tài chánh nghe cô Sương báo lại, nếu thiếu thì chủ nhà hàng (cũng là cựu học sinh của trường) sẵn lòng bù vào ( banh bụng bù lỗ ) tôi thiết nghĩ năm nay lỗ chắc. Phần ăn khoảng 6-7 món.
      Tin giờ chót, tôi mới vừa được biết thêm về buổi họp mặt, lần này thiếu tiền, bạn Bình từ Sài gòn về dự hứa sẽ trả hết, song bạn Tường và một anh bạn mới họp lần đầu người Vĩnh long đã hùn nhau thanh toán toàn bộ chi phí. 
      Thân mời các bạn xem ảnh và nếu bạn nào có lòng ghé mắt xin nhớ cho Ngày Đầu Năm Mới Họp Mặt 01-01-Hai NgànKhông Trăm Năm Mới.
      Thân mến. 




















Trương Văn Phú

Thơ Tranh: Dâng Đời



Thơ & Thơ Tranh: Kim Quang

Chúc Mừng Năm Mới 2014



CUNG kính mời nhau chén rượu nồng.
CHÚC mừng năm đến, tiễn năm xong.
TÂN niên phúc lộc khơi vừa dạ.
XUÂN mới tài danh khởi thỏa lòng.
VẠN chuyện lo toan thay đổi hết.
SỰ gì bế tắc thảy hanh thông.
NHƯ anh, như chị, bằng bè bạn.
Ý nguyện trọn đời đẹp ước mong.


Mailoc 
1/1/2014

Bài Họa : Kính Chúc Năm Mới




( Họa Chúc Mừng Năm Mới 2014 của Mailoc)

KÍNH tặng cho nhau chút mặn nồng
CHÚC cho trăm họ phủi tay xong
NĂM nay tài lộc vô như nước
MỚI phúc tân niên chẳng bận lòng
VẠN nẽo u sầu bay đi hết
SỰ sanh bế tắc cũng làu thông
NHƯ đàn chim lượn trong xum họp
Ý rợp trời Xuân thỏa nguyện mong.

Dương Hồng Thủy
( 01/01/2014)

Lời Chúc Gởi Hồng Lan




Năm Mới quý thương  chúc Hồng Lan
Sức khoẻ tình yêu ngọt đẹp tràn
Đường em đang bước nhiều hoa nở
Đẹp ý tình duyên nghĩa đá vàng...


Mừng Sinh Nhật Hồng Lan
   
Chúc mừng sinh nhật bé Hồng Lan
Hạnh phúc niềm vui đến ngập tràn
Hương sắc tinh ngời hoa thắm sắc
Bước đường luôn gặp chữ bình an
 

Thy Lan Thảo
Sinh Nhật Ngày 31 tháng 12 năm Một ngàn chín trăm gần đây

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Tranh Câu Đối: Mừng Xuân Mới 2014


Câu Đối & Tranh Huỳnh Hữu Đức


Ước Mộng Tình Xuân



Chân bước vội anh và em hẹn gặp
Chiều mênh mông Xuân mộng khắp khung trời
Lá biếc trên cành, hoa cỏ nơi nơi
Dáng em xa, tóc nửa vời phủ trán

Đường lộng gió tà áo dài rối nắng
Em tháng giêng mới xinh xắn làm sao
Tim chúng mình khua tiếng lá xôn xao
Dòng hạnh phúc tràn qua bờ bến lạ

Cầu bắt ngang khúc sông chia đôi ngã
Những tàn dừa lung linh nắng che dù
Đời phiêu lưu buồm căng gió con tàu
Ta vui sống như sông vừa nước lớn

Xuân mới đến, em chân chim bước giởn
Má hồng đào, môi đỏ cánh hoa tươi
Chim trên cành hót lạ tiếng yêu người
Ngọn gió qua sông ru đời đôi lứa

Tay đan tay dìu tương lai ấm lửa
Trong mắt anh vui có nụ cười em
Con đường tình là lối cỏ quanh tim
Vườn cây trái thơm hương tình bí mật

Mây lang thang trong màu xanh ánh mắt
Trời đất chờ gió hát lúc trăng lên
Rượu môi em, hồn anh mãi dậy men
Tình ru gió hát bài thơ thứ nhất


Phạm Tương Như
30/12/2013

Năm Mới Hạnh Phúc



Rượu nầy ta rót đầy ly
Năm Mới 2014 còn gì ước mong
Cùng nhau lời chúc tươi hồng
An Bình Hạnh Phúc thơm nồng nhân duyên

Nơi đây ta có bạn hiền
Rượu cạn quên hết muộn phiền đã qua
Uống cho ngây ngất bạn ta
Để không sầu khổ khi xa quê nhà


Lục Lạc

Đôi Mắt Mùa Đông




Quên sao được một chiều Đông
Tôi đi qua phố bên chồng phất phơ
Bỗng nghe trong dạ ngẩn ngơ
Thoáng ai đôi mắt... lờ mờ quen thân.

Bước đi mỗi lúc xa dần
Thiết tha ngoảnh lại bao lần chưa thôi
Và tôi chợt nhận ra rồi
Người xưa đôi mắt xa xôi thuở nào.

Bước đi trong dạ nao nao
Mãi đuôi con mắt bám sau không rời
Đi gần bên cạnh chồng tôi
Mà sao cảm giác lẻ loi vô ngần.

Ai kia bóng nhỏ mờ dần
Lạ thay như đến thật gần bên tôi
Chuyện xưa giờ đã lìa đôi…
Giọt sương lạnh buốt chiều trôi qua thềm.

Nỗi niềm úp mặt vào đêm
Lung linh đôi mắt rũ mềm hồn tôi.


Kim Quang
(01/01/2014)

Có Một Chiều Đông




(Từ Đôi Mắt Mùa Đông của Kim Quang)

Em đi áo lụa mùa Đông
Mỏng manh bóng nhỏ hư không dặm về
Hai chúng ta lỡ duyên thề
Anh đi - em lạc bến mê đôi đàng. 

Mỗi mùa lạnh chớm vừa sang
Em ra chợ sớm lang thang một mình
Vóc người nhỏ nhắn thật xinh
Anh đưa tay vẫy chút tình ngày xưa. 

Chiều nào hai đứa trong mưa
Đêm nào hai đứa đón đưa tận nhà
Đăng trình nhập ngủ thiết tha
Em cô gái nhỏ thật thà dễ thương. 

Anh về áo bám bụi đường
Cưới cô giáo trẻ chung trường trước kia
Không ngờ nghịch cảnh cách chia
Poncho lịm kín - chia lìa hai ta. 

Đông về lạnh giấc mơ hoa
Đong đưa nhịp bước em xa thật rồi! 

Dương Hồng Thủy
(01/01/2014)



Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Hạnh Phúc Tôi


      Ai bảo hạnh phúc như cây cà rem?- Em hãy mút nồng nàn trong chiếc lưỡi - Tôi sung sướng đi giữa hè nắng chói - Cứ run hoài ngây ngất dưới tay em.
      Tôi không thèm nghe chim chóc thì thầm - Tôi chỉ biết làm ly kem bé nhỏ - Em hãy lướt nhẹ nhàng như tiếng thở - Mỗi khi nằm da thịt nhớ mùi quen.
      Em có che dù em có cầm kem? - Trong chiếc vỏ dòn tan lừng giọng nói - Em hãy thấm đôi môi hồng đỏ chói - Mà tim tôi vỡ vụn chảy điên cuồng.
      Dù thế nào tôi chẳng thể không quên - Em nón lá lượn mấy vòng quanh phố - Khi nhấm nháp chiếc cà rem đậu đỏ - Đẫm hương dừa tôi thấy nhớ quê hương.
      (Hạnh phúc quá tôi dè chừng dặn nhỏ -Xin em đừng cắn nát kẻo tôi đau...)


Lâm Hảo Dũng

Tình Học Trò



Tuổi thơ, hoa bưởi trắng ngần
Êm êm, vằng vặc như vầng trăng soi
Rồi qua lứa tuổi chơi chòi
Cái thời trổ mã mặn mòi dễ trông!

Giòn tan phơn phớt má hồng
Dịu dàng, mơn mởn như đồng mạ xanh
Hoa Xuân hơ hớ trên cành
Đồng đồng ngậm sữa, đất lành tỏa hương

Đến thời biết nhớ, chớm thương
Cái gì như thể tơ vương trong lòng
Chủ Nhật đợi, Thứ Hai mong
Mặt trông thấy mặt, mát lòng dạ êm

Một thời thư chẳng cần tem
Để giữa quyển tập rồi đem trao tình
Vờ như gặp gỡ thình lình
Trống ngực cứ đánh ình ình bên trong

Những điều sắp sẵn, nằm lòng
Ấp a, ấp úng nói không ra lời
Tay chân lạc lõng, chơi vơi
Thẹn thùng cứ ngỡ ngàn đôi mắt nhìn

Trong giây phút đứng lặng thinh
Lâng lâng âm điệu tơ tình bâng khuâng
Trong giây phút đứng tần ngần
Nghe như man mác gió xuân trong lòng

Sân trường là cả vườn hồng
Con đường là cả cánh đồng đầy hoa
Nghiêng nghiêng suối tóc lòa xòa
Em đâu giấu được thiết tha tình nồng

Đôi gò má thoắt ửng hồng
Nón che khuất mặt, nửa trong nửa ngoài
Tay nắm tà áo bay bay
Mắt ai ngơ ngác, mắt ai dại khờ

Đêm về len lén đọc thơ
Ép hoa, ép lá, ngồi mơ tình đầu.

Lê Kim Thành

Thơ Tranh: Buổi Sáng




Thơ: Thy Lan Thảo
Thơ Tranh: Kim Oanh


La Renaissance - Niềm Xuân Mới



Plus je vieillis, plus l'arrivee du Printemps m'everveille,                
 Plus je vieillis, plus je decouvre des choses que je ne remarquais jamais avant.
Plus je vieillis, plus je m'apercois qu'il y a plus de Printemps derriere moi que devant moi,
Plus je vieillis plus je prends le temps de savourer chaque seconde, chaque minuite qui passent,
Plus je vieillis, plus je trouve que la saison de la "Renaissance" m'apporte de l'epanouissement et de la rejouissance.
Plus je vieillis, plus je prends soin de mes plantes et de mes fleurs, et combien j'aime leur parler.
Plus je vieillis, plus j'ecoute le chant des oiseaux qui ont tous une facon particuliere de chanter.
Plus je vieillis, j'espere revoir plusieurs autres printemps.
Plus je vieillis, plus je constate que je ne pensais pas comme ca etant plus jeune.
Plus je vieillis, plus je remercie le "Divin" de me faire revoir encore une fois de plus "La Renaissance" du Printemps

* * *
Càng có tuổi, tôi càng thấy sự kỳ diệu của mỗi độ xuân về
Càng có tuổi, tôi càng khám phá những điều tôi không thấy trước kia
Càng có tuổi, Tôi càng thấy những mùa xuân còn lại không còn bao nhiêu nữa
Cành có tuổi, Tôi càng sung sướng thưởng thức những giây phút đi qua
Càng có tuổi, Tôi càng thấy mùa xuân mang lại cho tôi sự ngây ngất
Càng có tuổi, Tôi càng thích săn sóc cây và hoa của tôi, và tôi thích tâm sự cùng chúng biết bao
Càng có tuổi, Tôi càng thích nghe chim hót, mỗi tiếng chim hót mỗi điều
Càng có tuổi, tôi càng ao ước được thấy nhiều mùa xuân trở lại
Càng có tuổi, Tôi càng thấy không nghĩ được như vầy khi còn trẻ
Càng có tuổi, Tôi càng muốn cám ơn Thượng Đế đã cho tôi thấy thêm một mùa xuân trở lại.
     
Niềm Xuân Mới 

Càng cao tuổi, Xuân về càng kỳ diệu 
Thấy bao điều ngày trước hiểu chẳng sâu 
Những mùa Xuân còn lại thoáng bóng câu 
Thôi tận hưởng từng phút giây trước mắt
Càng trọng tuổi, Xuân mang niềm ngây ngất 
Chuyện cùng hoa, tất bật cỏ cây vườn 
Lắng chim ca, nhiều giọng hót lạ thường 
Lại ao ước nhiều Xuân sang mới mẻ 
Càng luống tuổi, thâm trầm hơn lúc trẻ 
Cám ơn Trời còn thấy vẽ Xuân tươi 

 Mailoc phỏng dịch
Cali 12-19-13

Bài Thánh Ca Buồn - Nhạc Sĩ Nguyễn Vũ - Ca Sĩ Don Hồ


Sáng tác: Nguyễn Vũ
Ca sĩ: Don Hồ

Thực Hiện: Kim Oanh
Hình Ảnh: Nhà Thờ Chánh Tòa Vĩnh Long, Holy Nam và St Patrick's Cathedral Melbourne

Viết Cho Người Xưa Cũ


Nơi em ở ......những hàng cây lá đỏ
Ta ngang qua với ngày tháng thu vàng...
Trước nhà em những chùm hoa cúc trắng
Đẹp dịu dàng vương nỗi nhớ mênh mang

Em thấy không khung trời tình xanh ngát
Mây về đâu bay lờ lững dịu dàng
Có tiếng đàn vọng buồn qua song cửa
Gió nồng nàn trong tiếng gọi mùa sang

Ta vẫn đứng bên góc đường lặng lẽ
Rất gần em mà em chẳng nào ngờ
Từng tháng ngày lênh đênh trong quạnh quẽ
Để nghe lòng chùng xuống những vần thơ

Kỷ niệm nào theo tháng ngày xa mãi
Cũng như em giờ cũng đã quên rồi
Chỉ có ta mãi là người khờ khạo
Vẫn lạc về ... vùng quá khứ xa xôi ....

Khiếu Long

Còn Đâu Hươi Bút



Chiếc bút của tôi đã rĩ han
Nghiên khô mài mãi mặt trời vàng
Làm sao chém được hồn nguyên thủy
Đâm tim. Hỏi máu còn chảy chăng

Từng nhát bút nghiên chẳng vết thù
Tựa lòng hàn thạch chết thiên thu
Bút cùn sức cạn kề phiến đá
Mực khô một chấm giữa sương mù

Ngang dọc một thời cũng xuôi tay
Tung hoành, đâm chém, từ ngôn bay
Bây giờ chỉ thấy mờ nhân ảnh
Chiếc bóng giang hồ, giữa rừng cây

Hoài Tử

Thơ Thanh: Giáng Sinh Kỷ Niệm


Thơ & Thơ Tranh: Dương Thượng Trúc

Truy Nguyên Tết Cổ Truyền





Mỗi Dân Tộc, đều có một nét văn hoá riêng, trong đó có Tết Cổ Truyền. Việt Nam với hơn 4000 năm văn hiến, nhiều người vẫn nghĩ Tết Cổ Truyền từ Trung Hoa truyền sang ?
Chúng ta thử đi tìm nguồn cội ngày lễ quan trọng nhất của Dân Tộc.

Truy Nguyên Tết Cổ Truyền


Nhiều người cho rằng, chữ "Tết" do chữ "Tiết" (節) mà thành. Tết cổ truyền cũng được gọi là "Tết Nguyên Đán". Hai chữ "Nguyên Đán" (元旦) có gốc chữ Hán; "nguyên" có nghĩa là sự khởi đầu hay sơ khai và "đán" là buổi sáng sớm, cho nên đọc đúng phiên âm phải là "Tiết Nguyên Đán". Tết cổ truyền của Việt Nam được người Trung Quốc hiện nay gọi là Xuân tiết (春節) hoặc Nông lịch tân niên (農曆新年), còn tết của Trung Quốc ngày nay lại là Tết dương lịch tức ngày 1 tháng 1 hằng năm. Nhưng với cộng đồng người Hoa ở Đài Loan, Hồng Kông hay nhiều nước khác, Tết Nguyên Đán vẫn là tết cổ truyền của họ.

Theo người Trung Hoa, Tiết Nguyên Đán( *) có từ đời Tam Hoàng Ngũ Đế và thay đổi theo từng thời kỳ.

Đời Tam Vương:
- Nhà Hạ chuộng màu đen nên chọn tháng Giêng, tức tháng Dần.
- Nhà Thương thích màu trắng nên chọn tháng Sửu, tức tháng Chạp, làm tháng đầu năm.
- Nhà Chu ưa màu đỏ nên chọn tháng Tý, tức tháng một làm tháng Tết.
Các vua chúa nói trên quan niệm về ngày giờ tạo thiên lập địa như sau:
- giờ Tý thì có trời,
- giờ Sửu thì có đất,
- giờ Dần sinh loài người nên đặt ra ngày Tiết khác nhau.
Đời nhà Đông Chu, Khổng Phu Tử đổi ngày Tiết vào một tháng nhất định là tháng Dần.
Đời nhà Tần (thế kỷ 3 TCN),Tần Thuỷ Hoàng lại đổi qua tháng Hợi, tức tháng mười.
Cho đến khi nhà Hán, Hán Vũ Đế (140 TCN) lại đặt ngày Tiết vào tháng Dần, tức tháng Giêng.
Từ đó về sau, trải qua bao thời đại, không còn nhà vua nào thay đổi về tháng Tiết nữa.
Đến đời Đông Phương Sóc. Ông cho rằng:

- ngày tạo thiên lập địa có thêm giống Gà,
- ngày thứ hai có thêm Chó,
- ngày thứ ba có thêm Lợn,
- ngày thứ tư sinh Dê,
- ngày thứ năm sinh Trâu,
- ngày thứ sáu sinh Ngựa,
- ngày thứ bảy sinh loài Người
- và ngày thứ tám mới sinh ra Ngũ Cốc.

Vì thế ngày Tiết thường được kể từ ngày mùng một cho đến ngày mùng bảy tháng giêng (8 ngày).

(*)Vào thời này người Trung Hoa chưa có Lệ ăn tết như Tộc Việt. Các triều đại trên chỉ chọn ngày đầu của Tiết mà thôi. Khổng Tử cũng xác nhận việc này trong Kinh Lễ
 

Theo người Việt, chữ Tiết để chỉ khí hậu, thời tiết. Còn chữ Tết có thể do biến âm từ ngôn ngữ cổ"Thêts" là một lễ hội cổ truyền của dân tộc. Tết của Việt Nam hay còn gọi đầy đủ là Tết Cả, Tết Ta, Tết Âm lịch, Tết Cổ truyền, Năm Mới hay chỉ đơn giản Tết, là dịp lễ quan trọng nhất của Việt Nam được hình thành từ nền văn minh lúa nước. Chính từ việc trồng lúa Nước, phải dựa vào mặt Trăng mới biết thuỷ triều lên xuống thế nào. Để canh tác được thuận lợi, âm lịch được hình thành. Dần dần mọi người  nhận thấy  Âm lịch này không theo đúng thời tiết, nên chỉnh từ từ bằng cách cho nhuần để theo kịp thời tiết. Âm Lịch chúng ta sử dụng ngày nay tuy gọi là Âm Lịch, nhưng thực ra phải gọi là Âm Dương Lịch mới đúng vì có điều chỉnh theo khí hậu tức dựa vào mặt trờiVì Âm lịch(**) là lịch theo chu kỳ vận hành của mặt trăng nên Tết Nguyên Đán của Việt Nam muộn hơn Tết Dương lịch. Do quy luật 3 năm nhuận 2 năm tái nhuận một tháng của Âm lịch(5 năm sẽ nhuần 2 lần nhuần tức có thêm 2 tháng để bắt kịp thời tiết) nên ngày đầu năm của dịp Tết Nguyên Đán không bao giờ trước ngày 21 tháng 1 Dương lịch và sau ngày 19 tháng 2 Dương lịch, mà thường rơi vào khoảng cuối tháng 1 đến giữa tháng 2 Dương lịch. Toàn bộ dịp Tết Nguyên đán hàng năm thường kéo dài trong khoảng 7 đến 8 ngày cuối năm cũ và 7 ngày đầu năm mới (23 tháng Chạp đến hết ngày 7 tháng Giêng).
Do cách tính của âm lịch Việt Nam có khác với Trung Hoa cho nên Tết Nguyên đán của người Việt Nam đôi khi không hoàn toàn trùng với Xuân tiết của người Trung Hoa và các nước chịu ảnh hưởng bởi văn hóa Trung Hoa khác.



Sách “Việt sử đại toàn” đã ghi lại việc này, tuy không cụ thể nhưng qua phân tích ta có thể suy đoán một cách tương đối về thời gian hình thành mỹ tục ăn Tết cổ truyền của dân tộc Việt.
Truyền thuyết và lịch sử cho thấy: Họ Hồng Bàng dựng n­ước Văn Lang từ năm Nhâm Tuất 2879 trư­ớc công nguyên, trị vì cả 2.622 năm. Kinh Dư­ơng Vư­ơng sinh ra Lạc Long Quân, sau khi nối ngôi, vị vua hiền đức này kết hôn cùng bà Âu Cơ sinh ra Hùng Vư­ơng. Từ thời đó, người Việt ta đã ăn Tết. Bắt đầu có bánh chư­ng, bánh dầy nhờ sáng kiến của Lang Liêu - con trai thứ 18 của vua Hùng Vư­ơng 6. Có thể nói, nư­ớc ta sớm hình thành một nền văn hoá truyền thống mang màu sắc riêng của ngư­ời Việt. Nền văn hoá với những đặc trưng của nền nông nghiệp lúa nư­ớc, cùng những sản vật từ lúa gạo. Gạo - thứ thực phẩm chính nuôi sống con ngư­ời, trong đó gạo nếp là thứ ngon nhất, thơm, dẻo, nhiều chất. Chính vì lẽ đó, gạo nếp đ­ược chọn để làm thành các thứ bánh dành cho việc cúng tế tổ tiên trong ngày đầu năm.

Nói thêm về ảnh hưởng của Tết cổ truyền Việt nam lên Trung Hoa, Khổng Tử là bậc tổ sư lễ nhạc của Trung Hoa viết trong sách Kinh Lễ như sau: “:”Ta không biết Tết là gì, nghe đâu đó là tên của một ngày lễ hội lớn của bọn người Man, họ nhảy múa như điên, uống rượu và ăn chơi vào những ngày đó, họ gọi tên cho ngày đó là “TẾ SẠ” (Tế Sạ là Khổng Tử phát âm chữ Thêts, là lễ hội năm mới của người Thái đất Phong Châu- TN)

Sách Giao Chỉ Chí cũng có đoạn viết “Bọn người Giao Quận thường tập trung lại từng phường hội nhảy múa hát ca, ăn uống vui chơi trong nhiều ngày để vui mừng một mùa cấy trồng mới, chúng gọi ngày đó là Nèn- Thêts, không những chỉ có dân làm nông mà tất cả người nhà của Quan lang, Chúa động cũng đều tham gia lễ hội này. Chỉ có bọn man di mới có ngày hội mà người trên kẻ dưới cùng nhau nhảy múa như cuồng vậy, bên ta không có sự Quân thần điên đảo như thế.”

Hai đoạn trích từ hai cuốn Kinh sử nổi tiếng của Văn hóa Trung Hoa đều khẳng định Tết của Việt có trước ngày “Tân Niên” Chinese new Year “, Thrếts Chìn” của người Tần Trung Hoa rất xa và Tết nguyên đán Trung Hoa thay đổi rất nhiều so với Tết gốc của dân tộc Việt. Trong khi đó ngày Tết cổ truyền của dân tộc Việt vốn không thay đổi từ thời thượng cổ cho đến nay.

Như­ vậy, có thể nói Tết cổ truyền của Việt Nam phải hình thành từ trư­ớc thế kỷ thứ nhất, không phải do ngư­ời Hoa khai hoá hay đồng hoá. Tuy nhiên, do hai nước kề nhau nên không thể không mang những ảnh hư­ởng của nhau. Sau này, khi Trung Hoa đô hộ nư­ớc ta nhiều năm liền những ảnh h­ưởng đó càng lớn hơn. Song về cơ bản bánh chư­ng, bánh dày là đặc tr­ưng của dân tộc Việt. Trong ngày Tết cổ truyền có thể thiếu câu đối đỏ song không thể không có bánh ch­ưng xanh ngoài Bắc,bánh tét trong Nam để cúng tế tổ tiên.Từ những dẫn chứng trên, chúng ta có thể xác định tục ăn mừng ngày tết xuất phát từ Tổ Tiên Của Tộc Việt, của Nền Văn Minh Lúa Nước rồi lan truyền sang Trung Hoa.

Huỳnh Hữu Đức Biên Soạn. 


(**)  Vùng Trung Đông cũng có Âm Lịch riêng

                                             *****